Người Ngọc Cẩm rã rời, ông Đạt cũng có dấu hiệu đuối sức nên củng thả lỏng tay không còn siết chặt như lúc đầu nữa. Ông Đạt cởi nốt chiếc quần tuột quá nữa của mình xuống, ông cố gắng dùng chân của mình tách hai chân Ngọc Cẩm ra để có thể đẩy dương vật của mình vào.
Cảm nhận được được độ lớn của dương vật đang nằm giữa hai đùi và đang không ngừng tìm cách tấn công vào hạ thể của mình khiến Ngọc Cẩm vô cùng hoảng sợ mà hét lên kêu cứu nhưng cũng chỉ kêu được vài tiếng ú ớ vì chiếc áo bịt miệng nàng lại. Rất nhanh chóng cả hai cơ thể vật lộn với nhau trên giường đến khi cả hai điều thấm đẫm mồ hôi…
Ngọc Cẩm dùng hết sức lực còn lại của mình cố gắng trường người lên để thoát khỏi, vì ông Đạt ta đã tách được hai chân Ngọc Cẩm ra và chuẩn bị ấn dương vật vào, chỉ sợ rằng một chút xíu nữa thôi Ngọc Cẩm sẽ bị ông Đạt xâm hại vì nàng đã cảm nhận thấy thấy dương vật to lớn của ông Đạt đã chạm vào hai mép âm hộ của mình. Ông Đạt lập tức trường người theo rồi lợi dụng hai chân Ngọc Cẩm đang mở lại cộng thêm mồ hôi nên ông Đạt thuật lợi ấn dương vào hạ thể của Ngọc Cẩm chỉ nghe thấy tiếng…
– Ớ…
Ngọc Cẩm la lên một tiếng khi âm đạo của mình chính thức bị xâm phạm nàng. Cái áo bịt miệng nàng sau một hồi vùng vẫy cũng không còn giữ được đôi môi Ngọc Cẩm mà rơi xuống. Nàng mếu máo vừa khóc vừa cố gắng nài nỉ ông Đạt rút dương vật ra khỏi âm đạo của mình…
– Xin đừng, tha cho con đi mà, rút nó ra đi mà… hu… hu… chú sáu chết con…
Câu nài nỉ của Ngọc Cẩm ông Đạt không hề quan tâm, ông Đạt chỉ biết rằng chỉ cần ông Đạt cắm được dương vật của mình vào thì mọi chuyện sẽ kết thúc, do dương vật ông Đạt khá to mà âm hộ của Ngọc Cẩm chưa quen lại không có dâm thủy nên chỉ vào được phân nửa, nên ông Đạt lấy tay nắm chặt lấy một bên đùi của Ngọc Cẩm rồi dùng hết sức ấn dương vật vào sâu bên trong âm đạo của Ngọc Cẩm làm cho Ngọc Cẩm vô cùng đau điếng khiến cơ thể uốn éo quằn quại cảm giác như lần đầu bị người yêu phá trinh, lúc này dương vật của ông Đạt như chiếc chìa khóa cắm chặt vào âm hộ Ngọc Cẩm làm cho hai chân thả lỏng người gần như không còn chút sức lực nào, Ngọc Cẩm cảm nhận thấy âm đạo mình đang căng cứng hết cỡ bao bọc lấy dương vật ấm nóng của ông Đạt…
Ông Đạt thỏa mãn khi cái dương vật của ông chiếm được cái âm hộ ướt át của Ngọc Cẩm. Nước mắt nàng chảy dọc theo gò má rơi xuống giường, theo kinh nghiệm chơi đỉ của ông Đạt khi còn trẻ ông giữ dương vật trong người Ngọc Cẩm một lúc rồi mới nhẹ nhàng chuyển động.
Sau vài phút choáng khi bị dương vật ông Đạt cắm vào, ma sát của âm đạo và dương vật càng mạnh hơn khiến âm đạo dần dần bắt đầu tiết nước nhờn những phản ứng sinh lý của cơ thể cũng bắt đầu được kích thích. Ngọc Cẩm đã đỡ đau nhưng cái cảm giác dưới âm hộ cho nàng biết đó là gì, nàng không muốn điều đó xảy ra. Ông Đạt ta từ từ rút dương vật ra rồi lại ấn vào tuy lần này có khó khăn nhưng cũng thuận lợi hơn lần đầu vì Ngọc Cẩm đã không còn chống cự quyết liệt như lúc đầu sau vài lần dương vật của ông Đạt bắt đầu nhấp một cách liên tục và điều đặn mặc cho Ngọc Cẩm khóc lóc van xin nhưng tiếng không còn lớn như lúc đầu.
Sau vài nhịp ông Đạt thấy rõ sự thay đổi của Ngọc Cẩm. Mặt nàng đỏ hồng hai bên má, cơ thể run nhẹ theo nhịp của ông Đạt. Nơi dương vật ông cảm nhận rõ nước từ bên trong càng lúc càng nhiều làm ướt át cả dương vật ông. Ngọc Cẩm đã thấm mệt, đành phải bỏ cuộc mặc cho ông Đạt ta thoải mái giày vò thể xác của mình, điều Ngọc Cẩm mong muốn lúc là ông Đạt sẽ xong nhanh để Ngọc Cẩm nhanh chóng kết thúc những phút giây đau khổ nhục nhã này, nhưng đã hơn mười lăm phút mà ông Đạt vẫn tiếp tục hì hục mà không có dấu hiệu dừng lại hay xuống sức, lúc này âm đạo của Ngọc Cẩm bắt đầu quen với dương vật của ông Đạt và tiết ra rất nhiều dâm thủy không còn cảm giác đau đớn như lúc đầu mà thay vào đó là một cảm giác sung sướng đê mê kỳ lạ của sự quan hệ tình dục giữa nam và nữ, khiến cho cơ thể Ngọc Cẩm đang dần mất đi tự chủ với mỗi cú nhấp uy lực của ông Đạt.
Biết Ngọc Cẩm đã chấp nhận ông quan hệ với nàng, ông Đạt bỏ tay mình khỏi cổ tay Ngọc Cẩm để nàng thoải mái. Hai tay Ngọc Cẩm được giải phóng không biết điều gì và từ khi nào tay Ngọc Cẩm đã choàng ra ngoài sau ôm lấy lưng của ông Đạt, hai chân Ngọc Cẩm siết chặt lấy eo của ông Đạt như mong muốn dương vật của ông Đạt có thể cắm sâu hơn vào âm đạo của mình, tiếng khóc đã thay bằng những tiếng rên điều đặn của sự thỏa mãn những biểu cảm của Ngọc Cẩm lúc này có thể nói rằng Ngọc Cẩm đang rất sướng.
Ông Đạt cười lên khi biết Ngọc Cẩm không còn chống cự nữa mà phối hợp quan hệ với ông.
– Sướng quá Cẩm… chú cảm ơn con… ơ… Ơ ơ… sướng…
Câu nói khiến cho Ngọc Cẩm đánh thức khỏi sự đam mê nhục dục, Ngọc Cẩm thấy mình đang ôm chặt lấy ông Đạt miệng thậm chí còn đang hôn lấy cổ của ông Đạt, thì liền lập tức buôn ông Đạt ra nhìn lại bản thân mình mình lúc này Ngọc Cẩm đang bị ông Đạt cưỡng hiếp tại sao nàng lại hưởng ứng lại sự cưỡng hiếp của ông Đạt, nhưng những cảm giác này là thật Ngọc Cẩm không thể dối lòng mình được rằng Ngọc Cẩm đang rất sướng chứ không còn đau như lúc đầu.
Ông Đạt chơi Ngọc Cẩm càng mạnh hơn như chứng minh khả năng của mình tạo nên những tiếng bành bạch của hai bộ phận sinh dục chạm vào nhau, khiến cho cái cảm giác tội lỗi đó dần dần biến mất thế chỗ cho một cảm giác sung sướng thỏa mãn kỳ lạ. Ngọc Cẩm cố gắng chống lại cái cảm giác sung sướng đó nhưng những khoái cảm và sự sung sướng mà ông Đạt ta mang lại khiến cho Ngọc Cẩm không thể nào kiềm chế được, Ngọc Cẩm sau một hồi cắn răng kìm nén sự sung sướng thì bây giờ lại tiếp tục rên lên những âm thanh của sự thỏa mãn…
Rồi Ngọc Cẩm ôm chặt lấy ông Đạt miệng không ngừng rên lên một tiếng đầy thỏa mãn rồi buông thả bản thân cho chuyện tới đâu thì tới cứ nghĩ là đang làm tình với ông Thuận hay cậu sinh viên của mình là được, với suy nghĩ đó dần dần chìm vào trong dục vọng với người đàn ông xa la, cơ thể của nàng đang phối hợp điều đặn với cơ thể của ông Đạt, Ngọc Cẩm bây giờ không còn chút cảm giác gì là bị cưỡng hiếp cả mà là giống như đang tận hưởng cuộc giao hoan mà mà ông Đạt đem lại, tiếng gừ đầy khoái trá của ông Đạt cùng với tiếng rên đầy dục vọng càng ngày càng lớn vang vọng khắp cả trong căn chòi nhỏ…
– Ư… a… a Sướng… sướng quá… chết mất… sướng quá… a. A… chú sáu con sướng…
– Ha. Ha Sướng không, mạnh nữa nha… Cẩm chú sướng…
– Sướng… mạnh nữa đi… chết mất a… a… a… con sắp ra chú…
Khi ông Đạt thấy Ngọc Cẩm đã bị ông Đạt khuất phục nên đưa tay lên trán vuốt đi mái tóc đang ướt đẫm mồ hôi của Ngọc Cẩm rồi miệng của ông Đạt ngậm chặt lấy đôi môi mềm mại của Ngọc Cẩm mà hôn một nụ hôn mãnh liệt. Ngọc Cẩm đã hoàn toàn bị ông Đạt khuất phục mà đúng hơn là bị cơn nhục dục chiếm lấy, không còn tránh né hai tay Ngọc Cẩm siết chặt lấy cổ ông Đạt, môi Ngọc Cẩm hòa quyện vào môi của ông Đạt lưỡi của nàng và ông Đạt quấn chặt vào nhau.
Đã rất lâu rồi ông mới có được một nụ hôn nồng cháy đến vậy. Một nụ hôn từ người đẹp mà ông thầm ham muốn làm ông thêm sung sướng, nụ hôn làm động lực để ông Đạt thúc dương vật mạnh và nhanh hơn. Tiếng va chạm của da thịt, tiếng ú ớ rên rỉ của Ngọc Cẩm ngày càng lớn hơn.
Giờ đây Ngọc Cẩm đã bị nhục dục chiếm lấy nàng không muốn kết thúc nhanh như vậy. Ngọc Cẩm chủ động thả lỏng tay đẩy ngực ông Đạt ra xa mắt nhì người đàn ông đang cưỡng hiếp mình.
– Mình đổi kiểu đi chú sáu…
Câu nói làm cả hai đỏ mặt nhưng ông Đạt vẫn nghe thel từ từ và nhẹ nhàng rời khỏi người Ngọc Cẩm. Lúc này ông Đạt quỳ gối trên giường còn Ngọc Cẩm không còn giữ được một chút tôn nghiêm gì cả như một người vợ ngoan ngoãn làm theo hai tay chống xuống nệm khom người chổng mông theo kiểu chó. Ông Đạt biết đó là gì vì ông hay xem trên mấy bộ phim heo của ông, hai tay ông Đạt nắm lấy eo Ngọc Cẩm từ ấn dương vật vào còn Ngọc Cẩm cũng chủ động đẩy mông mình về phía sau đón nhận dương vật của ông Đạt.
Khi dương vật của ông Đạt lại một lần nữa cắm sâu vào trong âm đạo của Ngọc Cẩm một cảm giác ngất ngây chạy khắp cơ thể khiến cho Ngọc Cẩm ưỡn người lên vì sung sướng, ông Đạt ta bắt đầu nhấp từng nhịp chậm rãi vừa nhấp ông Đạt rên ư ử…
– Sướng quá Cẩm ơi… con tuyệt quá…
Ngọc Cẩm không những không đau mà còn vô cùng thích thú với kiểu làm tình này, hông Ngọc Cẩm bắt đầu di chuyển mềm mại và điều đặn theo từng cú nhấp của ông Đạt tay của Ngọc Cẩm nắm lấy tay ông Đạt đặt lên ngực mình mà kích thích. Trong căn chòi lúc này một nam một nữ đang vang lên những âm thanh của sự thác loạn, của sự thỏa mãn từ cả hai phía không còn là kẻ cưỡng hiếp hay người bị cưỡng hiếp mà là sự hòa quyện về xác thịt, sự đồng điệu về thể xác của cả hai bên…
Con người ai cũng có giới hạn ông Đạt cũng thế sau hơn mười lăm phút thì tốc độ ông Đạt bắt đầu chậm lại ông Đạt khom người xuống ôm lấy Ngọc Cẩm hai tay không ngừng bóp lấy vú miệng ông Đạt vừa hôn Ngọc Cẩm vừa thủ thỉ…
– Chú chịu hết nỗi rồi Cẩm… chú sướng…
– Ư ớ chú sáu…
Không đợi Ngọc Cẩm kịp trả lời ông Đạt ta gồng người nhấp những cú thật mạnh, Ngọc Cẩm hoảng hốt khi ông Đạt nói lên câu đó Ngọc Cẩm cố gắng đẩy ông Đạt ra miệng vừa rên rỉ vừa năn nỉ…
– Ư… a… a. Đừng… đừng mà… a… a xuất ngoài… đi… a… a… ư… a… con không muốn xuất chú xuất vào…
Nhưng đã quá muộn Ngọc Cẩm chỉ nghe ông Đạt rên lên một tiếng đầy sảng khoái rồi dương vật của ông Đạt giật giật liên hồi bắn những dòng tinh dịch ấm nóng và ào ạt chảy vào trong âm đạo của mình, ông Đạt cố gắng nhấp khoảng chục phát cho đến khi dương vật ông Đạt mềm nhũng ông Đạt mới rút ra. Cả hai cơ thể mệt nhoài, mềm nhũn vô số tinh dịch và dâm thủy trào ra làm ướt hết cả cái chiếu.
Cả hai thở hổn hển nhìn nhau ông Đạt lên tiếng…
– Chú cảm ơn Cẩm quả thật chú không kiềm chế được…
Ngọc Cẩm vừa nhìn vừa tức nhưng lại vừa thương quả thật nàng cũng đã mất tự chủ phối hợp với ông ta. Với lại khả năng giường chiếu của ông ta cũng không phải tệ chỉ không bằng mấy người từng chơi nàng thôi. Ngọc Cẩm nhẹ giọng xuống…
– Xin chú sáu đừng cho ai biết chuyện này…
– Chú không nói với ai đâu, chú thật sự cảm ơn con, Cẩm con tuyệt quá.
Nói xong ông Đạt chồm tới định hôn Ngọc Cẩm nhưng nàng quay mặt tránh đi.
– Chú hứa không nói với ai chứ…
Ông Đạt ngồi dậy đối mặt với Ngọc Cẩm, ông đưa tay lên thề…
– Chú hứa…
Câu nói chắc nịch của ông Đạt làm Ngọc Cẩm mát lòng quả thật từ lúc nhỏ đến lớn nàng biết ông Đạt là một người tốt và biết giữ chữ tín nên nàng cũng an tâm phần nào. Quay lại ông Đạt đang trước mặt nàng cái dương vật đen còn chưa kịp mềm đang thủng thẳng đông đưa trước mặt nàng làm Ngọc Cẩm mắc cỡ vội quay đi. Ông Đạt ngồi xuống tay ông đặt lên vai Ngọc Cẩm an ủi…
– Chú xin lỗi con đẹp quá làm bác không kiềm chế được…
– Chú không kìm được nên chú mới làm vậy, lỗi cũng một phần do con đã ăn mặt không được kín đáo làm chú… làm chú…
– Con biết không từ lúc con về đêm nào chú cũng không ngủ được cứ nghĩ mãi về còn nhiều lúc chú còn…
Ông Đạt lỡ lời nhưng vừa kịp dừng lại làm Ngọc Cẩm tò mò quay sang hỏi…
– Chú còn sao…
– Chú…
– Chú nghĩ đến con mà thủ dâm như tối…
– Đúng rồi chú không chịu được, khi nãy con cùng chú chú thấy con chịu chú hạnh phúc lắm…
Ông Đạt tiến tới xoay người Ngọc Cẩm lại đối diện với ông. Ngọc Cẩm đỏ mặt chỉ biết cúi mặt nghe ông Đạt phân trần. Vừa hay cúi xuống nàng lại thấy cái dương vật ngão nghẽ đen đúa của ông Đạt lại ngóc lên.
– Dù gì cũng lỡ rồi… Ngoan… Để chud làm con sướng… Sau con muốn báo công an chú cũng chịu.
Ngọc Cẩm đỏ mặt im lặng. Ông Đạt thở hổn hển, dí sát vào gương mặt xinh đẹp của Ngọc Cẩm. Miệng ông hớp hớp ngoạm lấy đôi môi hé mở của nàng. Đôi mắt nàng nhắm nghiền cam chịu. Ông Đạt thoáng dừng lại, nhẹ nhàng kéo chiếc áo còn vướng lại trên thân thể mỹ miều của Ngọc Cẩm. Nàng không còn chống cự mà đưa tay lên cao cho ông Đạt cởi nốt chiếc áo lót cuối cùng trên người. Ông Đạt quỳ gối lên ánh mắt cháy bỏng nhìn xuống thành quả mỹ mãn của mình. Lần này lão được nhìn rõ ràng toàn bộ cơ thể lõa lồ của con gái bạn mình. Hoàn mỹ ngoài từ này ông Đạt không còn từ ngữ nào để diễn tả cơ thể trắng nõn của Ngọc Cẩm.
Ngọc Cẩm mắc cỡ lấy tay che mắt, ngoảnh đầu sang bên. Mái tóc đen ướt đẫm xổ tung trên giường, phất phơ che hai bầu vú trắng nõn. Giờ phút này lão mới thấy trí tưởng tượng của mình quá kém. Hai bầu vú như hai khối thịt nung nút được đúc khuôn. To lớn, căng tròn mà cân xứng. Trên đỉnh hai khối thịt trắng nõn là hai chiếc núm đỏ hồng như hai nụ hoa e ấp chờ đợi.
Ông Đạt hít hà đặt cả hai tay ôm lấy ngực Ngọc Cẩm bắt đầu xoa nắn cảm nhận sự co dãn tuyệt vời của tuổi thanh xuân. Ngọc Cẩm phập phồng thở gấp, cánh mũi đỏ lên khi lão miết những ngón tay chai sần lên núm vú. Vờn quanh quanh, nhấn lõm xuống chúng lại bung lên. Ông Đạt nuốt nước bọt đầy tràn trong miệng. Ông cúi xuống há miệng tham lam ngậm mút thật mê say đôi vú của Ngọc Cẩm, nàng củng phối hợp với ông bằng cách tay chống ra sau ngực ưỡn về trước cho ông Đạt mút dễ hơn…
– Ư…
Ngọc Cẩm rít lên thật khẽ, cơ thể con bé bên dưới lại giật nảy lên từng nhịp khi ông Đạt mút chùn chụt bên này chợt đổi bên kia. Hai tay lão bóp nghiến làm hai bầu vú vung lên, mặt lão vùi vào bú liếm quên trời đất.
– Ưmmm…
Dương vật ông Đạt cọ xát giữa âm hộ nàng, âm thủy bắt đầu tuôn chảy. Ngọc Cẩm đã động tình khác hẳn lúc vừa rồi. Khối thịt của ông Đạt chọc trái chọc phải lung tung. Tưởng sắp vào lại trượt ra. Ngọc Cẩm há hốc vặn vẹo như chờ như đợi. Nhưng không, ông Đạt không gấp, ông muốn sự kiện này kéo dài càng lâu càng tốt, ông muốn Ngọc Cẩm phải nhớ nhung buổi trưa này.
Ông Đạt ngoạm lấy đôi môi hé mở của Ngọc Cẩm, nàng lần này chỉ thoáng rụt rè, rồi chấp thuận cho lưỡi ông lùa vào. Lưỡi con bé nhỏ mà thơm ngát, mang một hương vị tươi mát làm ông Đạt sướng ngây ngất.
Ông Đạt quỳ thẳng lên, đặt Ngọc Cẩm nằm ra giường, hai tay ông nắm hai cổ chân Ngọc Cẩm dang rộng. Ngọc Cẩm thở hổn hển, ánh mắt đỏ hồng nhìn ông Đạt như chờ đợi. Ông vuốt ve hai bầu vú nàng, xuống đến cái bụng phẳng lì thoi thóp. Tay cầm dương vật đen bóng vì nước nhờn đã căng tức muốn nổ tung, ông quét nhẹ dọc hai mép âm hộ mọng nước của nàng bất ngờ đẩy mạnh.
– Ôi… Ưmmm…
Ông Đạt hít hà kiềm chế cơn sung sướng dâng lên tận óc. Ông ép chặt thân dưới để hai đùi Ngọc Cẩm mở rộng sang hai bên, đưa cơ thể lấy trớn thúc vào thật nhanh. Mọi thứ đã vào guồng. Da thịt chạm da thịt, dâm thủy dâng lên ào ạt nhóp nhép.
– Ơi… Ơ… ơ…
– Chú làm con sướng nha Cẩm…
– Ưmmm… Ôi… dạ…
Ngọc Cẩm không còn ý tứ há hốc rên to hơn.
– Chú làm mạnh quá hả con để chú nhẹ lại ha…
– Không… Đừng… Ôi… Đừng ra… con sướng chú sáu…
Ngọc Cẩm lấy tay bấu chặt hai đùi ông như muốn giữ lại.
– Vậy… Con sướng lắm không?
– Con… Con… Con sướng…
Ngọc Cẩm há hốc thở ngắt từng hơi. Ông Đạt chợt dừng lại. Ngọc Cẩm chưa hiểu chuyện gì thì cả người đã bị ông Đạt nâng bổng. Ông ngã người xuống giường, dương vật ướt đẫm đung đưa nhểu ra từng sợi tơ óng ánh.
– Con giúp chú nằm trên nhé Cẩm…
Ngọc Cẩm mím môi ngồi dậy nghĩ rằng…
– Ông được voi đòi tiên đây mà…
Nàng chồm bò qua người ông, hai bầu vú căng tròn đung đưa cọ lên bộ ngực gầy còm của ông Đạt. Tay Ngọc Cẩm đưa xuống, tóm lấy khúc thịt nhơ nhớp, nhấn vào âm hộ của mình.
– Ư…
Ngọc Cẩm nhẹ nhàng nhúng xuống. Dương vật ông Đạt lại lấp kín âm hộ con bé. Cặp đùi con bé tròn lẳn gặp hai bên hông lão, động tác con bé nhẹ nhàng, nhấp nhỏm, để mặc hai bầu vú đã đỏ bừng dấu tay đung đưa trước mặt lão. Ông Đạt thấy cơ thể mình căng cứng. Mỹ cảnh trước mặt làm cả đời lão khó quên Ngọc Cẩm dù trẻ tuổi, nhưng thật sự có năng khiếu trong vụ này. Tư thế của con bé thật hấp dẫn đầy nữ tính, có một số người, không cần từng trải nhiều, với năng khiếu bẩm sinh, đôi ba lần đã thành chuyên nghiệp.
– Ưmmm… Ôi…
Ngọc Cẩm tóc tai rũ rượi che lấp nữa khuôn mặt đầy mồ hôi, mông nàng nhấp nhỏm thật nhanh, thật nhanh. Miệng há hốc. Ông Đạt cũng rít lên gấp rút, dương vật lão như bị co bóp mạnh mẽ. Con Linh chợt ngã vật xuống người ông, nàng đã quá mệt vì bị hiếp từ đầu.
Ông Đạt biết thế từ từ ôm chầm lấy cơ thể Ngọc Cẩm từ từ xoay lại cơ thể ông đè lên nàng. Môi ông cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mộng của Ngọc Cẩm, nàng đáp trả bằng chiếc lưỡi ướt át của mình.
Hai tay bóp nghiến cặp mông, ông Đạt nhấp thật nhanh, thật mạnh. Từng cú thúc đều lút cán, mấy cú dập đều vang lên âm thanh da thịt chát chúa. Cả căn chòi tràn ngập hương vị tình ái trên chiếc giường nhỏ ọp ẹp lắc lư hai cơ thể trần truồng rít gào dính chặt vào nhau.
– Con sướng quá… chú sáu ơi… Con sắp… Ôi… Ôi…
Ông Đạt im lặng ra sức dập mạnh nhanh rồi chưa đến một phút một dòng nước ấm ồ ạt tràn ra từ trong cơ thể ông Đạt tràn qua âm hộ Ngọc Cẩm. Ông giữ người cứng đờ sâu trong âm hộ Ngọc Cẩm, cả hai rùng mình. Bao nhiêu tinh dịch phun xối xả vào sâu trong âm hộ nàng chảy cả ra chiếu. Cả hai cơ thể phì phò mệt nhọc nằm ngang trên giường, dương vật ông vẫn nuối tiếc chậm rãi co rút. Nằm một lúc cả hai rời nhau, Ngọc Cẩm lấm tấm ngồi dậy mặc lại quần áo…
– Con phải về rồi… chú sáu chở con về cái…
– Ừ ừ đợi chú mặc đồ cái…
Sau năm phút, cả hai đã chỉnh chu chuẩn bị đi về ông Đạt cũng không quên bọc cá và dọn dẹp chiến trường. Trước khi Ngọc Cẩm không quên dặn ông Đạt phải giữ bí mật chuyện nếu không nàng sẽ không gặp ông nữa. Đương nhiên là ông Đạt sẽ giữ bí mật nhưng điều làm ông vui nhất là nghe Ngọc Cẩm sẽ còn gặp ông nữa. Trên đường về cả hai vẫn bình thường như chưa có gì xảy ra.
Sau cái buổi trưa hôm đó ông Đạt không tài nào ngủ được, ông như được trở về tuổi đôi mươi vậy xung mãn và đầy năng lượng. Sau hôm đó ông thường xuyên lui tới nhà ông Tâm nhiều hơn chủ yếu để có ly do gặp Ngọc Cẩm. Còn về nàng mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường, nàng trở nên thoải mái hơn sau từng ấy ngày ngứa ngáy nơi cửa mình.
Thoáng chốc đã gần một tuần sau cái buổi trưa ở chòi cá, Ngọc Cẩm củng đã mua sắm cho nhà mình được nhiều thứ nàng biết cũng là lúc nàng sắp trở về thành phố chuẩn bị đi du học. Ông Tâm dạo này cũng ít nhậu nhẹt hơn châm chút ở nhà chơi với con gái. Cả gia đình Ngọc Cẩm lo đủ thứ cho nàng làm cho bao nhiêu mệt mỏi của nàng tan biến, bà Mai dự định sẽ tổ chức một buổi tiệc nhỏ để mừng cũng như tiệc chia tay con gái đi học. Cả nhà bàn tính rơm rạ thì ông Đạt ghé sang nghe cả nhà ông Tâm sốt sắng cũng muốn giúp ông bạn mình tổ chức tiệc.
– Tui biết ông bạn xóm trên nhà làm bê ngon lắm ông coi đãi bê cũng được lắm đó…
Ông Đạt gợi ý cho bạn mình vì tính ra ông Đạt cũng là dân làm ăn, buôn bán nhiều nên biết chỗ này chỗ kia. Ông Tâm, bà Mai củng hay nhờ ông Đạt mua mấy món đồ cho giỗ, lễ này kia.
– Tui với bà nhà củng tính vậy bê làm lẩu, mực xào kèm theo 1 2 món thịt lụi nữa…
– Được đấy anh ba mấy món đó cũng dễ ăn…
– Hai đứa tui củng tính dị mà có cái có ra chợ mua được đâu dạo này lubu ba cái cam với có biết mua bê chỗ nào đâu anh sáu: Bà Mai chen vào thở dài vì con gái về đúng ngay lúc cam bỏ buôn lu bu nên không chuẩn bị gì được…
– Ầy để đó tui lấy cái vỏ đi mua cho ông đó tui cũng hay mua…
– Được dị tốt quá anh sáu nhờ anh nữa rồi…
– Có gì đâu chỗ láng giềng không mà.
– Vậy nhờ anh sáu vậy mai tui kêu con Cẩm đi với anh…
Ông Đạt nghe ông Tâm nói cái như muốn nhảy cửng, hổm giờ ông muốn gặp Ngọc Cẩm lắm mà chưa có cơ hội nay đúng là đúng lúc đúng người. Ngọc Cẩm từ bếp bước lên nghe thấy nàng giật mình, mặt nàng ửng đỏ hổm giờ nàng toàn tránh mặt mỗi khi ông Đạt qua chơi giờ đây trớ trêu lại tạo cơ hội cho hai người đi riêng. Ngọc Cẩm nghĩ nhiều sau buổi trưa hôm ấy nàng nghĩ mình quá hư đốn dám làm chuyện bậy bạ với bạn của ba mình. Nhưng để ba mẹ không biết nên nàng cố tỏ ra bình thường và đành chấp nhận đi với ông Đạt.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25