Tết đến thì xuân về, em thì bận rộn loay hoay với bao công việc gia đình. Mãi đến tận 28 tết mới được rảnh, cả nhà về quê tảo mộ hết, em thì không muốn về nên kiếm cớ thoái thác. Đang muốn nằm ngủ thì ở ngoài có tiếng gọi í ới
– Ông N có nhà không ?
– Ai ? Bất ngờ mà đến có việc gì ?
– Con đây.
– Con nào? Cả làng cả tổng này ai chả biết tao có con cái gì đâu.
Hóa ra thằng cháu em sang chơi, thằng này gần 30 mà vẫn phải gọi em bằng chú @@ đến tội. Nhà em với nhà nó cũng gần, ông nội em với cụ nó là anh em chú bác.
Mà tội cái ông em thì lấy vợ muộn, bố em lại con út. Hơn 50 mới có bố em, ông em là con út, bố em cũng là út em cũng thế. Thành ra em toàn làm ông với chú.
– Mày kiếm tao có việc gì.
– Dạ, cháu với vợ phải về quê. Mà con bé nhà cháu nó nhất quyết không chịu về, cháu nó say xe ông ạ.
– Thì làm sao, tao chữa thế éo nào được bệnh say xe.
– Ông cứ đùa, ông trông hộ cháu con bé. Tối cháu ra thì cháu đón.
Em cũng muốn từ chối, được ngày nghỉ chỉ muốn yên tĩnh một chút. Nhưng nó đã nhờ đến thế, mà mình thì cậy làm chú suốt ngày vay nó tiền.
Giờ mà trở mặt với nhau nó đòi nợ cũng khó, thôi thì con cháu trong nhà mỗi người giúp nhau 1 tý.
– Thôi được rồi, mày cứ để nó ở đây tao trông cho. Nhớ ra sớm sớm 1 tý.
Con bé thằng này năm nay 5 tuổi. Nhìn cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng nó phiền quá, em quát mấy lần mà nó cứ nhơn nhơn ra. Đau hết cả đầu, vứt cho nó cái smartphone thì được một lúc bắt đầu nó kêu đói. Bảo ông rán trứng cho ăn.
– Mày sắp thành mẹ tao rồi đấy, rồi mày muốn gì cũng được
– Ông đập trứng ra đi, mẹ con hay làm thế
– Rồi thì đập, sao nữa
– Ông khoắng lên đi, khoắng mạnh lên
– Rồi, được chưa ?
– Được rồi ạ, ông rán cho con trứng ốp la lòng đào.
Tôi thua … trẻ con chơi ác vl, mày quăng boom hơi xa rồi đấy. Em lười chả buồn chấp trẻ con.
– Để ông đưa con ra ngoài ăn nhé, được không ?
– Oh yeahhhhh, ông muôn năm.
– Cái con bé này…
Thực ra em bảo bé đi là có ý cả em đang tính rủ con X đi chơi. Mà đi 1 mình chắc nó không đồng ý. Giờ có đứa trẻ con cũng dễ. Con này rất thích trẻ con, khác hẳn với em. Ghét trẻ con cực kỳ.
2 ông cháu đến nhà con X, em bấm chuông cửa nhưng không thấy ai ra. Lấy phone ra gọi điện
– Mày có nhà không ?
– Làm gì ?
– Ra mở cửa đi, không nghe thấy chuông à. Mới bị quáng màng nhĩ à ?
– Tút tút tút…
Cái loại mất lịch sự, không nói gì mà tắt máy luôn. Nhưng được cái còn biết đường ra mở cửa. Đầu tóc rối tinh rối mù, vẫn mặc bộ quần áo ngủ. Nhìn cải lương vcl.
– Trưa rồi đấy mẹ, đi ăn trưa không ?
Không trả lời em, nó đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn con bé ngồi trên xe.
– Ai đây ?
– Chào chị đi con.
Con bé rất lễ phép khoanh tay.
– Con chào chị ạ.
– Thay quần áo đi.
– T có bảo đi đâu ?
Em biết ngay mà, phải đưa ngay lá bùa hộ mệnh.
– Nhanh cho cháu nó còn đi ăn, cháu nó đói lắm rồi.
– Nó là cháu mày à ?
– Ừ, gọi tao bằng ông.
– Thế mà gọi tao bằng chị
– …
Nói thì nói thế, chứ nó vẫn vào nhà thay quần áo. Lúc đi ra thì em ngỡ cmn ngàng luôn… nó mặc áo khoác trắng mỏng với cái quần bò tôn dáng lên. Tóc buộc kiểu đuôi ngựa, không tô son đánh phấn. Đúng gu của em rồi.
– Vào thay đôi hài mà đi, bỏ guốc ra nhìn chán vcl.
– Guốc thì làm sao?
– Thì cao hơn tao chứ sao :fuckyou:
Con gái con đứa, mới có 18 đôi mươi đã suốt ngày guốc.
– Được chưa ?
– Mày bắt đầu trông giống người rồi đấy
– …
Đời nó ngồi lên xe, em quay đầu lại hỏi
– Thích ăn gì ?
– Đi ăn miến trộn đi
– Tao đang hỏi cháu tao mà
– …
Lâu lắm rồi em mới có được cái cảm giác đi dạo phố với nó, cảm giác vui vui. Làm em chỉ thỉnh thoảng muốn thử cảm giác ” Phóng xe thật nhanh – bóp phanh thật mạnh – Ngũ hành sơn đè tôn đại thánh ”
Cảm nhận 1 chút sự mềm mại, ngày xưa lép lèm lẹp. Giờ không biết độn hay không mà cũng phì nhiêu vl …
Mỗi tội có đứa cháu ngồi giữa kỳ đà cản mũi, nhưng giờ qua cầu rút ván cũng khó …
Em chọn đại 1 quán trông sạch sẽ ở mặt đường phi vào.
– Ngồi vào đi, mày ăn gì ?
– Vào quán miến chẳng lẽ ăn cháo.
Ăn miến thì ăn miến, loại người ở đâu cứ thích chống chế. Hết đứa lớn lắm chuyện,đến đứa nhỏ bắt đầu sinh sự.
– Con… con muốn ăn chè.
– Ngồi im, ra ăn chung với chị. Không đòi hỏi nhiều, vớ vẩn ông bán sang TQ bây giờ.
– Chị cái đầu mày.
Ăn uống xong xuôi, em gọi cho 2 chị em 2 cốc sinh tố. Chìa tay ra gẩy con X…
– Đưa mượn chùm chìa khóa coi ?
– Để làm gì?
– Đục cức ráy cái, lấp kín lỗ tai tắc quá.
– Kinh tởm, man rợ, bẩn thỉu …
Mượn chùm chìa khóa là giả thôi … em đã có một kế hoạch to lớn hơn rồi. Giả đò vừa ngoáy tai, vừa ra ngoài nghe điện thoại.
Em chạy ngay ra chỗ thằng đánh khóa gần đó…
Chỉ 3 phút sau em đã có cả chùm chìa khóa nhà nó trong tay.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30