Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 11

– Um…

Ánh Sương rên lên thành tiếng khi trạng thái thần kỳ ấy biến mất. Đôi mắt cô đắm say nhìn Hải đang nhắm nghiền đôi mắt, thân hình săn chắc vạm vỡ cân đối và thứ đó của hắn vẫn đang cắm sâu trong âm đạo cô. Ánh Sương không rõ cả hai nằm ở tư thế nay bao lâu nhưng cô biết quãng thời gian đó không hề ngắn khi cô đi từng ngõ ngách trong ký ức hắn. Thông qua ký ức của Hải cô biết cái thứ đang cắm sâu trong mình là con cặc của đàn ông…

– Trách không được những người con gái kia chết mê chết mệt hắn ta… Sao ta lại như thế này… thực sự làm chuyện này sướng đến thế sao?

Ánh Sương vuốt mặt mình xấu hổ nhưng rồi rất nhanh cái cảm giác khó chịu nơi cửa mình đánh tan đi dòng suy nghĩ. Ánh Sương muốn cái côn thịt ấy động đậy… cô muốn nó ra vào chứ không phải là nằm im một chỗ như thế?

– Um… Um…

Chân quắp lấy Hải cô hẩy hẩy mông mình để con cặc ấy nhẹ nhàng ra vào nơi âm hộ. Bàn tay Ánh Sương đưa lên xoa xoa bầu vú rên siết như hình ảnh của An trong ký ức hắn…

– Sướng quá… Á… con cặc hắn đụ lồn mình sướng quá…

Sương tự nhủ thầm và cô không thể ngờ mình lại có thể có cái suy nghĩ dâm dục đến như vậy. Đọc được ký ức Hải làm cô không còn ngây thơ trong chuyện này như trước…

– Ớ… á…

Ánh Sương nhắm nghiền đôi mắt rên siết… bàn tay cô đưa lên sờ vào ngực hắn… cô muốn tốc độ ra vào bên dưới nhanh hơn…

– Á…

Sương trợn mắt khi bất thình lình con cặc ấy cắm sâu vào tử cung cô. Sương trợn mắt xấu hổ khi phát hiện Hải đang mỉm cười nhìn mình…

– Ngươi… á…

Cô ưỡn người rên lên khi con cặc ấy ra vào mạnh mẽ trong cô. Bàn tay nõn nà bấu víu vào tay hắn, trợn mắt lườm hắn nhưng không có chút tác dụng nào…

– Cảm giác này thật lạ… giường như cái lồn em sinh ra là để cho con cặc anh đụ vậy… um…

– Ngươi… không phải… ngươi không được nói thế… á…

– Pạch pạch… pạch… pạch…

– Um… ớ… á… ớ…

Hải vác một chân Sương lên vai mà dập… tiếng bộ phận sinh sục va chạm vào nhau… tiếng rên khoái cảm của Sương vang vọng cả căn hang động…

– Khó… khó chịu… ớ… Nhanh lên… á…

– Pạch… pạch… anh ra…

Hải ôm ghì lấy chân Sương gồng người ghì chặt con cặc trong âm hộ. Sương hẩy mông lên đón nhận theo phản xạ… Sương đón nhận từng dòng tinh trùng nóng ấm bắn mạnh vào tử cung mình… Cơ thể Sương không ngừng run rẩy đầy sương sướng…

– Thật tuyệt… chúng ta làm thêm cái nữa nào…

– Hừ… đừng mơ…

Sương lườm hắn rồi đẩy ra khi lý trí đã bừng tỉnh. Cô có thể cảm nhận được dòng tinh trùng đang ứa ra chạy dài trên bắp đùi mình. Ánh Sương đang cảm nhận rất rõ một luồng năng lượng đang chạy trong người người cô. Nguồn năng lượng lan tỏa khắp tứ chi và nó đang không ngừng tăng lên…

– Á…

Bất chợt Hải ôm lấy đầu quỳ gối rên siết. Cả người hắn mồ hôi vã ra như tắm…

– Đáng đời…

Ánh Sương mỉm cười… một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành làm bất cứ một gã đàn ông nào nhìn thấy đều chết mê chết mệt.

– Trừng phạt hắn như vậy đủ rồi…

Bàn tay cô khẽ động… Một vòng hồn hoàn xoay quanh dưới chân cô… Ánh Sương tiến đến ôm lấy thân thể hắn… Hai vòng hồn hoàn bao trùm lấy cơ thể hai người…

– Ta cũng chỉ có thể giúp ngươi tới đây… còn lại phải dựa vào bản lĩnh chính mình…

Ánh Sương dứt câu cũng là lúc cả người cô toát ra một luồng năng lượng lạnh giá, vòng hồn hoàn không ngừng xoay tròn một lúc một nhanh hơn…

– Đây là đâu…

Hải nhìn không gian mình vừa mới xuất hiện. Một không gian rộng lớn nồng nặc mùi máu tanh, cả không gian một màu đỏ máu.

– Ông đi đâu… ông biết thời gian qua tui và hai mẹ lo lắng cho ông đến nhường nào không hả?

– Sao em lại ở đây An…

Hải vui mừng chạy đến nắm lấy tay cô sau bao ngày xa cách… Hắn muốn ôm cô vào lòng nhưng bị An lạnh lùng đẩy ra…

– Cả nhà ai cũng lo lắng cho anh… còn anh lại vui sướng bên Ánh Sương xinh đẹp… hừ…

– Chuyện này… chuyện này…

– Con có biết mẹ lo lắng cho con lắm không hả Hải? Mẹ Loan từ từ bước tới nói…

– Thật không ngờ con lại giám làm vậy với chúng ta… con giám bắt nạt An sau những gì ta đã làm cho con sao? Mẹ Ngọc cũng xuất hiện nói…

Hải lui từng bước nặng nề về phía sau? Ánh mắt ba người nhìn hắn đằng đằng sát khí, cả ba như biến thành một con người hoàn toàn khác.

– Ngươi đã hứa là trả thù cho cha ngươi mà ngươi lại ở đây hưởng lạc… Ngươi có phải là con người nữa hay không?

Hải quỳ gối ngã quỵ khi cha hắn bước đến nói… Vẫn là khuôn mặt lạnh lùng ấy, lời nói đanh thép đáng sợ của cha hắn ngày nào…

– Vù… Cố lên… tất cả phải giữa vào nghị lực của ngươi… ngươi đã hứa với ta rồi… không được gục ngã trước Thôn Thiên Trùng…

Một luồng năng lượng lạnh buốt thẩm thấu vào người hắn, giọng nói quen thuộc mấy tháng qua của Ánh Sương vang vọng trong tâm trí hắn…

– Các ngươi không phải là họ… Tất cả chỉ là ảo giác…

Hải gồng người đứng dậy tỏa ra một luồng năng lượng mạnh mẽ đóng băng tất. Luồng năng lượng mạnh mẽ ấy chính là của Ánh Sương truyền vào thân thể Hải. Thân hình An và cha mẹ cứ thế đông cứng rồi nứt vỡ…

– Á…

Hải quỵ gối xuống hét lớn khi cả cơ thể như bị ngàn cân đè ép. Những luồng máu huyết ngưng đọng lao vút tới đụng độ với nguồn năng lượng của Hải. Máu huyết đang dần dần cắn nuốt lớp năng lượng bàng bạc bao quanh cơ thể hắn…

– Một con người nhỏ bé mà cũng muốn dung nhập ta… Haha… Thế gian này kẻ có thể dung nhập ta chưa sinh ra đâu nhóc…

Một giọng nói bá đạo vang vọng khắp không trung. Máu huyết trong không gian đang tạo thành lớp sương mù màu đỏ máu một lúc một dày…

– Ngươi muốn mạnh mẽ, muốn báo thù, muốn bảo vệ những người thân thì hãy trao linh hồn và thể xác này cho ta… ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh để tàn phá tất cả…

Lớp sương màu đỏ đang dần dần tụ lại người Hải. Lớp năng lượng bàng bạc đang không ngừng rung động trước sức ép của lớp sương huyết.

– Ngươi đang trong cơ thể của ta… mà ngươi muốn chiếm đoạn linh hồn và thể xác ta sao? Ngươi đang nằm mơ hả…

Hải gào lớn trong khi cơ thể đang cố gắng gượng dậy trước sức ép kinh hồn ấy.

– Vù… Vù…

Ba luồng sáng năng lượng đỏ, trắng, xanh từ vị trí trái tim Hải bộc phát lao thẳng ra ngoài. Ba luồng sáng ấy chính là ba hồn hoàn đang không ngừng xoay tròn bảo vệ Hải bên trong…

– Thì ra có cao thủ bảo hộ sao?

Dứt câu cũng là lúc một nắm đấm bằng máu huyết ngưng tụ to bằng chiếc xe buýt hai tầng nhắm vòng hồn hoàn thứ nhất đấm tới…

– Ực…

Hải nôn ra một ngụm máu tươi do dư chấn. Ba vòng hồn hoàn vẫn quay đều bên ngoài bảo hộ lấy Hải nếu không thì cú đấm đó đã đánh nát cơ thể hắn.

– Con Bất Tử Điểu khốn nạn…

Tiếng gầm gừ tức tối vang vọng cả hư không. Làn sương đỏ không tài nào có thể tiến tới gần ba vòng hồn hoàn… Thôn Thiên Trùng đang huy động làn sương đỏ từ ba phương tám hướng kéo đến không gian này.

– Ba vòng hồn hoàn Ánh Sương đã nhắc tới…

Hải gượng dậy nhìn đám mây bằng đỏ đang xoay quanh bao vây lấy hắn như kiêng kị ba vòng hồn hoàn này.

– Thù nhà chưa báo… lời hứa chưa thực hiện thì ta không thể chết ở đây được…

Hải bước từng bước tới đám mây thì bước tới đâu đám mây tản ra đến đó. Điều đó chứng tỏ suy luận của Hải là chính xác… Máu Huyết này bị ba vòng hồn hoàn đốt cháy khi tiếp xúc nhau.

– Hôm nay nếu ta không thể dung nhập ngươi thì cả ta và ngươi đều phải chết. Vậy tại sao ngươi không cùng ta dung nhập để cùng sống…

– Dung nhập sao? Haha… dựa vào ngươi… Chưa có ai ở trước mặt ta dám nói tới hai từ đó…

– Ngươi ở trong cơ thể ta hơn mười năm thì ngươi hiểu ta rõ nhất… ta sống thì ngươi sống…

Hải nói xong thì tập trung dồn toàn bộ năng lượng trong cơ thể đến cánh tay phải…

– Có chết thì cũng phải chiến hết mình mới can tâm… tử cực mà đồng…

Hải nói xong thì lấy đà chạy ba bước đến gần đám mây khói ngưng đọng nhất tung quyền. Từ cực ma đồng giúp hắn có thể nhìn thấy đám máu huyết đang ngưng tụ thành một thực thể ngay tại vị trí đó…

– Ầm…

Đám mây màu đỏ ngưng tụ nắm đấm quyền đối quyền… Hải bay ngược ra sau cả trăm mét, cánh tay phải đau đớn như gãy ra từng khúc. Mặc dù có ba vòng hồn hoàn bảo hộ nhưng lực lượng va chạm quá mạnh. Quá mạnh so với cơ thể hắn lúc này gấp ngàn lần. Mặc dù đã được ba vòng hồn hoàn hấp thu đi 9/10 lực lượng nhưng 1/10 còn lại cũng khiến hắn nếm đủ đau đớn.

– Không thể nào… không thể… không thể như vậy được… nhà khoa học khốn nạn đã làm gì thân thể ta… Không… một con người hạ đẳng sao lại có thể…

Tiếng gầm rú vang lên… Đám mây máu tan tác sau cú đấm của Hải đang bắt đầu ngưng tụ lại mà gầm rống. Cú đấm đầu tiên khi Hải đau đớn đến tột độ thì Thôn Thiên Trùng cũng vô cùng đau đớn…

– Cố gắng lên… cố lên…

Ánh Sương ướt đẫm mồ hôi ngồi bên cạnh khống chế hồn hoàn bảo vệ Hải. Ánh Sương đang không ngừng truyền vào người Hải năng lượng để chịu đựng lại nội đau linh hồn bên trong. Cô biết hắn đang đau đớn vô cùng và đang phải đối mặt với cái gì…

– Làm sao có thể như vậy được… sao thân thể ta có thể hòa vào làm một với con người yếu hèn như hắn… không thể…

Thôn Thiên Trùng gầm thét rồi huy động mây máu từ ba phương tám hướng đến ngưng tự thành hàng trăm nắm đấm khổng hồ nện xuống vị trí Hải đang đứng…

– Ta không thể chết ở đây…

Hải gào lên trong vô vọng. Hắn không thể làm gì khác ngoài trơ mắt nhìn hàng trăm nắm đấm lao đến dù rất muốn chống trả…

– Bùm… bùm… Bùm…

Ba vòng hồn hoàn va chạm với hàng trăm nắm đấm. Từng nắm đấm bằng mây máu ngưng tụ mà thành tan tiến thành hư vô khi va chạm với hồn hoàn. Ba vòng hồn hoàn cũng mờ nhạt hơn sau khi hứng chịu hàng trăm cú đấm ấy.

– Ực… ực…

Nằm trên mặt đất Hải nôn ra từng ngụm máu tươi. Cả cơ thể hắn không thể cử động khi toàn bộ xương cốt đều đã gãy nát…

– Ực…

Đôi mắt Hải mệt mỏi cố ngước nhìn phía trước. Hải nhìn thấy từ trong đám mây máu một người ngã quỵ nằm trên mặt đất đang không ngừng nôn ra máu tươi như hắn… Người đó có thân hình và khuôn mặt giống hắn như hai giọt nước…

– Không…

Ánh Sương đỡ lấy thân thể Hải khi hắn muốn ngã quỵ xuống. Miệng thì không ngừng phun từng dòng máu ra chiếc giường bằng băng…

– May là còn kịp…

Đang hoảng sợ tột độ khi thấy Hải giường như không còn đủ sức lực để chống lại trước sức mạnh của Thôn Thiên Trùng. Nhưng rồi Ánh Sương vui mừng khi nghe thấy âm thanh quen thuộc ấy. Là Cung chủ – Sư Phụ cô đã đến…

Hai hàng nước mắt Ánh Sương chảy dài khi nhìn thấy giọt máu đỏ lơ lửng bay thẳng vào miệng Hải…

– Sư phụ…

Cô khóc vì biết Sư phụ đã đánh đổi tất cả để thi triển Di Hồn cấm thuật. Giọt máu ấy chính là Hồn Thú Bản Mệnh của Sư phụ cô… Điều đó đồng nghĩa với việc linh hồn Sư phụ cô đã hòa làm một với Hồn hoàn của chính mình. Linh hồn của sư phụ đã tách rời khỏi thể xác để giúp hắn…

– Con Trùng tử ngươi còn không ngoan ngoãn dung nhập cho ta…

Một con Khổng Tước bằng lửa đang vỗ cánh bay đến nói. Khổng Tước bay tới đâu thì mây máu bị đốt cháy đến đó.

– Lại là con chim bất tử nhà ngươi phá hỏng chuyện tốt của ta… Thôn Thiên Trùng gầm lên đầy căm phẫn.

– Bổn tọa không vì đại nghiệp thì đã đốt ngươi thành tro tàn lâu rồi. Cần gì phải giúp loại Trùng từ nhà ngươi… Khổng Tước cao ngao nói.

– Hừ… ta sợ con chim lửa ngươi chắc… Dù mới bắt đầu hồi phục nhưng như thế là đủ để chiến với con chim ngươi một trận…

Thôn Thiên Trùng gầm gừ lên tiếng rồi cả cơ thể hóa thành biển máu lơ lửng trên không trung trước khi ngưng tụ thành bản thể. Một con Trùng dài hàng trăm mét, thân to cả chục mét dự tợn nhe hàm răng sắc ngọt hướng Khổng Tước nói…

– Chiến… ta và ngươi chiến chưa đủ sao? Nếu ngươi muốn chết thì ta mặc xác…

Khổng Tước vừa nói vừa quay lại nhìn Hải nằm trên vũng máu của chính mình trước khi vỗ cánh thu hồi ba vòng hồn hoàn…

– Trùng tử ngươi thôn phệ thành công hắn thì có ích gì? Ngươi cũng sẽ hóa thành hư vô…

Khổng Tước lạnh lùng nói rồi vỗ mạnh đôi cánh tạo ra một biển lửa thiêu cháy sạch đám sương đỏ trong không gian.

– Thời gian không còn nhiều… ngươi còn không nhanh dung nhập làm Hồn Thú Bản Mệnh của hắn cùng ta sẽ không còn kịp…

– Haha… Một con chim lửa cao cao tại thượng như ngươi mà cũng có ngày hôm nay… đáng… Đáng lắm… Thôn Thiên Trùng cười nói đầy kích động.

Khổng Tước không thèm nhìn Thôn Thiên Trùng lấy một cái mà hóa thành giọt máu đỏ nóng rực dung nhập vào cơ thể Hải đang nằm bất động…

– Khốn kiếp…

Thôn Thiên Trùng gầm lên khi cảm nhận được nguy hiểm cận kề. Dù mới thức tỉnh và đang trong không gian linh hồn Hải nhưng không khó để Thôn Thiên Trùng cảm nhận được sự thay đổi ngoài kia. Mây đen ùn ùn kéo đến, cả bầu trời tối sầm… Bên trong từng đám mây tia sét đang không ngừng chớp sáng. Cảm nhận được điều đó dù không cam lòng nhưng Thôn Thiên Trùng dứt khoát hóa thành một giọt máu đen bay đến dung nhập vào cơ thể Hải. Sau khi Khổng Tước và Thôn Thiên Trùng dung nhập vào người thì cơ thể Hải không còn mờ nhạt đi nữa mà dần dần ngưng tụ thành thực thể. Bên trong cơ thể hắn đang dần dần ngưng tụ một thành một đốm đỏ đen ở não bổ, một đốm đỏ trong tim…

Bên ngoài bầu trời như nổi giận khi mây đen che kín, tia sét chớp sáng cả bầu trời…

– Bố trận… Cấp tốc bố trận…

Một giọng nói già nua vang vọng khắp đất trời. Rất nhanh sau đó hàng chục thân ảnh nhảy lên trên không. Hồn hoàn tỏa ra che chắn một vùng trời rộng…

– Bố trận… nhanh…

Dưới mặt đất hàng trăm người tụ tập lại thành từng nhóm nhỏ. Tất cả đều sợ hãi phóng thích hồn hoàn che chắn phía trên…

– Hắn nằm vậy bao lâu rồi…

Điệp Xuân nhìn Hải rồi lại quay sang Ánh Sương hỏi.

– Đã hơn một tuần… mọi chuyện trong Cung sao rồi chị…

– Chuyện trong Cung đã có ta và Điệp Tình. Muỗi cứ yên tâm ở lại đây lo cho hắn… Người của Phó Cung đang không ngừng điều tra… chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu…

Điệp Xuân nói xong thì thả người bay đi sau khi nghe thấy âm thanh ấy…

– Hồn sĩ nhất cấp…

– Nhị cấp…

– Tam Cấp…

– Tứ cấp…

– Cái gì… Hồn hoàn chân thân…

– Không… không thể nào… song hồn chân thân…

– Truyền thuyết là có thật… tam hồn chân thân…

Ba ngày sau Ánh Sương vui mừng khi nhận thấy sự biến đổi trên cơ thể Hải. Mặc dù Ánh Sương vô cùng lo lắng khi ngoài kia hàng trăm, hàng ngàn tia sét lớn nhỏ đang không ngừng đánh xuống thiên địa. Từng tiếng nổ lớn, tiếng la hét vang vọng đất trời nhưng cô không thể rời đi. Cô phải ở đây để bảo hộ cho hắn, không thể để xảy ra dù là một sai sót nhỏ.

Nhìn Hải đang lơ lửng trên không với ba vòng hồn hoàn một đỏ một đen một vàng kim đang xoay tròn bên dưới cơ thể hắn làm Ánh Sương không thể tin vào mắt mình. Ánh Sương biết hồn hoàn chân thân đại diện cho điều gì? Cô cũng thật không ngờ mình có thể chứng kiến tam hồn chân thân trong truyền thuyết…

Thể loại