Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.net, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 60: Đêm kinh hoàng

“Vâng…”

Nguyệt Anh lập tức há miệng lè lưỡi cho dương vật ông Bảy tiến vào trong miệng mình.

“Ôi… vợ ơi… tuyệt quá…”

Miệng Nguyệt Anh phải há ra hết cỡ mới chứa được cái dương vật gân guốc to bè của ông Bảy, cô có chút khó chịu trước cái dương vật quá khổ đó, ông Bảy giữ đầu Nguyệt Anh đẩy dương vật vào sâu trong cuống họng.

Nguyệt Anh đưa tay đập đập vào hai bên đùi ông Bảy, nước mắt ứa ra nôn khan nhưng ông Bảy vẫn cứ giữ đến mức Nguyệt Anh như ngộp thở nước mắt chảy ra thì ông mới thả.

“Oẹ… oẹ… chồng ơi vợ khó chịu…”

“Vợ mút nhanh lên… đừng lề mề nữa.”

“Vâng…”

Nguyệt Anh ngậm lút dương vật vào miệng mình thi thoảng ông Bảy lại tự đẩy vào trong họng cô khiến cô chưa quen “bú” nên mỗi lần bị như vậy là cảm giác buồn nôn nước mắt chảy ra.

“Được rồi, đứng dậy đi!”

Ông Bảy kéo Nguyệt Anh đứng dậy, môi hai người chạm nhau hôn nhau đắm đuối.

“Gập lưng xuống!”

Nguyệt Anh ngoan ngoãn nghe lời, ông Bảy tốc váy cô lên lộ ra cặp mông to trắng góc hai mép thịt đỏ hồng hiện lên, ông Bảy lại vục mặt vào đó bú.

Xì xụp… xì xụp…

“Ư… ư… chồng ơi… vợ khó chịu quá…”

Ông Bảy vỗ vào mông một cái “bép…”

“Ahhh…”

Bép…

“Ahhh…”

Ông đưa dương vật đến gần đập đập vào âm đạo Nguyệt Anh rồi tìm đường đâm vào âm đạo nhoe nhoét nước.

“Ôi…”

“Sướng không… chồng địt vợ sướng không?”

“Có… ưm… vợ sướng quá chồng ơi…”

“Vợ thích chồng địt không?”

“Vợ có… chồng ơi… chồng địt vợ đi… ưm… ôi… vợ sướng…”

Ông Bảy như muốn phát điên lên khi Nguyệt Anh nói bậy, ông rất hài lòng lập tức đâm lút cán.

“Vợ nói bậy nữa đi… chồng thích lắm…”

“Chồng ơi… địt vợ đi… địt mạnh vào…”

“Được…”

Pạch pạch pạch… Pạch pạch pạch…

“Chồng ơi… vợ sướng… ôi… ôi…”

“Đĩ dâm của chồng… nói bậy liên tục đi… Chồng rất thích… nói bậy nữa đi…”

“Lồn vợ nứng quá… chồng ơi địt vợ đi… xin chồng địt vợ đi vợ sướng lắm… Ahhh… ahhhh…”

Ông Bảy mặt đỏ phừng phừng nhấp liên tục không ngừng nghỉ ông bị tiếng khẩu dâm của Nguyệt Anh làm cho điên đảo mất kiểm soát luôn, nhấp phạch phạch hết công suất rồi cả hai cùng lên đỉnh, dương vật ông Bảy giật giật bắn tinh vào sâu trong âm đạo cô.

“Bú cu đi… làm sạch nó cho chồng…”

Nguyệt Anh đang mệt thở hổn hển mồ hôi ứa ra nhưng cô ngoan ngoãn quỳ gối xuống bú cái dương vật bóng lưỡng nước nhờn cùng tinh dịch ngậm vào miệng.

“Không được nhả ra, nuốt hết vào!”

Nguyệt Anh nhìn lên như muốn cầu khẩn ông Bảy không nuốt nhưng ông Bảy không cho phép.

“Nuốt đi…”

Nguyệt Anh lưỡng lự rồi “ực” một cái. Ông Bảy phấn khích:

“Ngoan… ngoan lắm vợ yêu của chồng…”

Nguyệt Anh ngồi dậy chủ động hôn ông Bảy ông đáp trả mãnh liệt. Hai người lại ngã xuống giường và từ lúc nào dương vật ông Bảy lại cương lên cứng ngắc.

“Quỳ trên giường đi… chồng muốn địt vợ kiểu chó cái…”

Nguyệt Anh tự vén váy cưới chổng mông lên, ông Bảy quẹt quẹt lấy nước từ âm đạo Nguyệt Anh bôi vào lỗ đít rồi ông dí sát dương vật mình vào lỗ đít Nguyệt Anh.

“Chồng ơi… nhầm lỗ rồi…”

“Không… chồng muốn chơi lỗ đít.”

“Nhưng mà khó chịu lắm chồng…”

“Không sao… địt vài lần rồi quen thôi…”

Ông Bảy bắt đầu đẩy vào.

“Ứ…”

Cảm giác căng tức khó chịu nơi lỗ đít cơ mông Nguyệt Anh co rụt lại, ông Bảy hơi khó đâm vào.

“Nào… thả lỏng người ra… đừng gồng lên như thế…”

Nguyệt Anh thấy khó chịu nước mắt ứa ra nhưng để chiều lòng “chồng yêu” cô đành phải nghe lời. Ông Bảy lại đẩy vào lần này cảm giác dễ dàng hơn đầu nấm ông đã đi vào lỗ đít, ông suýt xoa:

“Sướng quá vợ ơi… chồng vào nữa nhé!”

“Chồng ơi vợ khó chịu quá…”

“Chiều chồng tí đi…”

Ông Bảy lại nhấp vào.

“Ahhh… từ từ thôi chồng… ôi…”

Ông Bảy rút ra quẹt lấy nước nhờn rồi lại đâm vào.

“Ahhh… đau…”

“Cố gắng đi… mới đầu đau một chút sau này vợ sẽ sướng.”

“Vâng… ư…”

“Khít quá… lỗ đít vợ khít quá… sướng… sướng…”

“Chồng ơi nhẹ thôi…”

Ông Bảy bắt đầu nhấp ra vào, Nguyệt Anh thì khó chịu cơ thể vặn vẹo liên tục.

“Hư… hư… ứ…”

Ông Bảy suýt xoa càng nhấp càng thấy hứng những nhịp nhấp cũng gia tăng mạnh hơn.

“A… a… a… chồng ơi… vợ khó chịu quá… ứ…”

Nguyệt Anh lại khóc.

“Vợ có yêu chồng không?”

“Hư… hư… vợ có…”

“Vợ cố chịu đựng chút đi để chồng sướng…”

“Vợ sẽ cố… chồng sướng là vợ sướng…”

Phập phập phập…

Dương vật ông Bảy bị mút chặt, ông liên tục quẹt lấy nước nhờn từ âm đạo Nguyệt Anh để bôi trơn giảm ma sát.

Vù… phập…

“Áhhhhh…”

Lỗ đít bé nhỏ của Nguyệt Anh như bé xé rách ra.

“Chồng ơi vợ đau… ui… đau…”

Ông Bảy không còn nghe thấy gì nữa điên cuồng nhấp lút cán.

“Hự… hự… hự…”

“Áhhhh… Áhhhhh… Ahhhhh…”

Nguyệt Anh chịu hết nổi gục xuống ông Bảy cũng vội rút ra sóc liên hồi.

“Há… há miệng ra…”

Nguyệt Anh há miệng ông Bảy sóc thêm vài lượt nữa thì ấn vào miệng Nguyệt Anh rồi bắn tinh, Nguyệt Anh phồng má, đầu lắc lắc cầu xin ông Bảy nhưng lại như đợt trước.

“Nuốt đi…”

“Ư… ư…”

Nguyệt Anh lắc đầu. Ông Bảy quát:

“Nuốt!”

Nguyệt Anh đành phải nuốt “ực” rồi cô cảm giác chịu không nổi muốn nôn ra thì ông Bảy quát:

“Cấm không được nôn ra… phải uống hết tinh của chồng… không được nôn…”

Nguyệt Anh uất ức khóc tu tu, chồng cô hôm nay lạ lắm liên tục hành hạ rồi không tôn trọng cô chút nào. Ông Bảy nằm xuống vuốt ve an ủi cô:

“Vợ đừng sợ…”

“Chồng ơi… đừng làm thế… vợ sợ lắm!”

“Được rồi… hôm nay động phòng đến đây thôi… cởi quần áo mình đi tắm rồi rời khỏi đây.”

Hai người nhìn nhau đắm đuối, Nguyệt Anh cởi bỏ cái áo cưới trắng tinh ra khỏi người, ông Bảy bế Nguyệt Anh lên đi ra khỏi phòng, rồi chợt nhớ ra điều gì đó ông Bảy lại bế Nguyệt Anh trở lại bảo nàng cầm lấy điện thoại đi vào phòng tắm quay tiếp.

Trong phòng tắm hai người cười đùa hạnh phúc tắm cho nhau hệt như một cặp vợ chồng mới cưới thực sự.

Đến khi tắm xong ông Bảy cười cười đi đến tắt camera.

– Hải lúc này đã hoa hết mắt mọi thứ đều nhòe đi… Thoát video cũ ra lại hiện thêm một video khác là video tổ chức đám cưới, trước khi mây mưa ở phòng ngủ họ đã tổ chức “tiệc cưới” ở một căn phòng khác. Đó là một căn phòng cũ kỹ được trang trí sơ sài có vài vật nhìn vô cùng kỳ dị, có một cái bàn thờ trên đó là ảnh một cô gái rất trẻ hương khói nghi ngút.

Đùng… sấm chớp…

Phụt… đèn điện vụt tắt…

Bên ngoài gió thổi mạnh mưa hắt vào cửa.

Mãi xem video Hải quên mất thông báo pin yếu giờ điện thoại chỉ còn 1% rồi nó tắt ngúm mọi thứ trước mắt trở nên tối om thi thoảng có ánh sáng lóe lên từ tia chớp rồi lại tối. Đầu đau như búa bổ trước mặt tối đen Hải cố mò mẫm để rời khỏi căn nhà này nhưng dần dần mất đi ý thức chả còn biết mình làm gì đi đâu rồi Hải gục xuống ngất lịm. Hải mơ thấy những thứ kinh khủng, có rất nhiều người gương mặt bặm trợn đang vây quanh Hải hò reo, trên tay họ đang cầm dao, gậy. Hải cố đứng dậy nhưng bị đám đó đánh anh lại gục xuống.

“Chồng ơi… cứu… cứu…”

“Thả tôi ra… vợ ơi… vợ…”

Nguyệt Anh cứ thế bị lôi đi trong tiếng kêu gào thét bất lực của Hải. Những tên đó không muốn tha cho Hải mà thay nhau đánh đập có một tên giơ cây gậy sắt lên rồi nhằm thẳng đầu Hải mà đâm xuống.

“Không… không…”

Hải mơ màng tỉnh dậy nghe thấy tiếng đài phát thanh buổi sáng, Hải bắt đầu cảm nhận được cơ thể mình, nóng quá, nó rất yếu cảm tưởng đứng dậy không nổi nữa chỉ muốn ngủ mãi. Nền xi măng lạnh lẽo cứng ngắc không có gối hay gì hết khiến Hải không thể nào nằm đó thêm nữa bắt đầu mở mắt ra. Vừa mở mắt ra Hải đã đứng tim thở gấp lăn mấy vòng ra cửa, sởn gai ốc.

“Các người là ai… đừng qua đây…”

Hải thở phì phò giơ chân đạp loạn xạ nhằm tự vệ. Có tiếng xe máy đi qua rồi tiếng còi xe khiến Hải bình tĩnh hơn nhìn về phía trước những người đó không hề động đậy gì. Hải nuốt nước bọt tay run run đẩy cửa ra căn phòng có ánh sáng Hải nhìn vào đó thì toàn là những hình tượng người giả nhưng sao có chút quen mắt.

Hải vẫn còn chóng mặt nhìn không rõ, anh ra ngoài hít thở không khí buổi sáng. Từ xa xa nghe thấy tiếng xe máy, tiếng gọi nhau. Hải trấn an bản thân rồi quay lại căn phòng đó, những hình nhân này cũng mặc quần áo trong đó có hai người đang ôm nhau còn một người đứng bên cạnh.

“Sao những hình này quen quá vậy?”

Hải bàng hoàng nhận ra những hình nhân này đang mặc đồ của các thành viên trong gia đình Hải. Hai người đang ôm nhau chẳng phải là ông Bảy – Nguyệt Anh hay sao, cái váy ngủ của Nguyệt Anh không thể nào nhầm lẫn được, còn hình nhân mặc quần áo của Hải đang bị trói vào cột đầu bị một cây sắt đâm xuyên qua đó, trên các hình nhân có vài lá bùa màu vàng toàn chữ Trung Quốc chả hiểu gì. Không thể nào tin nổi ông Bảy lại làm ra chuyện này, ông hãm hại chính con trai mình để dành lại con dâu. Nhưng vụ “làm phép” này có vẻ không hiệu quả lắm nên ông Bảy bí quá đành phải đánh thuốc mới thôi miên được Nguyệt Anh.

Hải tức giận bỏ hết quần áo ra khỏi hình nhân rồi nhìn sang bàn thờ, Hải lại thêm rợn người vì trên đó là di ảnh của một cô gái rất trẻ, Hải nhớ đến câu chuyện về cô gái đã mất trong ngôi nhà này, họ không nói dối căn nhà này có một cô gái đã mất thật và có lẽ đây cũng chính là phòng ngủ mà cô gái đã treo cổ tự vẫn. Hải chả mấy tin vào chuyện mê tín ma quỷ nhưng một mình trong ngôi nhà hoang vu lạnh lẽo này cảm giác rợn người nổi da gà cứ như có ai đang ở phía sau mình vậy, rất đáng sợ. Thắp cho cô gái trẻ một nén nhang, Hải cầm theo quần áo đi xuống tầng 1. Hải nghĩ: “Làm cách nào mà biết lên đến căn phòng đó rồi ngủ lại, nghĩ thôi đã thấy rợn người.”

Hải cố lết cái thân xác mệt mỏi của mình ra khỏi con ngõ tối tăm ẩm thấp đó, mua một lốc sữa, một cái bánh mì pa tê gặm cho đỡ đói rồi lái xe đến một mảnh đất trống đốt hết đống quần áo bị làm phép đó đi.

“Ra tay cả với con trai, tôi không nhận ông làm bố nữa.”

Hải lại ngả đầu ra ghế giờ không biết đi đâu để tìm Nguyệt Anh, Hải lái xe về căn hộ cầu may xem Nguyệt Anh đã về nhà hay chưa nhưng ngôi nhà lạnh lẽo không có ai hết. Hải mệt quá chịu không nổi lại nằm gục xuống ngủ ở sofa đến khi tỉnh dậy đã gần 8 giờ sáng.

“Không được để như thế này được đi báo công an thôi, nhưng làm sao để nói với họ?”

Điện thoại Hải reo chuông, sếp Hoàn đang gọi:

“Không đi làm à Hải?”

“Em quên mất sếp ơi, nhà em đang có việc gấp, cho em xin nghỉ nhé!”

“Nghỉ phải báo một câu chứ!”

“Xin lỗi sếp, em quên mất…”

“Việc gì thế, có nghiêm trọng không?”

Hải ấp úng không biết giải thích như nào.

“Em…”

“Thôi được rồi không phải nói gì hết, cứ nghỉ đi nhé!”

“Vâng… vâng… em cảm ơn!”

“Ừ…”

– “Nãy nghĩ cái gì quên mất?”

Hải vỗ vỗ vào đầu mình:

“À ừ, giờ chưa thể báo cho bên ngoại biết được nhưng mà đi báo công an thì nói gì bây giờ. Thông báo mất tích liệu người ta đã tìm chưa hay phải mấy ngày nữa, chuyện này kinh động đến nhà ngoại lại rách việc ra. Trời ơi! Phải nói gì? Cả hai cùng mất tích không rõ lý do, mất tích trong tình trạng như nào, nợ nần gì không? Rồi người ta lại điều tra ở dưới quê nữa, phiền chết đi được. Không có lý do gì nguy hiểm gấp gáp sao họ vào cuộc điều tra luôn được đây. Có nên đút tiền để họ làm cho nhanh không nhỉ? Aizzz… Chuyện này mà vỡ lở ra không biết sẽ như nào nữa… Chết tiệt…”

Đến gần công an phường Hải vẫn chưa tìm được lý do gì hợp lý, Hải tâm trạng lo lắng bất an ngồi ở bàn tiếp dân.

“Anh cần giúp gì không?”

“Vâng, tôi… vợ tôi…”

“Vợ anh làm sao?”

“Vợ tôi đi từ hôm qua không thấy về nhà.”

“Anh đã gọi điện hỏi người thân bạn bè chưa? Bạn vợ, bố mẹ vợ chẳng hạn.”

“Chưa, ý tôi là tôi biết chắc vợ tôi sẽ không ở đó.”

Anh trực ban Công an phường nhìn Hải bằng ánh mắt ngờ vực:

“Chưa hỏi mà đã đến đây rồi, bây giờ anh về liên lạc với người thân bạn bè đi, biết đâu cãi nhau giận dỗi gì đó thì sao.”

“Không có đâu, vợ chồng tôi sống rất tốt, không có mâu thuẫn giận dỗi gì đâu.”

“Chị ấy đi lâu chưa?”

“Trưa ngày hôm qua.”

“Anh thấy có biểu hiện gì lạ hoặc nhận thấy mối nguy hiểm gì không?”

“Rất nguy hiểm, rất cấp bách…”

“Vậy sao? Hình như anh còn điều gì chưa nói”

Hải ngập ngừng:

“Vợ tôi với bố tôi… cả hai người cùng biến mất.”

“Có phải hai người họ đi cùng nhau?”

“Đúng vậy!”

“Anh có khẳng định chắc chắn điều đó không?”

“Chắc chắn!”

Anh công an cười:

“Hình như anh biết họ đi đâu thì phải?”

Hải không biết giải thích như nào nữa, càng nói sẽ càng lộ ra hết mất thôi. Đúng lúc này điện thoại reo chuông, là số lạ.

“Alo…”

“Chồng ơi… huhu…”

“Vợ… vợ ơi… vợ…”

“Chồng ơi đến đón vợ…”

“Vợ… vợ đang ở đâu?”

Anh công an nhún vai kiểu:

“Biết ngay mà… chưa tìm kỹ đã đến báo rồi… thật là…”

“Người ta bảo ở Thanh hóa… hu hu…”

“Thanh hóa… sao lại ở đấy?”

“Vợ không biết… từ hôm qua đến nay vợ không nhớ gì cả… hu hu…”

“Vợ đang ở với ai?”

“Ở nhà người dân trên núi trên bản… vợ cũng không biết…”

“Hỏi người ta cụ thể vợ đang ở đâu?”

Nguyệt Anh hỏi một lúc:

“Ở Na Mèo – Quan Sơn – Thanh hóa.”

“Cái gì mèo?”

“Xã Na Mèo, Quan Sơn, Thanh hóa…”

“Na Mèo, Quan Sơn, Thanh hóa…”

“Đúng rồi…”

“Bây giờ nhá… vợ bảo người ta đưa ra công an xã hay ủy ban xã gì đó đi… chồng đến đón…”

“Chồng ơi… vợ sợ lắm…”

“Đừng sợ… nhờ người ta giúp đi… chồng đến đón… vợ đừng ở một mình nhé… cứ cầm điện thoại đi… chồng bắn tiền nạp điện thoại cho… không sợ hết tiền… có gì cứ gọi cho chồng… đến công an xã để người ta bảo vệ đợi chồng đến đón nhé!”

“Chồng đến nhanh nhé… vợ sợ lắm…”

“Vợ bình tĩnh… ở chỗ đông người nhé, không được đi một mình.”

“Vâng…”

Hải vội chạy ra ngoài không kịp chào hay nói gì với anh công an, anh công an nghe loáng thoáng câu được câu không, dù gì cũng thấy rồi không còn liên quan đến anh ta nữa, kệ thôi.

Hải tra Google Map để chỉ đường đến Na Mèo – Quan Sơn – Thanh hóa.

“Cái gì? Hai trăm năm mươi cây, xa thế bao giờ mới đến…”

Bạn đang đọc truyện Con dâu lạnh lùng tại nguồn: http://truyensextv.com/con-dau-lanh-lung/

Tại sao mọi chuyện lại đi quá xa đến mức này? Ông Bảy đã rơi vào lưới tình, trái tim ông thổn thức khi nhìn thấy Nguyệt Anh, ông vui đến mức muốn nhảy cẫng lên khi được gần Nguyệt Anh, muốn hét lên sung sướng khi lần đầu tiên được nhìn thấy cơ thể trần truồng không mảnh vải của nàng, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực khi được chạm vào cơ thể nàng rồi thật không thể tin nổi ông được làm tình với nàng, người tình trong mộng của ông.

Lòng tham vô đáy: Hồi đầu chỉ muốn được thường xuyên ngắm nhìn nàng, rồi lại muốn bên cạnh nàng mỗi ngày, ở bên thôi vẫn chưa đủ ông muốn nàng chú ý đến mình, được ngắm nhìn cơ thể tuyệt trần hoàn mỹ của nàng rồi ông lại thấy không đủ tham lam muốn có một lần mây mưa với nàng, tâm nguyện đã thành nhưng ông lại muốn nhiều hơn nữa muốn làm tình nhiều hơn nữa… Đứng trước mặt con trai ông cảm thấy rất tội lỗi rất hối hận nhưng ông không thể ngừng yêu không thể sống thiếu nàng mặc kệ quan hệ bố chồng – nàng dâu, ông vẫn muốn có một chỗ đứng vững chắc trong tim nàng nhưng rồi Hải làm ông ghen đến phát điên.

Yêu rồi trở nên mù quáng khờ dại làm những việc ngu xuẩn, ông Bảy đã tìm đến vài vị thầy bói với mong muốn họ sẽ “làm phép” để Nguyệt Anh luôn bên cạnh mình, nhưng các “thầy” đều là hàng rởm, phù phép đâu chả thấy toàn thấy túi tiền mình vơi đi vì mua những lễ vật đắt tiền để dâng lên các “thánh”. Mấy cái hình nhân rởm trong ngôi nhà kia là một trong các thầy “rởm” phù phép cho ông Bảy nhưng chẳng có hiệu nghiệm gì, Nguyệt Anh vẫn rất lạnh lùng không thèm nhắn tin trả lời không thèm nói chuyện không thèm hẹn hò nữa.

Ông Bảy như phát điên, ông muốn có được nàng muốn chiếm hữu làm của của riêng.

Rồi ông cũng biết mày mò tìm hiểu linh tinh trên mạng vì đám trẻ hay nói với ông: “Có gì không biết cứ tra google”. Lão già như ông may mắn làm ở cửa hàng điện thoại nên có gì không biết cứ hỏi đám trẻ ở đấy, chúng nó chuyên bán điện thoại mà… Nghĩ đến bạc cả tóc ông Bảy muốn “đưa nàng đi trốn” ông muốn chiếm hữu nàng làm của riêng, yêu quá rồi trở nên mù quáng không còn biết trời đất là gì nữa. Dạo gần đây ông thường xuyên uống rượu mỗi lần say nhớ nàng quá chịu không nổi ông lại quyết tâm thực hiện bằng được, chỉ có “rượu” mới khơi gợi lên “lòng dũng cảm” trong người ông chứ bình thường lúc tỉnh nhút nhát lắm không làm được việc “tày trời” này đâu. Ông Bảy thôi việc ở chỗ làm để toàn tâm toàn ý lên kế hoạch, trang trí “phòng cưới” của mình thật đẹp, thuê một bộ áo cưới thật xinh, mấy hôm liền ăn không ngon ngủ không yên tối về bầu bạn với rượu.

Đêm trước ngày hành động ông Bảy hồi hộp đến mức không ngủ được kể cả uống rượu vào cũng không tài nào chợp mắt nổi, tim cứ đập thình thịch mắt nhắm vào rồi lại mở. Rồi ngày đó cũng đến ông Bảy đứng rình khi Hải đi làm là ông lập tức đi vào nhà cầu mong “nối lại tình xưa” với Nguyệt Anh nhưng cô quá phũ phàng nên ông đành dùng biện pháp mạnh.

Mấy hôm trước ông Bảy tình cờ phát hiện ra có camera trong nhà, ông bàng hoàng lắm chứ, tự nhiên sinh hoạt của mình bị người khác quay lén còn gì là sự riêng tư nữa rồi các lần bố chồng – nàng dâu quan hệ trong nhà Hải có thấy không? Khả năng cao là đã thấy rồi… Hai người họ lén lút khi đi du lịch Hải có biết không?

Chắc chắn cũng nắm được, những hành động tệ hại xấu xa đáng ghê tởm của ông Hải đều biết. Biết rồi thấy rồi nhưng vẫn im ỉm không làm gì, như vậy là thầm ủng hộ sao?

Hải là một tên biến thái, cực kỳ biến thái, thấy vợ ngủ với người khác anh ta còn làm ngơ. Nếu đã biết rồi thì ông Bảy cũng “ngửa bài” luôn, ông thầm nghĩ: “Có khi thằng Hải lại thích ấy chứ”. Hải lúc đầu đã có ý muốn dùng chung vợ nhưng đợt này thay đổi không muốn “chia sẻ” với ông nữa, ông Bảy như con nghiện thèm thuốc không có Nguyệt Anh ông như hóa điên, muốn chiếm lại Nguyệt Anh từ tay Hải. Ông Bảy thành công thôi miên Nguyệt Anh, cô ngoan ngoãn nghe theo lời ông, “đám cưới” của hai người không thể để ai biết chỉ có thể để một “người âm” chứng kiến, đó là cô gái trẻ tự tử trong ngôi nhà 3 tầng đó. Ông Bảy không phải là kẻ ngốc nên làm sao không biết trong ngôi nhà có người mất chứ.

Làm xong đám cưới ông Bảy lập tức đưa Nguyệt Anh xuống gần đến cửa khẩu (Na Mèo – Quan Sơn – Thanh hóa). Tất nhiên là không thể qua bên kia biên giới bằng đường chính ngạch chỉ có thể mua chuộc dân bản để họ đưa ông qua bên kia bằng con đường tiểu ngạch. Điện thoại, laptop, trang sức của Nguyệt Anh được đem đi bán lấy tiền và một phần tiền được đổi sang vàng để dự trữ sau này dễ đổi sang tiền kip Lào. Ông cũng không biết sang bên kia sẽ sinh sống kiểu gì nhưng lỡ rồi đâm lao phải theo lao, giờ ông không dám nhìn mặt thằng Hải nữa vì ngay từ lúc nhen nhóm ý định với Nguyệt Anh đã bị Hải biết được và theo dõi rồi, ông không chấp nhận nổi sự thực này, một núi không thể có 2 hổ nên ông quyết định dứt áo ra đi.

Thương lượng giá cả xong đã có người chịu dẫn đường nhưng leo núi một đoạn dài ai cũng thấm mệt, ông Bảy nguyên một tuần uống rượu kèm với thiếu ngủ dài ngày hôm nay làm tình 3 cữ liền nên ông quá mệt thèm một giấc ngủ. Trời đã khuya họ dừng nghỉ chân ở một lán nương trên núi dự định sáng mai sẽ khởi hành sớm nào ngờ thuốc mà ông Bảy cho Nguyệt Anh uống hết tác dụng, Nguyệt Anh hoảng loạn chạy trốn xuống núi đến khi ông Bảy tỉnh dậy thì đã quá muộn.

Ông Bảy cũng dần tỉnh ra suy nghĩ thấu đáo: “Ông đã quá mù quáng, ích kỷ, tham lam, chiếm được thân xác nàng nhưng trái tim nàng không thuộc về ông thì có ý nghĩa gì chứ, cho dù cả hai có sang được bên kia biên giới thì Nguyệt Anh có chịu ở bên ông không? Không sớm thì muộn nàng cũng rời bỏ ông. Như này thì tốt rồi, cho nàng về…”

Nhẹ nhõm hẳn đi ông cũng không cảm thấy áy náy với con trai nữa. Giờ quay về sao? Chắc chắn là không rồi, chỉ có thể một mình lặng lẽ rời khỏi đây sống một cuộc sống lang thang phiêu bạt nơi đất khách quê người.

Mãi mãi không có được trái tim nàng, yêu rồi ghen rồi hành động mù quáng ngu ngốc để rồi phải vĩnh viễn ra đi như một kẻ thua cuộc.

Bạn đang đọc truyện Con dâu lạnh lùng tại nguồn: http://truyensextv.com/con-dau-lanh-lung/

Hải – Nguyệt Anh đoàn tụ, một thời gian ngắn sau nàng mang thai, siêu âm thì đó là một cặp sinh đôi, một trai – một gái.

— Hết —

Thể loại