Ngân tỉnh dậy, có lẽ cô ấy đã thấy hết, tôi đỏ mặt liền đứng dậy cố giữ khoảng cách…
– Xin… lỗi cậu, tôi… không… cố ý…
– Anh…
– Xin lỗi… tôi sẽ ra ngoài… cậu cứ nghỉ tiếp đi…
Bỗng Ngân ào tới ôm tôi thật chật, đưa môi lên môi tôi và hôn lấy nó, cô ấy chủ động luồn lưỡi qua môi tôi, nhưng môi tôi chặn lại, mím chặt. Tôi liền đẩy nhẹ Ngân ra, tôi ấp úng…
– Này… cậu… làm gì… vậy… Đừng làm bậy… đây là văn phòng quản lý… đấy…
– Em thực ra không có ngủ đâu! Em cảm nhận anh rất muốn làm điều này, sao anh phải cố tỏ ra không muốn chứ!
– Tôi… thôi bỏ đi, tôi…
– Sao vậy chứ? Anh có biết có rất nhiều người muốn em như thế nào không? Cả tên quản lý cũ Sơn đê tiện tìm nhiều cách muốn chiếm lấy cơ thể này của em? Nhưng tại sao khi em tự nguyện trao hết nó cho anh, anh lại né tránh chứ… huhu… Anh có biết là cái ngày anh đã an ủi em trong góc bếp đó… mà em đã yêu anh mất rồi không hả… huhuhu…
Cô ấy bắt đầu sụt sịt khóc, mắt ươn ướt. Tôi không muốn như vậy, liền ôm cô ấy vào lòng, cố gắng vỗ nhẹ vào tấm lưng nuột nà.
– Này… đừng khóc nữa… tôi xin lỗi, đừng vì tôi mà buồn phiền, không xứng đáng đâu…
Ngân bắt đầu hôn tôi sâu vào, lần này tôi không chống cự nữa, để cho lưỡi cô ấy khám phá vòm miệng tôi. Tôi đáp lại mạnh mẽ, nâng cặp mông cô ấy đặt lên chiếc bàn quản lý, trông chúng tôi như chuyện tình công sở trong phim 18+. Đá lưỡi nhau hơn 15p, tui nhả ra và hôn lên ngực và cổ của Ngân. Cô ấy rên nhẹ vì sướng…
– Này… làm mạnh lên đi anh, em sướng lắm… em yêu anh…
Tôi tự nhiên do dự, nhả ra và đơ hình 1 vài giây…
– Này, anh sao vậy… Trung à?
– Tôi không có sao… mà tôi nghĩ chúng ta… nên đến đây thôi… tôi thấy…
Chưa kịp nói tiếp thì Ngân lao vào hôn tôi tiếp và bắt đầu kéo dây kéo quần của tôi xuống, cô ấy thò vào trong vuốt nhẹ con cặc tôi. Bất giác tui chụp tay Ngân lại, ngại ngùng quay mặt đi…
– Này, không được…
Cô ấy tiếp tục vuốt nhẹ con cặc đã cương cứng của tôi…
– Em khóa cửa rồi, hãy để em phục vụ cho anh, em yêu anh…
– Này, chuyện này… ư ư…
Tôi lỡ miệng rên lên vì cô ấy vuốt quá sướng, tôi đành đứng yên chịu trận vậy, chiều cô ấy 1 lần thôi…
– Sướng không anh yêu…
– Đừng gọi tôi là như vậy, tôi… không phải là… bạn trai của cậu… a… aa sướng quá…
– Em bú cu cho anh nhé, đây là lần đầu em làm đấy… hihi…
– Ưmmmm…
Tôi quá sướng nên chả thể nói được gì, cũng như từ chối vì chuyện đó thật sự rất… dơ. Ngân thì có lẽ không cảm thấy như vậy, cô ấy bú mút rất nhiệt tình, cô ấy có lẽ lần đầu làm như vậy nên hơi vụng về, răng vẫn cứa vào cu tôi. Tôi sướng đến nổi đành dùng tay giữ đầu cô ấy lại, 15p sau, tôi bắn ra miệng của Ngân. Cô ấy dùng lưỡi liếm tinh trùng dính quanh môi rồi cố nuốt cái ực.
– Này… tôi không cố ý ra vào miệng cậu đâu… đừng giận…
Cô ấy mỉm cười, nụ cười quyến rũ khiến cho tôi 1 chút xao xuyến, nhưng tinh thần tôi vẫn tỉnh táo, vẫn có 1 chút cưỡng lại được. Rồi cô ấy lại hôn vào cu tôi, sau đó lại đưa lên môi tôi dán vào chặt. 5p sau, cô ấy nhả ra và mỉm cười…
– Em yêu anh còn không hết, sao có thể giận anh được, hihi…
Rồi Ngân quay lưng, cô ấy chổng mông về phía tôi, tự vỗ đét đét vài cái, rồi cười 1 cách khá là dâm đãng, mặt hơi đỏ…
– Này, đụ em đi, tất cả là của anh đấy, em cho anh hết đấy…
Tôi khá ngạc nhiên và hơi sợ, mặt vội quay qua…
– Này, cậu sao thế? Đừng làm vậy… Tôi không kiểm soát được mất…
– Anh sợ gì chứ… anh có biết đã có rất nhiều tên biến thái muốn thế này lắm không? Lần đầu tiên có kẻ em dâng tận miệng mà không chịu ăn đấy… em đã làm gì khiến anh không thích em như vậy chứ… hic hic…
Ngân bắt đầu ươn ướt đôi mắt. Tôi đành nao núng 1 chút, ôm Ngân vào lòng. Con cặc tui cũng cương cứng, nhắm mắt tôi đành ra 1 quyết định cuối cùng…
– Tôi sẽ… chiều… cậu, nhưng mà nghe tôi nói đây…
Cô ấy ôm chặt tôi, ngước nhìn tôi với ánh mắt long lanh trìu mến… Tôi thở dài tuôn ra 1 hơi.
– Nếu điều này khiến cậu vui lên, tôi sẽ chiều cậu… Thật ra tôi biết cái văn hóa này trước đây trên web khiêu dâm rồi, tôi chỉ giấu thôi, chắc sẽ khiến cậu bất ngờ. Tiếp nữa, tôi chưa chắc là tôi đã thích hay yêu cậu, tôi làm chuyện này vì cậu muốn và khiến cậu vui lên, tôi bây giờ coi cậu là “người tình 1 đêm”. Sau chuyện này tôi vẫn coi cậu là bạn. Về chuyện yêu cậu hay không, và trở thành bạn trai cậu hay không? Tôi không dám chắc, tôi sẽ đáp lại câu hỏi đó khi có đủ khả năng. Nếu chúng ta có duyên, tôi nhất định sẽ bảo vệ và yêu thương cậu hết cuộc đời này. Vậy nhé!
Tôi dứt câu, đưa cái ngoắc tay ra và cô ấy cũng đưa lên ngoắc lại tôi…
– Em sẽ chờ, cho dù là anh không đồng ý làm bạn trai em. Em vẫn chờ, vẫn yêu anh, đến khi nào anh là chồng của em hoặc của người khác thì thôi, hihi…
– Đừng chờ tôi, cậu cần 1 người chăm sóc cho cậu nữa chứ!
– Em chỉ muốn anh là người chăm sóc cho em thôi à…
– Vậy thì chờ duyên thôi…
Tôi liền chủ động cỡ cái váy của cô ấy xuống, tôi thò tay vào xoa hột le là Ngân sướng run lên. Cô ấy cũng chủ động cởi phăng cái quần tây của 1 chàng quản lý ra, đưa miệng vào mút chụt chụt con cặc đã cương cứng trở lại 1 cách ngon lành. Tôi đưa lưỡi xuống liếm âm hộ của cô ấy khiến cô ấy tuôn nước ra như suối.
Bú liếm đã đời 1 lúc, rồi cô ấy chổng mông lên và ra hiệu tôi đút con cu vào đó. Tôi liền đưa cặc vào thế doggy, tôi bắt đầu nhấp nhẹ… cô ấy rên nhẹ để không phát ra tiếng quá to.
– Ư… ư… sướng quá, mạnh nữa đi anh, nhấp em đi anh, em yêu anh quá à, ư… ư ư…
– Từ từ nào, tôi… lần đầu làm chuyện này mà… này, rên nhỏ tiếng thôi, lộ cả đấy… hự hự…
– Sướng quá, yêu anh quá, chồng ơi…
– Này… không được nói bậy, ai là chồng cậu…
– Địt mạnh lên nữa đi… anh… em sướng quá…
– Hự… hự… hự…
Cứ như vậy được 20 phút…
– Em ra… đây… em ra… đ… ây…
– Tôi… ra vào… trong cậu nhé… hự hự…
– Ra trong lồn em đi anh… ra đi anh, làm em có thai đi anh…
Vậy là cả 2 chúng tôi ra cùng lớp, tôi xối 1 đống tinh trùng vào trong âm đạo của cô ấy, Ngân cũng túa ra nước rất nhiều. Chúng tôi ôm nhau và im lặng trong vài phút, và rồi tôi thả nhẹ cô ấy ra. Tôi nhớ lại lời thề trong sạch với Linh khi nãy, có lẽ chỉ còn cách giấu kín chuyện này…
– Đủ rồi… cậu nghỉ ngơi tiếp đi, tôi ra xem quán thế nào…
– Em khỏe lại rồi… anh ở lại với em đi… em có rất nhiều điều muốn nói với anh!
– Vậy… đợi tôi ra xem tình hình quán đã, cậu ngồi nghỉ đi… Hay tí nữa ra ngoài với tôi.
– Dạ, ra ngoài cũng được ạ!
Tôi chỉnh lại trang phục lịch sự, đi ra xem xét tình hình, thấy Quỳnh đang loay hoay công việc của bản thân và cả luôn của Ngân.
– Quán đã ổn định lại chưa Quỳnh?
– Dạ ổn rồi, anh không cần lo, khách có thể ăn uống và được phục vụ thoải mái ạ!
– Ừa, giao lại cho cậu nhé, tôi định đi cùng Ngân ra ngoài 1 chút!
– Dạ, cứ giao lại cho tôi ạ!
– Ừa, cảm ơn nhé!
Tôi dắt Ngân ra công viên, có 1 chỗ yên tĩnh, 1 cái ghế dài công cộng và phía trước là 1 cái hồ, trông rất lãng mạn. Bây giờ đã là 17h, tôi mua cho Ngân 1 ly nước cam. Tôi ngồi cạnh cô ấy…
– Em cảm ơn anh, anh thật tốt, em đã yêu không nhầm người hihi!
– Khi nãy, cậu muốn nói với tôi vài điều? Nói thử…
– Dạ, thật ra cũng chỉ là vài lời tâm sự, nếu anh không chê, anh ngồi nghe em kể nhé!
– Ừ, kể đi, tôi nghe mà!
– Anh biết là ba của tên Sơn đê tiện đó đang hẹn hò với mẹ của em không?
– Cái này tôi đã biết rồi, Quỳnh đã kể cho tôi!
– Vậy hả? Thật ra tên Sơn đó lúc nào cũng ghé nhà tán tỉnh em, cả em trai hắn là Huy cũng vậy, 2 anh em bọn nó thật xấu xa.
– Vậy hả, tôi thấy tên Sơn đó cũng chả tệ. Tên Huy cũng ổn, khá đẹp trai? Sao cậu lại từ chối?
– Đơn giản là vì hắn rất xấu xa, hắn lúc nào cũng đòi ăn tươi em cả. Nhiều lần hắn sang nhà dụ em uống rượu.
– Quá đáng thật? Mẹ cậu không ngăn cản à?
– Mẹ em thì lại bênh hắn. Bảo hắn ta là quản lý này nọ, có nhiều tiền, sao lại không yêu?
– Sao mẹ cậu lại như vậy chứ?
– Mẹ còn bị mù quáng trước ba của tên Sơn nữa, lúc nào cũng bênh 2 anh em bọn hắn. Em thì bị bỏ rơi, tuyệt vọng. Và rồi 1 ngày, anh xuất hiện… chỉ có anh là người đã bảo vệ em, dám dùng của công việc mà mình vừa tìm được để bảo vệ danh dự cho em… Em cảm kích lắm, em cũng yêu anh 1 phần là vì mang ơn cho anh!
– Tôi nghĩ cậu vì mang ơn tôi mà đem lòng yêu tôi thì không đúng! Cậu phải đi theo tiếng nói trái tim chứ? Tại sao chỉ vì tôi giúp cậu mà lý trí cậu buộc phải yêu tôi? Tôi không đồng ý điều đó!
– Dạ… không hẳn là vì em mang ơn của anh, em… không hiểu vì sao, nhưng em nghĩ là mình đã yêu anh!
– Vậy… tại sao? Tôi có gì để cậu phải yêu, 1 thằng từng không công không việc, nhà chả có điều kiện? Sống với chị gái, bố mẹ thì không còn nữa. Chả biết tương lai đi về đâu, xe thì chiếc xe cũ nát. Cậu là 1 cô gái xinh đẹp! Nếu tôi yêu cậu rồi, cậu không xấu hổ ư? Cậu yêu 1 thằng chả có gì ngoài cái thân ăn hại?
– Không!! Anh không có như vậy…
Ngân ôm cô tôi và nói tiếp…
– Anh là 1 người tốt, biết hy sinh và nghĩ cho người khác. Em không hiểu tại sao, trước đây có rất nhiều đàn ông chủ động cưa em! Em không hề có cảm giác gì. Vậy mà bây giờ, anh làm tim em đập nhanh không lý do, vậy mà anh không hề có ý với em… Nhưng dù sao thì đã vậy rồi, em rất yêu anh! Chỉ là vậy thôi, cho dù anh có yêu anh khác. Em vẫn chờ!
– Haizzz… cậu đúng là… ngốc… lỡ tôi làm tổn thương cậu thì phải làm sao?
– Không, em tin rằng anh sẽ không làm vậy!
– Vậy tôi yêu người khác thì sao?
– Thì… do duyên thôi, em sẽ cố quên anh… không sao cả… hihi…
– Đúng là ngốc… Tôi đã làm tình với cậu đấy. Nếu tôi không đáp lại tình cảm của cậu, cậu không ấm ức sao?
– Em yêu anh mà… em làm vậy cũng chả sao… 1 mình em thật là được rồi!
– Này… đúng là… ngốc!
Chúng tôi im lặng… Tôi hối hận vì chuyện khi nãy, chỉ vì không kìm nổi dục vọng của bản thân. Nhưng Ngân vui là được rồi, tôi sẽ giấu kín chuyện này đến khi xuống mồ!
– Đi theo tôi nào!
– Dạ?
– Đi theo tôi!
– … Dạ vâng!
Tôi dẫn Ngân đi theo tôi về nhà thằng Khoa. Nó đang nghịch đống hóa chất cùng cái sáng kiến điên khùng, rồi không ngoài dự đoán “Bùm” 1 tiếng khá to.
– Lại nữa rồi… cái thằng…
– Ôi tiếng gì vậy anh, em sợ quá!
– Không có gì đâu, đâu là chuyện cơm bữa thôi!
– Dạ…
Tôi dắt Ngân vào phòng thí nghiệm của hắn ta, cái thằng ngu này lại thí nghiệm nguy hiểm nữa rồi, lộn xộn hết cả lên!
Tôi: Mày lại làm cái gì thế?
Khoa: Uả Trung, tới hồi nào vậy… ủa… hoa khôi hả! Thôi chết, mất hình tượng quá… mày ra phòng khách đi… đm sao mày lại dắt cả hoa khôi vào thế… ôi… ôi…
Ngân: Chào cậu, tôi là Ngân…
Tôi: Tao báo trước rồi mà? Mày là thiên tài mà trí nhớ kém thế?
Khoa: Ra chờ tí coi, tao tắm rửa đã…
Tôi: Tí tao gọi thêm cái Linh nữa?
Khoa: Họp đủ team làm gì vậy!
Tôi: Tất nhiên là về chuyện của Ngân! Tao đã nói khi trưa cơ mà? Mày bị gì thế?
Khoa: À… à… tao nhớ rồi… ra ngồi chờ tí coi…
Tôi: Lẹ lên đó!
Tôi vào trong bếp nhà thằng Khoa, lấy 2 ly cafe từ máy pha của hắn ra cho tôi và Ngân. Ngồi dựa vào chiếc sofa, tôi lấy điện thoại gọi cho cái Linh đến. 15p sau, tất cả chúng tôi đều có mặt!
…
Còn tiếp…