Lúc này tại phòng học…
Bỗng dưng điện thoại của tôi reo lên:
*Ting… ting*
“Xin lỗi ai thế? Sao biết sđt của tôi?”
Đầu dây bên kia trả lời với một giọng của người phụ nữ lạ:
“Cô bé, cô hỏi nhiều quá đấy, hay là đồng ý chơi trò chơi đi rồi ta nói, cô nhóc có phải là Hà không?”.
– Phải, tôi là Hà đây, mà trò chơi gì?
“Xem nào, xem nào, để ta suy nghĩ xem có trò chơi gì đã nào?”
Thấy người bên kia im lặng khiến cho tôi bực bội quát mắng:
“Bà muốn tôi chơi cái gì?”.
“Ưm… Bây giờ nhóc con hãy đến căn phòng số 28 sau đó ta sẽ gọi lại… khặc… khặc…”
Sau đó, tôi xin phép cô chủ nhiệm hôm nay nghỉ một tiết rồi tức tốc chạy thẳng lên phòng số 28. Đến nơi thì không thấy nhỏ Ngân và con Ngọc đâu cả, chỉ có một đống váy ngắn và quần áo lót nằm trên bàn.
Đúng lúc này điện thoại của tôi reo lên:
*Ting… ting*
– Được rồi, tôi đến rồi đấy, giờ bà có thể nói thẳng ra đi bà muốn gì?
Bên kia trả lời:
“Ta là trai… hay gái?”.
– Hả… Câu hỏi kỳ vậy? Đương nhiên bà là nữ?
Bỗng đèn phòng hoc chập chờn, chớp tắt, 2′ sau đèn sáng lại, biết gì không? Trên bảng hiện lên dòng chữ màu đỏ:
“CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI LỚP HỌC BỎ HOANG”
Ký tên: Lan.
– Này… Ngân và Ngọc đâu?
Tôi hét lên trong bực bội.
– Ấy chết… bình tĩnh lại nào cô nhóc tụi nó vẫn bình thường nhưng đang bị giam giữ tại một nơi bí mật. Chỉ cần nhóc chơi một trò chơi thách thức tính mạng. Cô nhóc thắng thì ta thả tụi nó ra.
– Được rồi… chơi như thế nào?
– Chỉ cần nhóc đi đến căn phòng số 29 ở đó có người đợi nhóc ở đó để thực hiện trò chơi.
*Tút… tút*.
9. 8. 7. 6. 5. 4. 3. 2. 1. 0… thời gian đếm ngược.
Trò chơi bắt đầu trước khi chơi yêu cầu thí sinh phải ở trần truồng để lai điện thoại rồi mới được tham dự.
Nghe vậy, tôi liền bắt đầu cởi trần truồng ra đi thẳng lên phòng số 29 như người phụ nữ yêu cầu. Tới nơi tôi đẩy cửa bước vào trong thì thấy một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy ngắn màu đỏ ngồi trên ghế nhìn tôi mỉm cười.
– Xin chào… mình tên là Tuyết và mình sẽ chơi trò chơi này với bạn.
Nói xong, cô gái cởi đồ ra hiệu cho tôi ngồi xuống cạnh. Thấy vậy, tôi làm theo lời cô gái yêu cầu.
– Được rồi… Chúng ta bắt đầu trò chơi chứ bạn?
Tôi nghe vậy thì lên tiếng hỏi:
– Mà trò chơi gì?
Cô gái vuốt ve khuôn mặt của tôi sau đó áp môi vào môi tôi rồi hôn từ từ và chậm rãi, thế là trò chơi bắt đầu.
Lúc này, trên tường màn hình TV hiển thị dòng chữ màu đỏ:
“Giai đoạn 1: Trò chơi hôn nhau khỏa thân”.
Trên ghế, tôi và cô gái đó ôm hôn nhau say đắm, ngây ngất. Lưỡi và môi của chúng tôi quấn lấy nhau, đồng thời phát ra âm thanh “chép… chép”.
*Tinh… tinh*
“Hết giờ yêu cầu thí sinh Hà ngừng hôn nhau để chuẩn bị trò chơi thứ 2”.
Thấy hết giờ, tôi và cô gái ngừng hôn nhau rồi sau đó cô gái đó lên tiếng:
– Giai đoạn 2: Là bạn phải vượt qua những chướng ngại vật cần vượt qua. Bây giờ bạn có thể đi đến phòng số 30.
Sau đó tôi đứng dậy đi thẳng vào căn phòng số 30. Dọc hành lang của căn phòng 30 là những hàng cọc gai nhọn hoắt và vô số lưỡi cưa sắc nhọn thay nhau đâm vào người tôi. Lúc này tôi khá khó khăn, chật vật để tránh những chướng ngại vật đó. Cuối cùng thì tôi cũng hoàn thành xong phần vượt chướng ngại vật.
Nói tóm lại, những chướng ngại vật đó đều là giả, nhưng chúng được tạo ra từ những hình ảnh 3D sống động như thật. Đứng trước mặt tôi bây giờ lại là cô gái đó, thấy tôi vượt qua trò chơi vượt chướng ngại vật thành công thì không quên chúc mừng tôi đã vượt qua.
Lần này là trong một căn phòng khác nằm dưới lòng đất, Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi phản chiếu trên tường, khắc họa một đường cong quyến rũ tuyệt đẹp. Với hai cô gái có khuôn mặt nhỏ xinh xắn và làn da mềm mại liên tục uốn éo trên ghế sofa, đồng thời miệng trao nhau nụ hôn nồng cháy, hai bóng dáng đó không ai khác chính là Nhỏ Ngân và con Ngọc.
Bên cạnh là một người phụ nữ trung niên trên người mặc một chiếc váy màu trắng, ngồi gác chân lên bàn quan sát mọi hành động của tôi qua cái màn hình Tv.
– Khá lắm! Con bé này cũng khá lắm, đến cuối màn chơi này ta vs nhóc sẽ có một buổi vui vẻ với nhau.
Quay lại nhân vật chính.
Tôi cầm chiếc chìa khóa có hình con công rồi quay người định bỏ đi thì cô gái đó đã giữ tôi lại và nói:
– Mình có thứ muốn trao cho bạn.
– Thứ gì đó?
Sau đó, cô gái áp môi mình vào môi tôi và trao cho tôi một nụ hôn say đắm, ngây ngất. Tôi cũng không muốn thất lễ với cô gái đó nên đã đáp lại. Chúng tôi đứng hôn miệng nhau một lúc rồi chia tay.
Trên đường đi tôi cảm thấy có gì đó còm cọm trong miệng và nhổ nó ra, vừa nhổ thứ đó thì tôi nhìn thấy nó là một mẩu giấy chống thấm bèn mở ra xem thì thấy dòng chữ “hãy cẩn thận những màn sau, những màn sau là…”.
Đi được chừng vài phút, trước mặt tôi là một cánh cửa sắt hoen gỉ. Đúng lúc này, bỗng một giọng người phụ nữ vang lên:
– Chào mừng cô gái đến với cổng 31 của trò chơi tử thần.
Tôi khịt mũi đẩy cửa vào, tiếng… cọt kẹt… của cánh cửa vang lên trong không gian yên tĩnh. Đằng sau cánh cửa hoen gỉ là một nghĩa trang bỏ hoang, chính giữa nghĩa trang là một nhà tưởng niệm. Bên trong là tấm bia tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì Tổ quốc. Đi hết khu nhà tưởng niệm là một hồ nước.
Đến đây, không biết phải làm gì tiếp theo, tôi hỏi:
– Này… tiếp theo là gì?
Vừa dứt lời, một cảnh tượng hãi hùng đập vào mặt tôi là những thây khô không biết xuất hiện từ đâu. Bọn chúng chầm chậm tiến về phía tôi. Bạn biết chúng là gì rồi đấy… đúng vầy chúng những con thây ma trong những bộ phim kinh dị của Mỹ thường được chiếu trên HBO.
Giọng người phụ nữ lại xuất hiện:
– Trò chơi lần này có tên là Nghĩa Trang Tử Thần.
Đột nhiên, lúc này, một cái thây khô không mảnh vải che thân nhảy lên chộp lấy tôi, há miệng định táp vào mặt tôi, nhưng tôi đưa tay ra cản lại. Với sức của một đứa con gái như tôi, nên bị nó đè xuống đất đồng thời nó áp miệng vào miệng tôi rồi hôn một cách ngấu nghiến ngay lúc đó tôi dùng hết sức đẩy nó ra rồi nhanh chóng đứng dậy bỏ chạy.
Đột nhiên, một cánh tay ai đó xuất hiện và nắm lấy tôi và kéo vào một gốc cây cổ thụ. Tôi sợ đến mức định hét lên thì một giọng nói của một cô gái vang lên từ đằng sau.
– Này… cô im lặng nào kẻo tụi nó phát hiện.
Vài phút sau, tôi trấn tĩnh lại và hỏi:
– Xin lỗi, bạn là ai? Bạn cũng tham gia trò chơi này phải không?
Cô gái ra hiệu cho tôi yên lặng rồi đáp:
– Tôi tên Liên, người đã thiết kế nơi này, hiện tại nơi này bị ám bởi một hồn ma của một người phụ nữ.
– Oh… thì ra là như vầy, thế vầy những thi thể kia là…
– Đó là những bóng ma đàn em của Ả ta được gửi đến đây để truy đuổi những người tham gia trò chơi của Ả.
Nghe đến đây, tôi lạnh cả người, lắp bắp:
– Còn cô gái tên Tuyết trong màn hôn khỏa thân kia cũng là ma?
– Vâng, toàn bộ nơi này đều là hồn ma hết, bao gồm cả tôi, nhưng đừng sợ, tôi sẽ giúp cô thoát khỏi nơi này. Trước hết chúng ta phải…
Tôi gật đầu trả lời:
– Vâng tôi biết rồi.
Nói rồi Liên vén tóc lên ngồi sát vào tôi, cái váy ngắn bó sát ôm lấy cái eo thon của Liên trông rất xinh. Khuôn mặt của Liên cũng mờ ảo dưới ánh đèn leo lét, nhưng trong một khung cảnh như thế này, nó cũng khiến tôi ngượng ngùng.
Liên khẽ vòng hai cánh tay mảnh mai qua hông tôi rồi dần dần áp môi nhè nhẹ lên má và lên môi tôi. Không thể nào chịu được nữa, khuôn mặt của tôi dần dần đỏ ửng lên. Nhưng những xúc cảm bức bối trong cơ thể cứ thế mà dâng trào lên.
Lúc này, hai tay của liên chậm rãi chạm lên cặp vú bự tròn trịa của tôi mà nhẹ nhàng xoa bóp. Chịu hết nổi tôi khẽ hôn nhẹ lên bờ môi của Liên mà nói:
– Bạn sẽ giúp mình như thế nào…
– Được rồi! Cứ làm những gì tôi làm đi! Này nhé! Cho đến khi hết thời gian hoặc bọn chúng không tìm thấy cô… coi như cô đã chiến thắng.
– Vâng, tôi biết! Bây giờ chúng ta phải làm gì tiếp theo?
Liên nhìn thẳng vào mắt tôi như ra hiệu cho tôi đừng hỏi nữa mà tập trung vào công việc. Tôi từ từ áp môi mình vào môi Liên và hôn nhẹ nhàng, chầm chậm để nàng cảm nhận được sự sung sướng. Mùi thơm thoang thoảng tỏa ra từ bờ môi mềm mại đỏ mọng của Liên khiến cho tôi vô cùng thích thú.
Tôi cũng cảm thấy hơi thở lành lạnh của Liên phả vào miệng tôi. Điều lạ là hơi thở của Liên không hề lạnh lẽo chút nào. Đầu lưỡi của tôi và Liên vẫn quấn lấy nhau một cách chầm chậm. Liên có vẻ thèm thuồng lắm nên càng mút mạnh cái đầu lưỡi của tôi. Nước miếng của tôi dần dần ứa ra hòa cùng hơi thở thơm mát của Liên.
Bên dưới tay Liên xoa bóp nhè nhẹ cặp bầu vú của tôi. Tôi cười nói với Liên:
– Bạn thích sờ cặp vú của mình lắm à?
– Thích chứ sao lại không chứ… lát nữa cô cũng làm vậy cho tôi, được không?
Tôi mỉm cười tủm tỉm:
– Ok…
Tôi cùng lúc vòng tay qua lưng Liên, đồng thời hai cánh tay tôi cũng từ từ ôm lấy người Liên. Nhẹ nhàng như một người mẹ cúi xuống hôn lên mái tóc óng ả của Liên.
– Liên… Liên… mình… hôn… nghe!
Liên chẳng nói gì cả, chỉ lẳng lặng gật đầu.
Hai khuôn mặt càng ngày càng áp sát vào nhau, môi kề môi, lần này Liên lại cảm thấy một cảm giác lạ lùng, lần này là môi nàng đang bị môi tôi ngậm lấy. Môi Liên dần dần mở rộng ra nhường chỗ cho lưỡi tôi luồn dần vào trong cho đến khi lưỡi tôi quấn lấy lưỡi Liên.
Vây không còn chối cãi gì nữa cả bởi vì tôi và Liên đang ngây ngất, đắm đuối trao cho nhau nụ hôn môi. Ôi cảm giác môi Liên thật sự mềm, ngọt ngào và thơm như socola, thế là tôi cứ mút lấy mút để, mặc dù liên là hồn ma.
Đồng thời hai tay tôi luồn vào bên trong áo Liên mà xoa xoa, bóp bóp cặp vú to tròn của Liên. Không ngờ cô nàng không thể mặc áo ngực.
Chợt cô nàng thấy tôi hơi cựa quậy hình như muốn đỡ mình nằm xuống đất, để tôi đỡ mỏi nên cô nàng vẫn đà theo dìu đỡ của tôi rồi dần dần nằm ngửa xuống đất.
Hai bờ môi đỏ mọng của tôi và Liên từ từ tách ra trong khi vẫn lưu luyến không muốn rời nhau. Hiện tại, nước miếng của tôi cứ ứa ra ở hai khóe miệng mà không xuống được vì đôi môi của chúng tôi thỉnh thoảng nhấp nhấp nhau.
Khoảng vài phút sau, liên nhìn tôi mỉm cười thân thiện nói:
– Được rồi, chúng ta ngừng lại ở đây đi đến lúc cô phải hoàn thành trò chơi này đi.
– Bằng cách nào chứ?
Cô nàng vuốt ve mặt tôi một lúc rồi đẩy tôi ra sau rồi đứng dậy bay lên cao với nụ cười ma mị đầy ghê rợn. Sau đó, toàn bộ cơ thể cô nàng bắt đầu đột biến thành một con quái vật gớm ghiếc. Không còn là cô gái xinh đẹp vừa ân ái với tôi khi nãy nữa.
– Hừ… hừ… giờ cuộc chơi bắt đầu.
Nói xong, Liên lao tới vồ lấy tôi bằng móng vuốt sắc nhọn rồi siết chặt dần dần. Sắc mặt của tôi dần dần tái tím lại đồng thời ý thức của tôi bắt đầu mơ hồ đi cận kề cái chết. Tưởng chừng đã chết đến, Liên chợt buông tay. Lấy lại sự sống, tôi nhanh chóng hít vào một hơi.
Lúc này Liên mới nâng mặt tôi lên, trao cho tôi một nụ hôn nồng cháy, ngây ngất và nói:
– Giờ thì chạy đi… khặc… khặc…
Không chần chừ giây phút nào nữa, tôi xoay người chạy thật nhanh có thể. Thấy tôi chạy được một lúc thì phóng người đuổi theo. Lúc này tôi vùng vằng bỏ chạy mặc cho Liên đuổi theo ở sau lưng.
Đột nhiên trước mặt tôi xuất hiện một lỗ đen, một cánh tay vươn ra, tóm lấy tôi và kéo tôi thẳng vào trong lỗ đen. Tại thời điểm này, bên trong lỗ đen, tôi rơi vào một vết nứt và bất tỉnh.
Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ thấy cô gái mặc váy đỏ lúc trước và Liên cãi nhau gì đó rồi tôi không còn biết gì nữa.
– Con Tuyết chết tiệt dám can thiệp vào trò chơi của tao, mày nhớ đấy nhé.
Vài phút sau, tôi tỉnh dậy và nhìn xung quanh để xem đây là đâu. Rồi nghe thấy giọng cô gái:
– Bạn cảm thấy như thế nào?
Tôi kinh ngạc quay người lại hỏi:
– Lại là cô ưh, đây là nơi nào có phải cô đưa tôi đến đây phải không?
– Đúng vậy, tôi đưa bạn tới đây, đây là chỗ ở của tôi, yên tâm đi, ở đây không ai có thể hại bạn đâu.
Nói rồi, cô gái ngồi xuống cạnh tôi và nhìn thẳng vào mắt tôi bằng ánh mắt dịu dàng, thân thiện. Khiến tôi ngượng ngùng cúi mặt xuống. Thấy vậy, cô gái mỉm cười nâng mặt tôi lên và nói:
– Hi… hi… bạn ngại à?
Tôi ấp úng trả lời:
– Không… có gì đâu, mà tất cả mọi người ở đây đều là ma ưh?
– Vâng… nhưng chỉ nơi này thôi.
Cô gái mỉm cười, rướn người lên và đặt lên môi tôi một nụ hôn. Lúc đầu, cô gái chỉ liếm mép môi của tôi, sau đó mút môi tôi, dùng lưỡi trêu chọc đôi môi mềm mại của tôi.
Tôi cưỡng lại sự quyến rũ của cô gái, nở nụ cười trên môi:
– Không lẽ cô muốn…
Vừa nói tôi vừa mút lấy môi cô gái, đồng thời luồn lưỡi vào trong mà càn quét. Hơi thở nóng bỏng của tôi phả vào má cô gái đang run rẩy muốn thoát khỏi sự chiếm hữu mạnh mẽ của tôi, Tôi giữ đầu cô nàng bằng một tay, tay còn lại ôm lấy đôi eo thon thả ấy. Lưỡi tôi tiếp tục tấn công vào bên trong, càn quét mãnh liệt, thỉnh thoảng tôi lại mút lấy đôi môi mềm mại ấy. Cô nàng chịu không nổi, quàng tay qua cổ tôi, hùa theo, lưỡi bắt đầu đuổi theo lưỡi tôi, thỉnh thoảng lưỡi chúng tôi chạm vào nhau cuộn vào quấn quýt lấy nhau.
Hai người chúng tôi ngồi hôn miệng nhau dưới một tảng đá lớn màu đen.
Nụ hôn như kéo dài bất tận, cô gái từ từ rời khỏi môi tôi và mỉm cười với tôi. Thấy vậy, tôi băn khoăn:
– Sao thế?
Cô gái vòng tay qua cổ tôi. Nhưng chắc chắn sẽ không thể bỏ qua cơ hội quý báu này.
Sau đó cô gái lên tiếng:
– Chắc hẳn con ả Liên có tiết lộ cho bạn biết rồi đúng không?
– Phải cô ta có nói tất cả ở đây là ma quỷ.
– Vậy bạn không sợ tôi sao?
Tôi nhìn vào mắt cô gái rồi trả lời:
– Không… tại sao phải sợ chứ vì cô đã cứu tôi.
– Chắc không?
Tôi trả lời như đinh đóng cột:
– Chắc.
Sau đó, cô gái mỉm cười và dần biến thành một nữ quỷ với bộ dạng cực kỳ đáng sợ. Tôi không hề sợ hãi, mà ngược lại, vô cùng bình tĩnh. Đồng thời đặt lên môi cô nàng ngậm mút. Tiếng hôn môi giao nhau… chép… chép…
Cô gái không kìm được bật ra một tiếng rên nho nhỏ đủ làm tôi đê mê, tay theo bản năng đặt lên eo cô gái, mơn trớn làn da qua lớp áo.
Lưỡi của chúng tôi quấn lấy nhau cuồng nhiệt, tay tôi chuyển sang tấm lưng trơn bóng của cô gái mà vân vê. Ánh sáng mờ nhạt từ ánh trăng phản chiếu trên khuôn mặt yên bình của cô gái khiến tôi không thể không vội vàng và thô bạo và liếm bên trong miệng cô ấy. Tiếng hôn, tiếng môi chạm vào nhau vang lên giữa hư không.
Cô nàng cảm nhận được khoái cảm từ môi tôi, đồng thời cô nàng kiềm chế tiếng rên của mình nhưng vẫn không kìm được mà bật ra những tiếng ậm ừ nhỏ.
Tôi mút nhẹ bờ môi dưới của cô gái, đôi khi chúng tôi còn đưa lưỡi liếm láp nhau bên ngoài môi. Hai tay cô gái ôm và vuốt ve mông tôi.
Lúc này ở một nơi xa xôi, Liên bực bội hậm hực giậm chân đập bàn “… rầm… rầm…” thấy vậy người phụ nữ lên tiếng trấn an:
– Thôi đừng bực bội nữa, coi như cô gái ấy đã thắng cuộc.
– Sao lại không bực chứ… cái con Tuyết chết tiệt ấy.
– Đừng lo chúng ta còn 2 con bài chiến lược trong tay mà.
– Ý bà là…
– Phải hai đứa con gái kia…
…
Còn tiếp…