Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 3

Sáng ngày hôm sau, khi Khải Huyền tỉnh giấc trong nhà lao, hoàng hậu đã rời đi từ bao giờ. Cánh cửa sắt lạnh lẽo lại bật mở thêm một lần nữa, một toán lính hung hãn ập tới xốc hắn dậy. Khải Huyền không buồn phản kháng, để mặc cho bọn chúng lôi xềnh xệch đi.

Quân lính đưa Zero tới một căn phòng khổng lồ với mười ba cánh cửa khác nhau. Ngồi chính giữa căn phòng là hội đồng thẩm phán, gồm các bộ trưởng, nhà vua và hoàng hậu. Một người người phụ nữ trung niên, khoác trên mình tấm áo choàng đen tuyền, cất tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng.

“Khải Huyền, nhân danh nhà vua, ta, bộ trưởng Luật pháp, tuyên án ngươi tội danh khi quân và phản quốc. Ngươi có chấp nhận chịu xét xử theo luật của Những Người Đầu Tiên, để có được tự do hay không?”

“Ta chấp nhận” Khải Huyền nhún vai thờ ơ, hắn chúa ghét mấy cái điều lệ lằng nhằng này.

“Ngươi sẽ được chạm vào bộ bài của tiền nhân. Ngươi phải rút một lá bài để xác định hình phạt của mình, mỗi lá bài mang một biểu tượng nguyên tố biểu thị sự trừng phạt ngươi sẽ phải đối mặt. Ngươi sẽ phải rút tổng cộng 13 lá, và nhận sự trừng phạt bên cạnh 12 nữ tướng của quân cách mạng. Tất cả những kẻ sống sót sẽ được tự do.”

“Nếu ta nhớ không nhầm, có 13 người bạn đã chiến đấu bên cạnh ta.”

Bộ trưởng Luật pháp không trả lời, chỉ gõ nhẹ vào bàn, ra hiệu cho người đứng sau tiến lên. Khải Huyền hơi nhíu mày một chút, rồi cười khẩy…

“Ta không ngờ kẻ đó là cô, Yên Chi.”

“Ta chỉ chọn phe chiến thắng, thưa ngài” Người phụ nữ nháy mắt tinh nghịch. Cô ta là Yên Chi, người từng là thủ lĩnh quân liên lạc của nghĩa quân. Chính sự phản bội của cô ta đã mang lại thất bại cho Khải Huyền và những người đồng đội.

“Đến lúc rồi, rút đi!” Vua Điên có vẻ sốt ruột, dường như không thể kiềm chế nổi nữa.

Bộ trưởng Luật pháp trải dài mười ba tấm thẻ lên mặt bàn gỗ. Khải Huyền nhặt bừa một trong số chúng lên. Mặt kính vàng sáng bóng in ảnh một thứ gì đó trông như hình nhân.

“Con Người” Bộ trưởng Luật pháp lên tiếng “Phạm nhân rút được biểu tượng Con Người. Đưa anh ta vào phòng số 13”

Toán lính ngay lập tức áp sát sau lưng Khải Huyền, dẫn hắn đi. Khi Khải Huyền đẩy cánh cửa có biểu tượng Con người ra, một cảnh tượng kỳ lạ khiến hắn phải khựng lại. Bên trong, một căn phòng đầy gương phản chiếu khuôn mặt anh từ mọi góc độ. Giữa phòng có một chiếc ghế đơn, xung quanh là những ngọn nến lung linh. Một giai điệu nhẹ nhàng, u sầu bắt đầu vang lên, vang vọng khắp căn phòng. Kẻ còn lại bên trong là một gã đàn ông mảnh khảnh, nhún nhảy xung quanh trong khi kéo chiếc vĩ cầm sáng loáng.

“Mời ngồi thưa ngài.” Gã chỉ về phía cái ghế…

“Bộ trưởng Âm nhạc.”

“Và cũng là người xét xử ngài ở phòng này” Gã bộ trường xoay một vài bước điệu nghệ “Bây giờ, sao chúng ta không đưa tác phẩm dễ thương của ta vào nhỉ?”

Cánh cửa bật mở một lần nữa. Hai tay hộ pháp kẹp hai bên một người con gái xinh đẹp. Mặc dầu chỉ khoác trên mình một bộ váy trắng mỏng manh, nàng ta vẫn khiến cả căn phòng sáng rực.

“Linh Đan” Khải Huyền khẽ lẩm bẩm “Ngươi cũng biết chọn đó”

Gã bộ trường mỉm cười toe toét, như thể tự hào với chiến tích vừa đạt được. Hắn ta đã chọn Linh Đan, nữ tướng xinh đẹp nhất trong số 13 người, làm tù nhân cho căn phòng Con Người. Linh Đan từng là con gái của một gia đình quý tộc phương Tây. Khuôn mặt của nàng ấy là một kiệt tác, với gò má cao được điêu khắc bởi bàn tay của gã nghệ sĩ tài hoa nhất. Đôi môi đầy đặn, mang dáng hình hoàn hảo tựa như luôn luôn mỉm cười. Làn da của nàng hồng hào và mọng nước như kem tươi, không tì vết và rạng rỡ, như cầu xin được chạm vào.

Sinh ra trong gia đình quý tộc, từng bước chân nàng vẫn thanh lịch dù trải qua bao năm chiến đấu. Cơ thể là một bản giao hưởng của những đường cong và nét bắt mắt thu hút ánh nhìn. Thân hình nàng bó lại thành hình đồng hồ cát, với bộ ngực nở nang căng lên đầy quyến rũ phía trên vòng eo nhỏ đến mức một người đàn ông có thể ôm nó bằng một tay.

“Ta sẽ chấp nhận mọi hình phạt” Đôi mắt xám màu bão xoáy chặt vào gã bộ trưởng “Ta và Khải Huyền. Bọn ta sẽ sống sót, và tự do rời khỏi đây.”

“Không không” Gã bộ trưởng rít lên “Không không không. Ta sẽ không làm hại cơ thể tuyệt mỹ này. Ngược lại, nàng sẽ không chịu một vết xước nào. Nhưng ta muốn xé một thứ khác. Ta sẽ xé nát, và ngấu nghiến lòng tự tôn của nữ quý tộc đáng yêu này.”

Dứt lời, gã đưa tay kéo mạnh, xé toạc lớp áo mỏng manh trên người Linh Đan. Khi mảnh vải cuối cùng rơi ra, hình dáng trần trụi của nàng lộ rõ, rực rỡ và tráng lệ. Bộ ngực nàng không quá lớn, nhưng đủ đầy đặn và tròn trịa, với núm vú căng cứng, hồng hào dưới ánh mắt thèm thuồng của gã bộ trưởng. Bụng nàng phẳng lì, kéo xuống đường cong nhẹ nhàng đầy mời gọi phía dưới hông.

Vùng kín đáo nhất của nàng là hình ảnh của sự thuần khiết và hoàn hảo, làn da mịn màng không một sợi tóc nào làm hoen ố. Đôi môi bên ngoài đầy đặn và lấp lánh, ửng hồng tinh tế, rồi đậm dần khi bị hé ra, mời gọi về những bí mật ẩn giấu bên trong. Các nếp gấp bên trong trơn bóng và mời gọi, với một viên ngọc trai màu hồng hoàn hảo nằm ở đỉnh, ướt át và đỏ ửng, như đang cầu xin được vuốt ve.

“Cởi đồ ra, thưa ngài” Gã bộ trưởng ngày một phấn khích “Còn nàng, nằm xuống.”

Khải Huyền và Linh Đan hơi do dự, rồi ý niệm quyết đoán vọng lên trong đầu và sức nặng của hai chữ tự do buộc họ phải tuân theo. Linh Đan nằm dài trên sàn đá lạnh lẽo, trần trụi, không che chắn, mái tóc trắng xõa tung ra xung quanh.

“Hình phạt của hai người tại phòng này, thưa ngài. Ngài sẽ phải đụ, hoặc thủ dâm, và xuất tinh lên tất cả các lỗ trên cơ thể Linh Đan” Gã bộ trưởng nhảy nhót, kéo đàn không ngừng “Ta muốn nghiền nát lòng tự tôn của nàng ấy. Bắt đầu đi Khải Huyền. Hãy thanh tẩy nàng ta bằng tinh trùng của ngài.”

Khải Huyền quỳ xuống trước Linh Đan, thân thể nàng đang run lên vì xấu hổ và tự ghê tởm. Hắn nhìn hình ảnh phản chiếu của nàng trong những tấm gương xung quanh họ, đôi mắt màu xám bão đã ngân ngấn nước. Linh Đan đang cố giữ bình tĩnh, cố không để nhưng giọt lệ chảy ra.

“Em mừng vì người làm điều này là ngài” Linh Đan cố gắng ve vuốt không khí nặng nề xung quanh cả hai “Xin ngài, hãy làm theo mệnh lệnh của bọn chúng. Chính tay em sẽ lấy đầu gã bộ trưởng đó sau.”

Khải Huyền nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu để chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp tới. Hắn đưa tay xuống giữa hai chân Linh Đan, những ngón tay anh tách ve vuốt và tách hai mép lồn thanh tú của nàng để lộ bên trong hồng hào, ướt át. Với trái tim nặng trĩu, hắn đặt con cặc đã căng cứng của mình thẳng hàng với cửa mình, đầu rùa áp vào giữa hai mép lồn. Bằng một động tác dứt khoát, hắn đẩy về phía trước, con cặc chìm vào vùng sâu ấm áp, ẩm ướt nàng.

“ÁAAAAA”

Linh Đan hét lớn, toàn cứng đờ khi bị Khải Huyền đâm vào. Cơ thể nàng căng cứng, run lẩy bẩy để cố thích ứng thứ to lớn bên trong. Nước lồn chảy ra rơi cả xuống sàn đá lạnh, trộn cùng với máu trinh đỏ tươi. Khải Huyền nghiến răng, hai tay chống xuống sàn nhấp nhịp nhàng. Con cặc hắn từ từ chìm sâu hơn vào vực sâu hoang sơ của Linh Đan. Những nếp gấp mềm như lụa siết lấy anh như một cái kẹp, những thớ cơ chưa được một lần được chạm tới ôm chặt lấy đầu rùa nhạy cảm của hắn. Khải Huyền cúi xuống, đưa tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đang rỉ ra từ đôi mắt nhắm nghiền của Linh Đan. Sau đó hắn áp môi lên môi nàng, hơi dùng lưỡi tách ra để xâm nhập vào bên trong. Hắn biết khoái cảm sẽ khiến nàng phần nào quên đi nỗi đau, một niềm an ủi nho nhỏ mà hắn có thể mang lại cho người đồng đội.

Với một tiếng rên tựa như thể gầm gừ, Khải Huyền đâm sâu vào trong Linh Đan, con cặc của hắn rung lên khi phóng tinh dịch nóng bỏng của mình vào sâu trong tử cung trinh nữ. Hắn có thể cảm thấy cơ thể nàng giật giật bên dưới, bị choáng ngợp bởi cảm giác lạ lùng khi chất dịch nóng bỏng tràn ngập nơi kín đáo nhất của nàng.

“Tiếp tục, thưa ngài.” Tên bộ trưởng đang phấn khích hơn bao giờ hết “Miệng, đụ và bắn vào miệng nàng ta.”

Khải Huyền gật đầu. Với đôi tay run rẩy, hắn rút con cặc ra khỏi âm hộ ướt nhẹp của Linh Đan, con cặc đã xìu xuống, hơi mềm mại của hắn nhớp nháp với chất lỏng kết hợp giữa tinh trùng và dâm thủy. Khải Huyền dùng hai tay nắm lấy đầu Linh Đan, buộc nàng phải há to miệng. Hắn đẩy con cặc vẫn còn ấm của mình vào miệng nàng, cố không quan tâm đến những giọt nước mắt rịn ra hay cách nàng sặc sụa trước kích thước của mình. Mắt Linh Đan ngấn nước, mũi nàng áp vào háng hắn, cố gắng thở quanh thứ khổng lồ đâm sau vào họng. Linh Đan chưa hề có kinh nghiệm trong việc này. Khải Huyền đôi lúc kêu lên đau đớn khi hàm răng của Linh Đan cào dọc thân cặc hắn, làm máu chảy ra nhiều chỗ. Vị máu hòa lẫn với nước bọt tạo thành một chất lỏng ghê tởm. Với một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, Khải Huyền lại lên đỉnh, con cặc phun thẳng xuống cổ họng đang co giật của Linh Đan. Những dòng tinh dày đặc bơm thẳng vào bụng nàng khi Linh Đan nghẹn ngào và hổn hển, không thể thở được. Mắt nàng trợn lên, bàn tay yếu ớt quờ quạng trên đùi hắn khi cố gắng lấy không khí. Gã bộ trưởng giữ chặt đầu nàng tại chỗ, buộc Linh Đan phải nuốt tới từng giọt cuối cùng.

Sau đó, gã bộ trưởng thô bạo lật Linh Đan nằm sấp, không để ý đến tiếng thút thít yếu ớt của nàng. Hắn nắm lấy hông nàng, nâng chúng lên để lộ lỗ đít chưa được đụng tới. Hắn yêu cầu Khải Huyền nhổ nước bọt lên nụ hoa hồng mỏng manh, dùng ngón tay cái phết nước bọt ra xung quanh trước khi đẩy một, rồi hai ngón tay vào trong nàng. Linh Đan rên rỉ đau đớn, trong khi Khải Huyền cố gắng mở rộng lỗ đít nàng bằng nước bọt, dâm thủy và tinh trùng còn thừa.

Theo hiệu lệnh, Khải Huyền ấn đầu cặc sưng vù của mình vào hậu môn Linh Đan. Với một cú đâm tàn bạo, hắn ép mình vào trong, xé toạc cơ mông săn chắc của nàng. Linh Đan hét lên đau đớn, giọng cô nghẹn lại và khản đặc. Khải Huyền nghiến răng, cố gắng thúc sâu hơn vào lỗ đít còn trinh của nàng. Khải Huyền vòng tay qua eo Linh Đan, dùng lực nắm mạnh mẽ giữ cơ thể mảnh mai tại chỗ, rút rồi lại đâm vào lỗ đít nàng. Cơ thể Linh Đan run lên theo từng cử động, những ngón tay cô cào cấu mặt đất bên dưới như cầu xin hắn dừng lại trong những giọt nước mắt thầm lặng. Nhưng Khải Huyền không thể, chí ít là cho đến khi ra. Khuôn mặt nhăn nhó xen lẫn khoái cảm và tự ghê tởm, Khải Huyền tăng tốc, hông nện vào mông Linh Đan. Với cú đâm cuối cùng đầy tàn bạo, anh vùi mình thật sâu vào bên trong nàng và phát ra một tiếng gầm từ cổ họng. Tinh trùng nóng bỏng của hắn tràn ra khỏi cái lỗ đã căng ra, nhỏ giọt xuống sàn khi cơ thể Linh Đan sụp xuống đất.

Hơn một tiếng đồng hồ tưởng chừng như vô tận, Khải Huyền tiếp tục hành hạ thân thể Linh Đan, quyết thực hiện mệnh lệnh của gã bộ trưởng. Hắn nắm lấy tứ chi nàng, uốn cong lưng nàng để vẽ lên làn da hoàn mỹ bằng hạt giống tinh hoa – đùi trong, lòng bàn tay nàng, thậm chí cả phần da thịt nhạy cảm ở nách và rốn nàng đều phủ một lớp dịch đặc quánh. Mặt Linh Đan đẫm nước mắt và nước bọt, thân hình nhớp nháp và kiệt sức phủ phục xuống mặt đất.

Khải Huyền cũng không khá khẩm hơn. Vùng kín của hắn đỏ ửng, làn da căng ra và viêm tấy vì bị kích thích không ngừng. Hắn có thể cảm thấy nó đập rộn ràng theo từng nhịp tim đập dồn dập, nhưng dù hắn có muốn thế nào đi nữa, cũng không thể gọi lên được dù chỉ một chút kích thích. Cơ thể đã đến giới hạn, và nó cần một chút thời gian phục hồi. Hắn nằm đó, thở hổn hển và kiệt sức, một người suy sụp cả về thể xác lẫn tinh thần.

“Tiếp, tiếp” Gã bộ trưởng gào lên “Vẫn chưa hết lỗ trên người cô ta”

“T – ta không thể cứng lên nữa” Khải Huyền thở hổn hển.

Dứt lời, gã bộ trưởng ra hiệu, hai người lính nữ bước vào phòng. Một trong số họ xốc nách Khải Huyền lên, bàn tay đeo găng vuốt ve dọc thân cặc hắn. Hắn rít lên đau đớn, làn da mềm mại, sưng tấy của anh nóng rát mỗi khi bàn tay đeo găng của cô chạm vào. Vòng tay của người lính siết chặt hơn, bàn tay đeo găng của cô quấn lấy bộ phận đang đau nhức của Khải Huyền một cách tàn bạo. Cô bắt đầu chà và bóp nó nhanh chóng, da của chiếc găng tay của cô cọ xát vào làn da nhạy cảm, bị viêm của hắn. Cơn đau rất dữ dội, mỗi cử động đều gửi đau đớn xuyên qua da thịt bị kích thích quá mức. Khải Huyền hét lên, giọng hắn vang vọng từ những bức tường lạnh lẽo khi nước mắt chảy dài trên khuôn mặt vì sự giày vò không thể chịu đựng được.

“DỪNG LẠI! LÀM ƠN, DỪNG LẠI!”

Không một chút thương tiếc, ả lính dùng một dụng cụ dày bọc da đâm vào hậu môn Khải Huyền, tiến sâu vào điểm nhạy cảm. Sự xâm nhập bất ngờ gây ra phản ứng không chủ ý trong cơ thể, dương vật của hắn lại một lần nữa cương cứng đau đớn, không thể kiểm soát. Khải Huyền tru lên, cơ thể hắn bị bao bọc bởi sự giày vò giữa hậu môn bị đâm và con cặc sưng to.

Ả lính còn lại túm đầu Linh Đan, ép nàng nhìn thẳng. Khải Huyền xuất tinh sau mỗi cú bóp của bọn chúng. Tinh dịch dày đặc, nóng bỏng của hắn bắn vào lỗ mũi và lỗ tai nàng. Người lính đang giữ hắn bóp và xoắn con cặc một cách tàn nhẫn, quyết tâm vắt kiệt từng cuối cùng.

“Mắt, mắt” gã bộ trưởng đã tiểu tiện cả ra quần vì phấn khích.

Hai ả lính gật đầu tuân lệnh, túm chặt hai mang tai Linh Đan buộc mi mắt nàng mở ra, véo về phía sau để đôi mắt mở to lộ ra ngoài. Khi con cặc bị bạo hành của Khải Huyền đang đau nhức, ả lính đang vắt sữa hắn nhắm thẳng đầu cặc vào đôi mắt đang nhìn chằm chằm của Linh Đan. Với cú bóp cuối cùng, hắn buộc Khải Huyền bắn, tinh dịch nóng hổi phóng lên giác mạc của Linh Đan. Đôi mắt nàng mở to vì sốc và đau đớn khi tinh dịch đặc quánh của Khải Huyền bắn tung tóe. Nàng chớp mắt thật nhanh, cố gắng loại bỏ chất lỏng cay xè, ả người lính đã giữ chặt mí mắt, buộc nàng phải chịu đựng cơn đau nhức nhối. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Linh Đan khi khi nàng khóc. Cơ thể Khải Huyền co thắt dữ dội, cơn đau và sự kiệt sức cuối cùng cũng ập đến khiến hắn sụp xuống. Linh Đan, đôi mắt đỏ hoe và sưng tấy vì bị tinh trùng bắn thẳng vào cuộn tròn lại, không kìm được tiếng nức nở. Khi ý thức mờ dần đi, hai người chỉ còn nghe thấy tiếng nói của bộ trưởng Luật pháp vang vọng trong không trung…

“Chúc mừng hai người đã hoàn thành thử thách!”


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex68.com, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3

Thể loại