10h30 trưa, ông Thành vẫn ngồi bần thần giữa phòng khách, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc vali trước mắt. Cũng không thấy Thảo Anh bước xuống nhà, có phải nàng cũng đang hối hận giống như ông. “Trời ơi, mày có phải là con người nữa không, mày đã làm vấy bẩn Thảo Anh rồi, mà phá hoại hạnh phúc của con trai mày, rồi sắp tới, mày sẽ phải đối mặt với nó ra sao, mày không xứng đáng nhìn mặt chúng nữa”. Dục vọng tiêu tan, lý trí bừng tỉnh, đây là lúc mà ai cũng nhìn ra điều sai trái, tội lỗi của mình, và ông Thành cũng vậy. Giá như ông không làm chuyện đó… giá như…
Bao nhiêu cái giá như hiện ra trong đầu ông, nhưng bây giờ cũng chẳng thể thay đổi được điều gì, ông thực sự đã làm hại Thảo Anh rồi. Chuyện đó là không thể cứu vãn được nữa rồi. Sau một hồi suy nghĩ, ông quyết định sẽ không ở lại đây nữa, nhưng trước tiên, ông phải lên xin lỗi Thảo Anh:
– Thảo Anh con có trong phòng không? Ba có chuyện muốn nói.
Không hề thấy động tĩnh của Thảo Anh từ căn phòng vang ra, lo sợ nàng làm điều dại dột ông vội vàng vặn tay đấm, mở cửa đi vào phòng. Thảo Anh vẫn nằm trên giường, nàng đã mặc trên mình một chiếc váy và vẫn thở đều đều, ông thở phào. Thảo Anh biết ba chồng đã lại mò vào phòng mình, nhưng nàng vẫn giả vờ ngủ, nàng hồi hộp, không biết ông ta lại định làm gì đây.
Ông Thành bước tới, ngồi lên đầu giường, giọng đều đều như đang tâm sự:
– Thảo Anh, ba biết là con còn thức, ba lên đây để nói với con rằng ba có lỗi với con, cho ba xin lỗi.
Thảo Anh mở mắt, nhưng vẫn nằm im, nàng nghĩ thầm trong đầu “Ba xin lỗi mình sao, ba thấy có lỗi với mình sao, vậy sao ba còn làm chuyện đó với mình”. Đang miên man thì ông Thành lại tiếp tục:
– Ba đã làm hại con, ba phá hoại hạnh phúc của chính con trai mình, ba đúng là đồ khốn nạn.
Nói đến đây, hai tay ông run run nắm đấm lại, ông đang căm hận chính bản thân mình, ông càng hận là không thể chết ngay được, ông vẫn còn phải sống, phải sống trong sự giày vò, dằn vặt để trả lỗi cho việc làm hôm nay. Thảo Anh run run, nếu nói là có lỗi thì chính nàng cũng có lỗi, nàng suýt chút đã phản bội anh trong buổi chiều ngày hôm qua tại nhà Thảo My, rồi chuyện vừa nãy nữa, chính nàng cũng hòa nhập, cùng cuồng dại với ông một cách điên loạn. Trong chuyện này, không thể trách một mình ông được.
– Ba không xứng đáng nhìn mặt hai đứa nữa, bây giờ ba sẽ rời khỏi ngôi nhà này, ba sẽ về quê. Nếu như thằng Trung về và có hỏi, con cứ nói là do ba nhớ nhà. Ba mong rằng các con sẽ thật sự sống hạnh phúc bên nhau. Tạm biệt con.
Thảo Anh muốn bật dậy, muốn nói chuyện với ông, nhưng nàng cũng chưa biết phải nói gì, nàng cũng thực sự không biết nàng muốn gì, những dòng suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong đầu Thảo Anh mãi cho tới khi cánh cửa phòng khẽ kêu cạch một tiếng, Thảo Anh mới giật mình bật dậy…
Ông Thành bước xuống nhà, chiếc vali của ông đã được sắp sẵn để đó, ông nặng nền kéo chiếc vali, bước từng bước ra đến cửa:
– Ba đứng lại đó, ba bỏ đi như vậy là xong sao?
Ông Thành giật mình quay đầu lại. Thảo Anh trong chiếc váy trễ vai ngắn màu đen đang đứng cách ông vài mét, ánh mắt nàng nhìn ông ngấn lệ, ông đang không biết nói gì thì Thảo Anh tiếp tục lên tiếng, giọng nàng uất ức:
– Ba gây ra chuyện, ba bỏ đi, vậy còn con, con biết chạy đi đâu, rồi khi anh ấy về, con sẽ phải đối mặt với anh ấy như thế nào, anh ấy hỏi con vì sao ba lại bỏ về khi anh ấy đi vắng, ba nghĩ con nói dối được sao?
Nói tới đây, hai hàng nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp của Thảo Anh. Ông Thành cay đắng, ông thấy thương nàng vô hạn, nhưng bây giờ mọi chuyện không thể quay lại được nữa rồi, ông cũng không biết phải làm thế nào để an ủi nàng, chỉ biết cúi đầu xuống, nói câu xin lỗi:
– Thảo Anh à, ba xin lỗi con, ba thực sự xin lỗi con.
Thảo Anh gạt hai hàng nước mắt, nàng buông giọng:
– Con không cần ba xin lỗi, con muốn ba phải chịu trách nhiệm với những gì đã làm.
– Chịu trách nhiệm… ba có thể chịu trách nhiệm sao?
Thảo Anh gật đầu đầy chắc chắn:
– Vậy con nói xem, ba có thể làm gì để bù đắp lỗi lầm, con nói đi, ba nhất định sẽ làm.
– Vậy, ba bỏ chiếc vali ra khỏi tay cho con.
Ông Thành ngận ngự, tuy chưa hiểu Thảo Anh muốn gì, nhưng ông cũng bỏ chiếc vali ra khỏi tay. Chiếc vali vừa rời khỏi tay, Thảo Anh đã nhao đến ông, nàng vít cổ ông xuống, kiễng chân lên hôn rít lấy đôi môi của ba chồng. Quá bất ngờ, ông Thành tim đập loạn nhịp, ông vội ngẩng đầu lên:
– Thảo Anh, con làm cái gì vậy?
Thảo Anh mỉm cười, nàng thở hổn hển, thì thào vào tai ba chồng:
– Còn làm gì nữa, con đang bắt ba chịu trách nhiệm đấy.
Nói xong, nàng lại vít cổ ông xuống, tiếp tục cưỡng hôn ba chồng, ông Thành ú ớ một hồi nhưng cũng không dứt ra khỏi miệng Thảo Anh, cám dỗ này với ông quá tuyệt vời, quá ngọt ngào, ông không thể, vã cũng không muốn cưỡng lại nó. Hơi thở thơm ngát của Thảo Anh phả vào mặt làm say đắm, ánh mắt ông dại dần, rồi ông cũng há miệng cho Thảo Anh lùa lưỡi vào. Ông vòng tay ôm chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của Thảo Anh vào người, ông đưa lưỡi ra cuốn lấy lưỡi nàng, nút lưỡi một cách đê mê, say đắm. Sau một màn đá lưỡi dai dẳng và đê mê, hai người mới chịu rời nhau ra, bốn mắt nhìn nhau một cách say đắm, không nỡ xa rời:
– Ở lại đi ba… con… yêu ba…
Tai ông ừ đi trong sự sung sướng và hạnh phúc. Ông không nằm mơ, những gì ông vừa nghe và những gì Thảo Anh vừa thể hiện hoàn toàn là sự thật. Thảo Anh vừa nói yêu ông, nàng yêu ông. Ông run run xúc động, ông ôm chặt lấy nàng, siết chặt tấm thân Thảo Anh vào lòng ông:
– Ôi… Thảo Anh ơi… ba cũng yêu con… ba cũng yêu con…
Buông Thảo Anh ra, ông trám kín lấy môi nàng, trao cho Thảo Anh một nụ hôn cuồng vã, say đắm và đầy khát khao. Tay ông xoa xoa lên khắp cơ thể nàng.
Xoay người Thảo Anh dựa lưng vào lòng mình, ông vít cổ con dâu ra phía sau, tiếp tục nút lưỡi nàng, nhưng hai tay bây giờ đã vòng lên bóp vú Thảo Anh, nàng không mặc áo lót, chiếc váy xanh nhạt ngắn ngủi và mỏng manh không thể che đậy hét cơ thể của nàng. Hai bầu vú nàng bị ông xoa nắn, nhào nặn như muốn bung ra khỏi lớp vải vậy.
Rời môi Thảo Anh rồi mà tay ông vẫn không ngừng vân vũ, hành hạ nó khiến cho Thảo Anh liên tục uốn éo, vặn vẹo cơ thể, đầu nàng ngả ra, dựa vào vai ông, miệng rên ư ư:
– Ư… ư… ba ơi… em sướng… bóp mạnh lên ba… em sướng… ư… ư…
– He… ba cũng sướng… vú em đẹp quá… căng quá… ưm…
Thảo Anh nghiêng đầu, tiếp tục xoắn lấy miệng ông, nàng vừa hôn môi vừa ưỡn ngực lên cho ông bóp, hạ thể lúc này đã nóng bừng, cả hai đang phấn khích đến cùng cực. Hai tay ôm tóm lấy vai váy Thảo Anh kéo mạnh xuống, chiếc váy trễ vai nhanh chóng rơi tuột xuống dưới chân nàng, trên người Thảo Anh lúc này chỉ còn lại chiếc quần lót mỏng manh, bé xíu, và tất nhiên, vẫn là quần lót ren vô cùng quyến rũ, những thứ nàng mặc trên người trước khi chạy xuống đều có một mục đích: Kích thích sự ham muốn của ông Thành.
Ông Thánh sướng quá, hai tay ông cứ thế vuốt dọc theo đùi Thảo Anh, mân mê, day day lên vùng mu tam giác đầy đặn của nàng, cảm giác tay ông đã hơi dính dính. Lưỡi ông quét ngang, quét dọc lên bờ vai gầy thon thả của Thảo Anh, thi thoảng lại mút mạnh lấy tai nàng:
– Ưm… ư… a…
Thảo Anh phấn khích, nàng xoay người lại, vít cổ ông Thành xuống, tiếp tục lùa lưỡi vào mà xoắn lấy lưỡi ông, hai ba con nút lưỡi nhau một cách say mê, đắm đuối. Ông vừa nút lưỡi, Vừa đặt cả hai tay lên bầu vú nàng mà xoa bóp, vân vê hai đầu vú, cảm giác sung sướng không sao tả xiết.
Thảo Anh rời môi ông, nàng hơi cúi xuống liêm lên cằm ông, rồi trượt xuống cổ ông. Vừa liếm cổ, nàng vừa đưa tay cởi từng cúc áo sơ mi của ông. Khi chiếc áo sơ mi được cởi bỏ hết cúc áo, nàng banh hai vạt áo ra, xoáy lưỡi lên hai đầu vú ông mà liếm, mà bú chùn chụt, ông Thành sướng quá, ông cởi phăng chiếc áo sơ mi ra, ném xuống nhà, sau đó xoa xoa lên mái tóc óng ả của Thảo Anh mà rên siết:
– Ôi… ôi… Thảo Anh ơi… a… a… a…
Thảo Anh khẽ mỉm cười thích thú, nàng liếm dần xuống bụng ông, hai tay tiếp tục lần mò cởi bỏ dây lưng ba chồng. Chiếc dây lưng được tháo ra, ông Thành hấp tấp cởi chiếc quần dài, tụt luôn xuống dưới chân. Thảo Anh quỳ xuống dưới, tay tóm lấy bọc thịt của ông Thành qua chiếc quần sịp, Thảo Anh nhíp nhíp, nắn nắn khúc gân của ông, thích thú:
– Hihi… nó to quá…
Thảo Anh mân mê, xoa nắn nó một hồi, ánh mắt nhìn ba chồng khá lẳng lơ, khiêu khích, bị con dâu kích dâm bằng những hành động và ánh mắt dâm đãng, ông Thành sốt ruột, ông tự tay tuột luôn chiếc quần sịp xuống dưới, nhấc chân ra, ông hoàn toàn trần truồng, con cặc ông bung lên, chĩa ngay trước mặt Thảo Anh một cách hiên ngang, hùng dũng như cột buồm vậy. Thảo Anh mỉm cười, tóm lấy khúc gân đó mà bóp mạnh:
– Hihi… to quá… đẹp quá… con bú nhé…
– Ừ… bú đi… nó là của con mà…
Thảo Anh mỉm cười, há miệng từ từ đưa khúc gân đó vào miệng, nút thật mạnh, ánh mắt vẫn hướng lên nhìn ông Thành một cách dâm đãng. Thảo Anh một tay nắm gốc cặc, một tay bợ lấy mông ông, miệng nàng mút chặt, cứ thế nàng thụt ra thụt vào, khẩu dâm cho ông Thành một cách mạnh mẽ, say mê:
– Ưm… ôi… con giỏi quá… Thảo Anh ơi… a… a… a…
Ông Thành rú lên, ông ôm đầu Thảo Anh, nhịp nhàng ra vào con cặc trong miệng nàng, trơn tru như piston xe máy vậy. Miệng Thảo Anh mút chặt ngậm chặt lấy khúc thịt của ông khiến cho ông Thành sung sướng như đang được địt vào một cái lồn thực sự vậy. Đầu cu ông nhức nhối, tê tái, khó chịu vô cùng, ông vội vàng rút phăng con cặc ra khỏi miệng nàng vì sợ xuất tinh sớm, ông thở dốc, phì phò, ánh mắt ái ngại nhịn Thảo Anh:
– Con tuyệt quá… ba sợ… ba thua cuộc sớm…
– Hihi…
Thảo Anh nhoẻn cười, nàng quẹt dòng nước dãi ngang miệng rồi đứng dậy, đồi diện ông, bầu vú nàng vươn lên căng tròn, nảy nở, phập phồng ngay trước mắt ông, trông vô cùng khiêu khích. Ông Thành ôm lấy mông nàng, ép sát ngực Thảo Anh vào người mình, ông tiếp tục hôn rối rít lên môi Thảo Anh, hạ thể ông liên tục sàng sê, ngọ ngoạy lên bụng nàng, con cặc nóng hổi, cứng ngắc của ông làm ướt cả một vùng bụng và lỗ rốn của Thảo Anh. Ông cúi dần xuống, hôn lên cổ nàng, liếm lên hai bầu ngực của nàng, răng ông cắn nhẹ lên hai đầu vú nàng, đồng thời hai tay ông tuột nốt chiếc quần lót của Thảo Anh ra, tới lúc này, hai người mới hoàn toàn trần truồng, lõa thể với nhau.
Thảo Anh được ông dìu ra ghế sofa, ông để nàng nằm ngửa ra ghế, dựa lưng lên tay vịn, hai chân nàng banh rộng, một chân gác lên tựa lưng, một chân thõng xuống đất, âm hộ nàng mở lớn, hồng hào và vô cùng hấp dẫn.
Ông Thành Quỳ xuống, đầu ông chui vào giữa háng nàng, mắt ông dính chặt vào âm hộ Thảo Anh như bị thôi miên vậy, ông nuốt nước miếng cái ực rồi thốt lên:
– Trời ơi… nó đẹp quá… bây giờ ba mới thấy, nó thực sự đẹp như vậy…
– Hihi… từ hôm nay nó là của ba đây… liếm nó đi ba… ư… ưm…
Thảo Anh nhắm mắt lại, rên lớn khi ông đưa lưỡi vét một đường sâu từ dưới trên tới mu lồn nàng. Thấy Thảo Anh rên lớn kích thích, ông lặp lại hành động đó liên tiếp mấy chục phát liền, hai tay ông banh rộng hai chân nàng ra, ông vét, liếm rồi bú sạch nước nhờn của nàng. Ông ngoạm cả múi thịt của Thảo Anh vào mà nút thật mạnh, Thảo Anh vặn vẹo, uốn éo trước sức tấn công mãnh liệt như sóng vỗ bờ của ba chồng, rồi cuối cùng, không kìm hãm nổi nữa, nàng hét lên trong cơn sướng khoái:
– A… a… a… sướng quá ba ơi… em sướng… sướng lồn quá… a… a… a…
Hai tay nàng ôm chặt lấy đầu ông ấn mạnh vào háng nàng như thế muốn nhét hẳn đầu ông vào trong lồn nàng vậy, cơ thể nàng giật giật, nức nở tuôn trào, nàng lại tiếp tục lên đỉnh nữa rồi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48