Mặc dù là xuất lần thứ ba trong buổi tối hôm nay nhưng cô thấy tinh trùng của ông Thuận vẫn rất dồi dào, âm đạo cô cảm giác đầy ứ thứ nước sền sệt đó. Có lẽ ông Thuận cũng mệt sau cú xuất tinh ồ ạt đó, ông ta kéo dương vật ra khỏi người cô rồi nặng nề buông người nằm xuống giường bên cạnh cô, ông ta thở hổn hển, khuôn mặt tươi rói phủ phê của ông chứng tỏ ông ta rất thỏa mãn. Ông ta nói với vẻ thích thú:
– Em tuyệt quá Cẩm ơi… Em làm anh sung sướng quá…
Ngọc Cẩm không thốt nên lời thở hổn hển sau cú xuất tinh của ông Thuận. Nàng miên mang, sung sướng dần dần chìm vào giấc ngủ. Ông Thuận của kịp tắt điện thoại sẵn chụp vài tấm ảnh kỷ niệm rồi ôm Ngọc Cẩm ngủ như đôi tình nhân…
Tia sáng le lói vào cửa sổ bên trong căn nhà của ông Thuận. Ngọc Cẩm từ từ mở mắt tỉnh dậy. Cô thấy mình thật ghét mình lúc này. Cô đã không đấu tranh để rồi hôm qua cô đã sa ngã vào chính cảm xúc dâm dục của mình.
– Cảm ơn em nhiều lắm… chưa bao giờ anh thấy đã như thế… em rút mất bao nhiêu là tinh trùng của anh rồi đấy.
Tiếng ông Thuận van lên làm Ngọc Cẩm bừng giấc. Cô quay sang người ông Thuận không một mảnh vải che thân. Cái của nợ mới hôm qua đã chiến đấu cả đêm lại hùng dũng chĩa thẳng về phía cô. Cô quay mặt đi không dám nhìn thẳng ông Thuận. Cô thầm nghĩ “Thằng cha không còn ý tứ gì cả”. Cô lấy lại bình tĩnh nói nhỏ trong miệng.
– Anh đưa em về nhà đi…
Ông Thuận hớn hở khi Ngọc Cẩm đã gọi mình bằng anh. Cô cũng không tin mình vừa gọi người đã cưỡng bức mình và là hiệu trưởng của một ngôi trường hơn hết là một người cô ngưỡng mộ bằng anh.
Tay ông Thuận nâng cằm Ngọc Cẩm lên quay qua nhìn về mình. Lúc này ông đang đứng dưới đất còn Ngọc Cẩm ngồi trên giường. Bất giác quay qua mặt Ngọc Cẩm nhìn thẳng vào dương vật ông Thuận ông quá to lớn nhưng đủ vừa tầm nàng nhìn. Thoáng đỏ mặt Ngọc Cẩm quay mặt chỗ khác, ông Thuận đã cố tình như vậy.
– Em đi tắm đi thay đồ rồi anh chở em ăn sáng rồi về dù gì cũng cuối tuần. Coi như bổ sung năng lượng cho em lâm trận đêm qua.
Ngọc Cẩm rùng mình trước câu nói tự nhiên như đã thân thiết từ lâu với nàng đúng thật hôm qua giờ nàng mệt rã người nay sáng cảm thấy đói meo.
– Mấy giờ rồi anh… à không mấy giờ rồi vậy thầy…
– Gần 8h rồi em.
– Vậy em tắm cái rồi thầy chở em về giúp nhé…
Ngọc Cẩm đã khép nép trở lại định quấn chiếc chăn vào nhà tắm nhưng chăn to quá với lại giờ Ngọc Cẩm còn gì nữa đâu mà giữ. Nàng lấy hết can đảm bước trần truồng xuống giường đi một mạch vào nhà tắm. Nhưng mắt vẫn liếc nhẹ cái dương vật hùng dũng kia. Vô tình ông Thuận bắt được ánh mắt với gương mặt đỏ bừng đó của Ngọc Cẩm như vớ được vàng mà cười thầm trong bụng.
Làn nước mát buổi sáng làm cơ thể Ngọc Cẩm thật dễ chịu. Ngọc Cẩm thấy thật thoải mái, sung sức và tràn trề năng lượng. Cô nghĩ không lẽ do hôm qua sung sướng mà sáng nay lại khỏe khoắn như vậy. Nàng lấy tay vạch 2 mép âm hộ mình xem.
– Em tuyệt lắm Cẩm…
Ngọc Cẩm giật bắn mình lấy tay che hạ bộ cùng bộ ngực theo phản xạ của mình. Trước mặt nàng là ông Thuận trần truồng đứng ở cửa nhà tắm. Ngọc Cẩm cứ ngỡ ông Thuận xuống dưới nhà mà quên không khóa cửa. Nàng rùng mình thấy con cu ông Thuận chĩa thẳng to lớn nhìn nàng oai vệ.
– Thầy… thầy…
Ngọc Cẩm ú ớ trong miệng mặt đỏ ran, như tên trộm vừa bị bắt tại trận. Ông Thuận tiến lại gần. Tim Ngọc Cẩm gần như ngừng đập hơi thở bắt đầu dồn dập. Cơ thể nóng ran. Ngọc Cẩm không thể nói nên lời nhìn ông Thuận từng bước tiến vào. Ông Thuận đứng trước mặt ông tay nâng cằm Ngọc Cẩm lên từ từ hôn nàng. Ngọc Cẩm đứng như trời trồng không phản kháng mà dường như đồng lõa khi hơi hé mở miệng khi chiếc lưỡi ông Thuận lén lút tiếng vào. Ông Thuận chỉ hôn một lúc rồi rời miệng khỏi đôi môi của Ngọc Cẩm. Từ từ lấy tay vén 2 mái tóc ra sau nắm gọn trong tay. Tay kia của lão để lên vai Ngọc Cẩm từ từ nhấn xuống.
– Anh tắm sạch sẽ rồi, em ăn được rồi nhé.
Ngọc Cẩm rùng mình trước từ “ăn” mà ông Thuận vừa nói. Đáng ra nàng đã vùng vẫy hoặc phản ứng thật mạnh để thoát khỏi đó nhưng cơ thể nàng, cảm xúc nàng đang phản bội chính lý trí của mình. Nàng vô thức từ từ ngồi xuống há miệng ngậm dương vật của ông Thuận một cách ngon lành. Ông Thuận hả hê nhìn Ngọc Cẩm mút ngon lành chiếc dương vật của mình.
– Ăn sáng nè em…
Hai tay đã nắm gọn tóc và đầu nàng nhấn một lúc một nhanh hơn sâu hơn trong miệng Ngọc Cẩm. Ông Thuận nhìn lên trần nhà nhắm mắt hả hê cảm nhận hơi ấm từ miệng nàng. Ngọc Cẩm không biết vì sao lại làm vậy, tại sao lại nghe lời ông Thuận làm những chuyện mà bản thân nàng từng thấy ghê gớm. Ngọc Cẩm cảm nhận được một ít nước rỉ ra từ đầu dương vật ông Thuận trong miệng mình cộng với nước bọt trong miệng tạo nên âm thanh ọc ọc một cách vô cùng dâm dục. Con cặc của ông Thuận to lớn Ngọc Cẩm phải cố há thật to miệng mới ngậm hết được, ông Thuận thụt tận cổ họng Ngọc Cẩm làm nàng muốn ói nhưng không biết động lực nào làm Ngọc Cẩm cố gắng tọng hết cái thứ đó vào miệng mình. Ông Thuận sung sướng một lúc nhanh hơn rồi cũng không kiềm được xuất mạnh vào trong miệng Ngọc Cẩm. Do nhiều quá Ngọc Cẩm đã muốn ói lên nhả cu của ông Thuận ra. Ông Thuận nhanh trí giữ lại đầu khuất trong miệng Ngọc Cẩm nên toàn bộ xuất còn nằm trong miệng Ngọc Cẩm. Một số đã được Ngọc Cẩm uốt do quá nhiều. Vừa định nhã thứ đó ra Ông Thuận đã ngăn lại.
– Uống hết đi em, ngon lắm, cho em ăn sáng đó…
Ngọc Cẩm đỏ mặt nhưng vấn nuốt vào một cách ngon lành. Nàng chưa từng nuốt tinh của Hải, chỉ rỉ nước mà Ngọc Cẩm đã nhả ra rồi nhưng nay nàng lại nuốt trọn vào trong bụng thứ nhơ nhớp đó của ông Thuận. Ngọc Cẩm cảm thấy nó beo béo ngai ngái trong cổ họng mình.
– Ngon không em!!!
Ngọc Cẩm mắc cỡ cúi mặt xuống không trả lời, đến khi ông Thuận nhắc lại lần thứ 2 “Ngon không em”… nàng mới lý hí trả lời…
– Ngon…
Ông Thuận hả hê. Ông không ngờ mình đạt được ngoài mong đợi như vậy.
– Ăn rồi thì em giúp anh làm sạch sẽ nhé…
– Làm sạch gì anh, nhà vệ sinh hả…
Ngọc Cẩm vô tư ngước lên hỏi ông Thuận. Ông Thuận cười mỉm rồi nhìn về phía con cu hơi xìu của mình. Mặc dù hơi xìu nhưng nó vẫn còn phong độ, to so với Ngọc Cẩm. Ngọc Cẩm đỏ mặt hiểu ý ông Thuận cúi xuống nhưng không quên đưa tay cầm dương vật ông Thuận…
– Lấy gì lau nó anh…
Ngọc Cẩm hỏi ông Thuận không biết nên dùng gì lau dương vật ông trong khi tay đang nắm dương vật lão.
– Dùng miệng e được rồi, hahaha…
Ngọc Cẩm hơi ngượng nhưng với độ thông minh của nàng, nàng biết lão muốn gì. Không nói gì nhưng Ngọc Cẩm vẫn đưa miệng mút dương vật ông Thuận. Nàng mút như một que kem ngon lành, thực sự nàng chưa từng qua lớp huấn luyện nào nàng chỉ dựa vào những tình tiết trên truyện, bộ phim mà làm theo. Nàng mút thật sạch dương vật ông Thuận. Mút xong xuôi ông Thuận vuốt ve tóc nàng như vuốt ve tóc con gái mình.
– Em lau sạch lắm, tắm rửa đi rồi thay đồ đồ anh để dưới nhà em chịu khó xuống dưới mặc nhé hahaha…
Ngọc Cẩm tức cái mình cảnh do ông Thuận sắp đặt rõ ràng muốn mình trần truồng xuống nhà cho lão xem mà. Nhưng nàng cũng nhẹ nhàng một tiếng vì mình đã theo lao rồi.
– Dạ…
Tắm rửa xong bước xuống nhà Ngọc Cẩm trần truồng trước mặt ông Thuận. Bây giờ ông Thuận đã trở lại một ông hiệu trưởng mà nàng thường gặp ở trường. Nàng mặc bộ đồ mà ông Thuận đã chuẩn bị sẵn cho nàng, ông Thuận thừa hiểu tâm lý người đặc biệt là giáo viên nên đã chuẩn bị cho nàng bộ quần áo theo phong cách công sở sơ mi trắng cùng quần tây dài. Ngọc Cẩm cũng rất thích bộ đồ mặc vào ra dáng giáo viên. Nàng biết bộ đồ không hề rẻ vì mặc vào chất vải là nàng biết đồ hiệu.
Mặc quần áo xong xuôi, Ngọc Cẩm cùng ông sếp đi ăn sáng. Ông Thuận tới một quán ăn sáng không quá sang trọng kiểu văn phòng rất phù hợp với tình cảnh lúc này. Ngọc Cẩm rất thích kiểu tâm lý thấu đáo này của ông sếp mình. Cả đoạn đường Ngọc Cẩm không hé một lời nào chỉ im lặng. Nàng không dám nghĩ về chuyện đã xảy ra hôm qua. Ăn uống xong vừa định xin về ông Thuận vội lên tiếng.
– Ngày mai đầu tuần cô chuẩn bị giáo án mới để giữa tuần giảng cho sinh viên nhé. Thứ 4 tuần này có sở qua kiểm tra chất lượng dạy của nhà trường…
Ngọc Cẩm thoáng ngỡ ngàng khác 180 độ so với hình ảnh hôm qua. Một người điều hành đúng nghĩa, tâm thế bình tĩnh tư duy lãnh đạo mà nàng hâm mộ trước mặt nàng. Vô tư như hôm qua chưa từng có chuyện gì làm Ngọc Cẩm củng thoải mái hơn…
– Vâng giáo án em sẽ trình thầy xem vào ngày mai…
Cả hai trở về mối quan hệ như trước Ngọc Cẩm củng thấy thoải mái hơn.
– Dạ chào thầy, chào cô…
Ngọc Cẩm giật mình quay lại, thì ra là Đỉnh một trong những học trò ngoan và chăm của lớp cô bên cạnh nó là Thiên cũng là một học sinh trong lớp cô quản lý.
– Chào hai đứa…
– Hai em đi đâu đây – Ngọc Cẩm trả lời cậu bé…
– Dạ sáng tụi em đi ăn sáng sẵn hẹn ra đây cà phê để xây dựng báo báo nhóm, vừa vào thấy thầy và cô nên em chào cái ạ…
Thằng bé giỏi ngoan Ngọc Cẩm thầm nghĩ…
– Dạ thôi em lên với mấy bạn cô với thầy buổi sáng vui vẻ…
– Ừ cảm ơn em, tụi em cố gắng nhé.
Nói xong cả hai đứa lủi thủi đi lên cầu thang. Ngọc Cẩm quay qua nói với ông Thuận…
– Hai đứa nó ngoan ha thầy, khóa này toàn học sinh ngoan ít quậy củng đỡ.
– Đúng rồi lớp cô Cẩm thì phải ngoan chứ ngoan như cô lúc sáng vậy…
Ngọc Cẩm đỏ mặt nhớ lại lúc sáng cô ngoan ngoãn như một con mèo mà bú cu cho ông Thuận. Cô cúi mặt xuống…
– Thầy, kỳ…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25