Buổi chiều hôm đó, trời mưa. Mưa Sài Gòn là vậy, đang âm u thì đổ ào ào xuống như trút nước, gió thổi lạnh. Nguyên đang đạp song song với Thùy thì cả hai cùng bị ướt nhẹp. Nguyên gọi Thùy:
– Thùy ghé chỗ anh tạm, chờ mưa tạnh rồi hãy về…
Thùy lạnh run trong cơn gió, nàng gật đầu…
Khi về tới căn nhà trọ không xa lắm của Nguyên thì trời trở xấu, mây kéo đen nghịt, mưa giật từng đợt trong gió… Nguyên kéo Thùy vào nhà.
Cái áo dài màu xanh nhạt của nàng ướt nhẹp, dính sát vào da thịt người con gái… Thùy hơi lúng túng khi thấy Nguyên nhìn nhưng nàng bình tĩnh thật nhanh và ghẹo người yêu:
– Anh không tìm áo cho em thay, bộ để em ướt nhẹp vậy sao?
Nguyên vội tìm cái áo sơ mi trắng trong hộc tủ:
– Em mặc đỡ, chờ anh hong khô áo em.
Cái căn phòng trọ nhỏ của Nguyên chỉ chứa đủ cái giường ngủ và cái bàn học. Thùy cười:
– Bây giờ anh phải nhắm mắt lại cho em thay áo.
Nguyên hồi hộp, nhưng mỉm cười ghẹo nàng:
– Anh he he mắt được không?
Thùy vung tay định đấm vào bả vai chàng như mọi lần những khi chàng ghẹo nàng, thì Nguyên nắm tay nàng, giọng chàng dịu dàng:
– Để anh thay áo cho em.
Thùy ngước nhìn chàng và biết người yêu muốn gì, nàng gật đầu đồng tình…
Cái nút bấm trên chiếc áo dài xanh da trời bung ra… Cái nịt vú trắng rớt xuống… Hai gò vú thanh tân nõn nà, cái núm vú hồng nhỏ nhọn căng…
Nguyên ôm Thùy… môi miệng chàng gắn chặt trên đôi môi run lạnh của nàng… Hơi ấm của chàng phủ ngập trên da thịt Thùy. Hơi thở Nguyên gấp gáp trong hơi thở ngọt ngào của Thùy.
Nguyên dìu Thùy ngả nằm xuống cái giường nhỏ. Chàng cởi tung cái áo ướt trên người… rồi chàng mở cái nút bấm, kéo nhẹ cái quần dài trắng trên người Thuỳ.
Nàng nhắm mắt phơi bày dáng ngọc… da thịt mượt mà… cái quần xì líp nhỏ trắng tinh e ấp.
Nguyên kéo nhè nhẹ, chàng nín thở… cái vùng tam giác bí mật của người yêu ẩn hiện trong ánh mắt si dại của chàng. Vùng mây đen nhỏ trên cái mu mum múp trắng.
Những sợi mây nhỏ xoăn xoắn e ấp che kín đường vào cái vùng khe động bí mật của người đàn bà. Hai cặp đùi trắng nõn nà… e ấp… chân co chân duỗi… Nguyên hình như thấy cổ họng chàng khô khốc. Chàng cởi tung hết những vướng víu trên người.
Nguyên sà người xuống. Da thịt người đàn bà mát dịu êm căng… da thịt trần truồng quấn quýt nhau… Môi tìm môi… lưỡi tìm lưỡi… hạnh phúc hoan lạc ngập tràn trong con tim nóng bỏng lửa tình của chàng và Thùy.
Nguyên nhắm mắt lại. Những dấu tích của cuộc tình giữa chàng và Thùy vẫn còn đầy ắp trong trí tưởng. Nguyên thở dài trong cái yên lặng tĩnh mịch của căn nhà nhỏ bỗng trở nên trống trải của chàng…
Chàng choàng tay vuốt ve trên hai bầu vú nhỏ căng trắng mịn màng. Hai bàn tay chàng vờn trên đó nhẹ như sương mơ. Hai núm vú Thuỳ ưỡn cong, căng nhọn trong kích thích.
Nguyên chồm lên môi chàng chụp xuống, cái núm vú rung giật nhẹ trong miệng lưỡi nóng bỏng tham lam của chàng… mấy ngón tay Nguyên vờn trên núm vú còn lại, se se cái núm hồng đang nóng ấm, run rẩy trong thèm muốn của da thịt.
Bàn tay còn lại của chàng vờn sâu xuống giữa hai cặp đùi thon trắng, lách nhẹ vào giữa. Ấm áp… ẩm ướt ở đó.
Lưỡi Nguyên vờn trên hai bầu vú run rẩy, hai núm vú nóng ấm, chạy dài xuống cái bụng trắng thon nhỏ. Da thịt người đàn bà rờn rợn, êm dịu, nõn nà.
Lưỡi Nguyên vẫn mê mải chạỵ xuống sâu hơn. Hai tay chàng mân mê rối tung những sợi mây xoăn xít dễ thương trên cái mu trắng mượt mà. Nguyên vén nhẹ hai đùi Thùy, chàng lướt lưỡi nếm cái vùng da đùi non ngà ngọc. Chàng nghe Thùy rướn người rên rỉ:
– Anh ơi… ui aaa ư ưư… anh… anh này…
Nguyên thụt người xuống dưới, môi chàng ở ngay trên vùng tam giác kỳ bí của người đàn bà. Hơi thở chàng nóng hừng hực trên đó. Nguyên thè lưỡi nếm hai cánh lồn hồng non ấm nồng nàn mùi da thịt đàn bà.
Chàng vuốt nhẹ lưỡi từ dưới lên trên… cái lưỡi nóng ấm của chàng tách nhẹ hai cánh lồn vuốt vào trong cái khe ướt át rồi chạy lên trên vuốt nhẹ, liếm nhẹ rồi xoay vòng trên cái hột le nhỏ xíu căng mọng.
Môi Nguyên chụp lên trên đó. Chàng nút nhè nhẹ cái hột le như nâng niu nếm hết cái non dịu dâm tình của người yêu. Thùy rung giật trong tê dại.
Hai bầu vú nhỏ cong ưỡn như không chịu nổi những kích thích dữ dội từ môi lưỡi người đàn ông thì đã bị hai tay Nguyên vò nắn thỏa thuê.
Thùy nghe run rẩy tê điếng. Lồn nàng, vú nàng đang được người tình đưa vào đê mê đào mộng. Những luồng điện tê tê lan lan rộng khắp trên người nàng.
Thùy kéo người yêu lên trên cái da thịt nóng hừng hực của nàng. Nàng cảm thấy một bao phủ ấm áp nóng ấm trên cái cơ thể căng cứng trong thèm muốn của nàng. Nàng vùi tay xuống tìm cặc.
Chỉ trong tích tắc, lồn nàng mở ra nuốt trọn cặc cương cứng của người tình. Thùy rên tiếng rên của lồn được thỏa mãn, của con cái được phủ bởi con đực:
– Anh ơi… yêu em đi anh… của anh hết… yêu em đi…
Tiếng rên rỉ của nàng hòa trong tiếng rên sung sướng thỏa mãn của Nguyên như một bản tình ca du dương êm ái từ con tim rung giọng ái ân:
– Em ơi… anh yêu em…
Cái cảm giác chật chội nóng ấm mà êm dịu như nhung của lồn Thùy vuốt ve trên cặc căng cứng nóng bỏng của chàng vẫn là cái cảm giác mà Nguyên không thể nào quên nổi ở vào cái thời điểm lạ lùng đó trong đời chàng.
Bởi vì trong cái đêm mưa lạnh ở căn phòng trọ nhỏ đó ở Sài Gòn vào những ngày tháng của tương lai mù mịt của ngày phía trước không thấy được bao xa, Nguyên cảm thấy mình như vừa hồi sinh.
Nỗi hòa nhập trong da thịt nóng bỏng dâng hiến của Thùy là nỗi hạnh phúc hân hoan tràn ngập trong từng dây thần kinh cảm giác của chàng, ứ ngập trong tim chàng bùng vỡ như con sóng tràn bờ.
Nguyên nhấp… Nguyên nắc… Nguyên cọ sát trong cái lồn nóng ấm run rẩy ưỡn cong hứng từng cú dập. Nguyên nhẹ nhàng nhấp nhô trên cái lồn nồng nàn đang nằm dang ra chờ những cú vuốt ve trìu mến từ cặc chàng.
Tiếng rên rỉ của Thùy nghe như tíếng con mèo nhỏ khiêu khích dâm tình con đực:
– Ui aa anh ơi… nữa… sướng sươơơớng quá anh ơơơơiiiii…
Cho đến lúc chàng nghe tê sướng ở đầu cặc càng lúc càng tăng như sóng trào. Nguyên chống tay nhìn xuống Thùy… hai bầu vú trắng cong ưỡn… hai núm vú hồng nhọn hoắt… con mắt dài có đuôi lim dim tình tứ… chàng thúc tung lồn nóng bỏng… chàng dập tơi tả lồn chật cứng. Lồn rung… lồn ưỡn, hứng hết từng cú dập.
Chàng rướn sâu trong lồn, thật sâu, rồi khựng lại. Trong bùng vỡ… lồn rung giật theo co thắt bóp nắn từng cái rung giật của tia bắn…
Nguyên gục người trên da thịt người yêu. Môi chàng nối với môi miệng Thùy. Và như vậy chàng và Thuỳ nối kết trong nhau trong tình yêu không rời. Hoan lạc ngập tràn trong chàng.
Trí nhớ là những lớp chồng chất của quá khứ. Có nhiều khi trong vui hưởng hoặc chạy đuổi hiện tại, Nguyên không để ý đến quá khứ.
Những quá khứ của chàng cũng giống như những miếng vải cũ hết lớp này chồng phủ lên trên lớp kia bị bỏ quên ở một góc cạnh nào đó trong trí não. Phải đến một lúc nào đó Nguyên bỗng nhận ra cái khu vực rất lộn xộn, tranh tối tranh sáng này.
Ở đó, chàng có thể cảm nhận từng rung động mà chàng và Thùy cho nhau. Ở đó những ngày tháng bên nhau với người đàn bà chàng yêu bỗng như hiển hiện rõ nét không thíếu một chi tiết. Bởi vì đơn giản một lẽ là bây giờ chàng không còn Thùy trong cuộc sống chạy đuổi ở đây.
Cái nỗi trống trải kinh khủng này đẩy Nguyên lùi vào lại cái khu vực yên lặng kỳ lạ của ký ức, của những người đàn bà đi qua trong đời chàng. Thùy không phải là người đàn bà đầu tiên và chàng cũng không phải là người yêu thứ nhất của Thùy.
Nguyên nhắm mắt, chàng lùi lại xa thêm một khoảng thời gian nữa trong trí tưởng… Người đàn bà đầu tiên… những cảm giác lạ lùng của thuở ban đầu.
Thuở ấy Nguyên còn học lớp mười hai trung học. Chàng lăn lộn với đời từ sớm, gia đình nghèo ở miền quê Vĩnh Long.
Nguyên quyết chí tập trung vào con đường học hành nhằm thoát ra cái con đường mà những gã con trai miền quê của chàng không có cơ hội chọn lựa – không đi học thì nhập ngũ, đi lính.
Nguyên thông minh nên chàng xông xáo tìm con đường rời xa cái quê nghèo khốn khó. Mười tám tuổi, chàng lên Vĩnh Long ở trọ nhà ông cậu để được học ở trường tỉnh.
Chàng nhất định thi xong Tú tài hai, dự tính rồi sẽ tìm đường lên Sài Gòn học đại học. Việc tập trung học hành làm chàng không màng đến những thúc giục, khao khát của tuổi trai mới lớn.
Cho đến một tối trong đêm khuya, Nguyên đang chăm chú gíải một bài toán Vật lý, thì chàng nghe tiếng rên rỉ của đàn bà.
Không phải là tiếng rên đau đớn mà là tiếng rên lạ lùng của đàn bà. Chàng lắng nghe thì nhận ra ngay là tiếng rên rỉ đó phát xuất từ phía dưới căn gác chàng ở trọ.
Nhà ông cậu Tư có hai phòng cho thuê. Căn gác Nguyên ở là ở phía trên, còn phòng phía dưới là của hai vợ chồng trẻ, ông chồng tên Thuận, là nhân viên hành chính, hình như làm việc ở tòa hành chánh tỉnh gì đó.
Tiếng rên rỉ càng lúc càng rõ hòa lẫn vào những tiếng động đều đặn liên tục như người vật lộn nhau.
Nguyên tắt đèn. Trong bóng đêm, Nguyên nhận ra có ánh sáng lọt qua khe hở trên cái sàn gỗ ngay cạnh cái giường ngủ của chàng. Nguyên nhẹ nhàng chuồi người nằm dài xuống.
Khi chàng ghé mắt nhìn qua cái khe hở nhỏ đó, những gì chàng thấy làm tim chàng đập thình thịch và làm chàng dán mắt vào đó không rời.
Vì ở phía dưới kia là hai cơ thể trần truồng của hai vợ chồng trẻ đang quấn quýt nhau. Họ để đèn sáng nên Nguyên từ trên gác cao nhìn rõ mồn một.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19