Hải không nhớ mình đi về như thế nào.
Anh cũng không nhớ mình đã dắt tay Diễm lên chiếc taxi ra sao.
Anh như kẻ vừa mộng du vừa say xỉn, chỉ kịp vơ lấy một cái phao, nhất thời ôm lấy trước khi thấy mình gục xuống.
Mọi chuyện còn lại Diễm lo. Từ thuê khách sạn, dìu anh lên giường, lấy khăn nước nóng lau mặt cho anh.
Anh cũng không biết Diễm ngồi canh chừng cho anh cả buổi, cho đến khi cô mệt mỏi nằm lên một góc giường bên dưới chân anh, thiếp đi.
Mãi đến khi gần sáng tỉnh giấc, loạng choạng đi tìm nước uống, anh mới nhận ra Diễm đang ngủ mê mệt trên giường. Anh lấy mền đắp cho cô. Rồi ngồi hút thuốc một mình.
Mình đây sao.
Đi mãi đi mãi, rồi cũng tới khi thấy mệt mỏi môt kiếp người. Rồi tới hồi tự thấy mình già nua.
Bên ngoài ngày đã lên, những âm thanh đời thường xa xôi mơ hồ vọng vào căn phòng kín cửa. Anh không muốn đánh thức Diễm, anh lấy điện thoại ra, nhắn cho chị Ngọc: “Hôm nay em đi Đà lạt”.
Diễm tỉnh giấc khi mặt trời đã lên cao. Không cần mở mắt cô cũng biết Hải đã dậy, anh đang ngồi lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Từ lúc thức dậy đến giờ Hải không thể ngủ lại được. Anh lại phải đứng dưới vòi nước tắm lạnh ngắt, lắng nghe làn nước từ từ gội đi cảm giác nặng nề trong lòng. Rồi pha gói cà phê bột để sẵn trên bàn, đốt thuốc nhâm nhi.
Cô he hé mắt nhìn dáng ngồi đầy suy tư của anh trong vùng ánh sáng nhàn nhạt từ bên ngoài rọi vào. Cảm giác bình yên khiến cô muốn cuộn người tiếp tục nướng thêm chút nữa. Cô lười lĩnh ưỡn người, rồi nhắm mắt lại.
Nghe tiếng Diễm xoay người trên giường, Hải quay lại cười nhẹ:
– Dậy đi ăn sáng em bé. Đêm qua mệt lắm à?
Diễm mở mắt nhìn anh, cô cười, cái cười làm gương mặt cô khác hẳn, duyên dáng không ngờ. Có lẽ không mấy khách hàng được ngắm cái cười duyên dáng đó ở Diễm. Diễm nghịch ngợm nói:
– Anh ngủ say quá nên em không mệt!
Hải bật cười, cũng phải, đêm nằm với nhau mà khách hàng say khướt thì em mệt kiểu gì. Anh bước lại giường, vuốt ve khuôn mặt Diễm giở giọng trêu cô:
– Vậy giờ anh cho em mệt nha!
Diễm lắc đầu:
– Em đang nhão như cái mền nè, anh chờ em chút được không?
Hải gật đầu. Diễm nhanh chóng ngồi dậy rồi đi vào phòng tắm, trước khi đi cô đặt vội lên má anh một cái hôn nhẹ nhàng.
Hải nhìn quanh, chai nước đã cạn, trong tủ lạnh còn vài lon bia, anh mở tủ lấy ra, bật nắp rồi ngửa cổ uống. Người ta nói sau một đêm say nên uống thêm một lon bia hoặc nước ngọt để tỉnh táo. Không biết có hiệu quả gì không. Nước ngọt thì anh không uống, chỉ uống bia.
Diễm bước ra từ phòng tắm, sau khi tắm vội nhìn cô tươi tắn hẳn lên. Cô nhìn anh ngượng ngập cười. Cô chỉ quấn khăn tắm quanh người, anh có thể thấy trên cổ cô còn vài giọt nước. Ánh mắt Diễm cũng cười, ở cô toát lên vẻ quyến rũ mê người.
Hải nhìn cô đăm đắm. Anh không ngờ Diễm lại có dáng vẻ dễ thương như vậy khi cô đứng nhìn anh cười ngượng ngùng. Anh đưa tay kéo Diễm vào lòng. Cô ngồi xuống đùi anh, dựa người vào ngực anh đầy tin cậy. Cô chưa bao giờ được yêu anh, nhưng cô có thể cảm nhận được anh chỉ đem lại cho cô sự ngọt ngào, nồng nàn, điều mà hầu như không có người khách nào của cô có thể làm được.
Anh choàng tay ôm cô vào lòng, khe khẽ hôn lên mái tóc cô, mái tóc còn thơm phảng phất mùi dầu gội đầu. Anh thì thầm vào mái tóc cô:
– Em như một cô bé vậy.
Diễm ngước nhìn anh, ánh mắt cô dịu dàng:
– Có được như cô bé ngày xưa của anh không?
Hải lắc đầu, anh tựa cằm lên mái đầu cô, nhỏ giọng:
– Em khác, em không kiêu sa, nhưng nồng nàn.
Đôi khi mình thấy lòng tê tái bởi sự nồng nàn. Sự nồng nàn là của phụ nữ, khác vẻ lạnh lùng kiêu sa của con gái. Sự kiêu sa khơi dậy niềm yêu, còn sự nồng nàn gợi lên cả những khao khát đam mê bất tận của yêu đương.
Diễm lại cựa mình bé nhỏ trong lòng anh, cô nói mà không nhìn anh:
– Anh có thích em nồng nàn không?
Hải gật đầu:
– Anh thích.
Vừa nói anh vừa khẽ nâng cằm cô lên, âu yếm nhìn cô, Diễm thấy lòng mình rung động dữ dội, người con trai này sao quá quyến rũ, chết mất. Cô khép hờ mắt lại, đợi chờ.
Hải cúi xuống từ từ, nhưng anh không hôn cô, mà nhìn vẻ mặt say đắm của cô, hơi mỉm cười. Hơi thở anh phả ra ấm áp trên khuôn mắt cô. Người ta nói đúng, khi một người phụ nữ muốn yêu, gương mặt nàng thật đẹp, thật hấp dẫn. Anh muốn kéo dài giây phút này một chút.
Diễm lại hơi mở mắt ra, cô đợi hoài không thấy nụ hôn của anh. Thấy anh nhìn mình cười, cô xấu hổ phụng phịu:
– Anh trêu em!
Hải nói:
– Anh muốn em nhìn anh mà!
Vừa nói anh vừa cúi xuống, lưỡi anh nhẹ nhàng lướt qua đôi môi đang cong lên làm nũng của cô, cô rùng mình, cảm giác anh mang lại cho em sao tuyệt vời. Em chợt muốn suốt đời được anh trêu chọc như vầy nè.
Lưỡi cô cũng ngập ngừng đưa ra, tò mò, đi theo cái cách anh đùa. Hai đầu lưỡi khẽ chạm nhau, rồi lại trốn tìm, chờ đợi, ngập ngừng. Hải dùng lưỡi nhẹ nhàng đùa với đầu lưỡi mềm mại nhỏ bé, thỉnh thoảng lướt nhẹ lên đôi bờ môi Diễm êm ái. Diễm thấy mình rạo rực, cô thích được thả mình theo anh. Cho đến khi lưỡi anh đùa mãi đầu lưỡi cô rồi anh nhẹ nhàng mút lấy thì cô choàng tay ôm ghì lấy anh, từ sâu trong cổ họng cô thoát ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng.
Bàn tay anh cũng đã ôm gọn lấy vú cô nãy giờ, anh xoa xoa bên ngoài cái khăn tắm, rồi anh gỡ hẳn khăn ra. Khi cái khăn rơi xuống, Diễm xấu hổ dụi mặt vào ngực anh, cô nói trong hơi thở gấp gáp:
– Anh… em… anh đừng xoa ngực em…
– Sao vậy? – Hải nhướn mắt trêu cô.
Diễm nhanh chóng ngồi hẳn vào lòng anh, hai chân cô bỏ qua hai bên, ngực cô áp sát vào anh, cô thì thào:
– Em muốn ngực anh ép vào ngực em.
Hải vội cởi áo, rồi anh ôm ghì Diễm vào lòng, dùng ngực mình ép mạnh lên vú Diễm. Cảm giác mềm mại êm ái thật tuyệt vời. Diễm rên lên khe khẽ:
– Anh ơi… em thích.
Hải cúi xuống tìm hai cái đầu vú bé xíu của Diễm, anh áp mặt mình vào một bên bầu vú, còn môi anh đùa nghịch với cái đầu vú còn lại. Diễm càng oằn người, cô bấu lấy tóc anh, kéo mặt anh càng sát vào ngực mình.
Vú Diễm thuộc loại nhỏ, nhưng săn chắc, hai bầu vú nâng cao và hai cái núm vú nhọn hoắt chĩa lên đầy khiêu khích.Cái núm vú bé nhỏ ngày càng vểnh lên căng cứng giữa đôi môi anh. Diễm ưỡn người, ngửa đầu ra phía sau, như muốn cho anh được hưởng trọn vẹn hai bầu vú xinh đẹp của mình.
Hải ngẩng lên nhìn Diễm đang thở gấp, anh đưa tay bóp vào cả hai vú cô. Từng cái xoa nắn nhẹ nhàng làm cả người Diễm nổi gai ốc. Chưa bao giờ cô được ai đó âu yếm nâng niu một cách nhẹ nhàng và nồng nàn như anh.
Cô quàng đôi cánh tay qua cổ anh, và càng ưỡn người ra phía sau, phô bày trọn vẹn vẻ đẹp của ngực mình cho anh.
Trong khi cựa quậy trên đùi anh, cô cảm nhận được dương vật anh cũng đang căng cứng dưới mông mình. Chắc anh đang khó chịu, cô hơi nhỏm dậy khỏi chân anh, thì thầm:
– Để em.
Vừa nói cô vừa đứng lên, trước mặt Hải, chiếc khăn tắm đã rơi xuống, cả người cô hiện giờ chỉ còn cái quần lót bé nhỏ. Hải đưa tay ôm lấy mông Diễm, rồi nhẹ nhàng lột bỏ cái quần lót xuống. Diễm trần truồng đứng trước mặt anh, cô không còn xấu hổ nữa, chỉ nhẹ nhàng nhìn anh khi anh mải ngắm cái mu bé nhỏ của cô, nơi có đám lông xoăn tít, và hai mép môi âm hộ đang khép nhẹ nhàng. Cô đứng yên cho anh ngắm, trong lòng tràn đầy yêu thương.