“Thầy Giếng Hướng!” Thiên Dạ chạy về phía một người đàn ông trạc ngoài ba mươi tuổi như thể nhìn thấy một vị cứu tinh. Người đàn ông trông rất năng động khi mặc một bộ vest xanh đậm, và có một phong thái lịch lãm.
Đây là giáo viên tiếng Anh của Thiên Dạ, Giếng Hướng, anh ta là người nước ngoài hiếm hoi trong thị trấn, đã gần một năm kể từ khi anh ấy đến thành phố này. Đối với nhiều người trong thành phố, đặc biệt là những đứa trẻ còn đang đi học này, có lẽ chúng sẽ không thể rời thị trấn trong suốt phần đời còn lại của mình. Khi quan niệm đạo đức về đúng sai của những đứa trẻ chưa được hình thành, khi khả năng bắt chước và học hỏi của chúng là mạnh nhất thì dục vọng đã trở thành quan điểm trường tồn.
Nhưng người nơi đây không bị cản trở bởi bất kỳ sự kiềm chế nào, những ảnh hưởng của các quy luật luân lý và đạo đức đối với con người được giảm thiểu, và những ràng buộc bởi quy luật mà người ta thường biết ở thế giới ngoài kia thì hoàn toàn không có đối với những người dân thành phố này, đặc biệt là ở những đứa trẻ. (Nói cách khác dễ hiểu hơn là bị tẩy não đó anh em)
Cả đời này, sẽ không có nơi nào dành cho chúng ngoài cái thành phố nhỏ này. Ngay cả khi công ty AV phá sản và biến mất khỏi đây vào một ngày nào đó thì cái thành phố này cũng sẽ không bao giờ trở lại dáng vẻ đạo đức ban đầu, và nó sẽ mãi mãi trở thành một vũng lầy của dục vọng. Những đứa trẻ này sẽ là những người chìm sâu nhất, bởi vì chúng sẽ mãi ở đây nên việc dạy tiếng Anh trong trường học là hoàn toàn không cần thiết. Nhưng Giếng Hướng đã được tuyển dụng.
Giếng Hướng, người biết được sự thật về thành phố, cảm thấy rằng lý do khiến anh nhận được công việc này không phải vì anh giỏi như thế nào, mà vì anh là một đứa trẻ mồ côi không cha, không mẹ, không người thân thích và không có lý do gì để vướng mắc khi phải ở lại thị trấn.
Mặc dù anh ấy dạy tiếng Anh ở trường, nhưng anh ta lại thực sự là một nhân viên của công ty AV. Khi công ty ngày càng phát triển lớn mạnh, nhiều video được sản xuất cũng sẽ xuất hiện ở các quốc gia khác. Những đứa trẻ trong trường cuối cùng sẽ trở thành một thế hệ diễn viên nam và nữ diễn viên mới, vì vậy thành phố đã tìm đến Giếng Hướng – người có thể dạy tiếng Anh cho chúng. Bọn học sinh không cần phải nói Tiếng Anh thật tốt, nhưng khi chúng bị người khác địt, trong miệng phun ra được vài câu rên rỉ bằng Tiếng Anh cũng là tốt lắm rồi. Công ty cũng cần phải phát triển ra nước ngoài nha. Tuy Giếng Hướng hòa nhập với thành phố rất nhanh nhưng anh ta chưa bị đồng hóa, biểu hiện rõ ràng nhất là hắn không hề đụng tới học sinh của mình.
Một người đàn ông đẹp trai như vậy chắc chắn là một miếng mỡ trong trái tim của những nữ sinh ở đây, vô số người cố gắng phá vỡ quy tắc của anh ta nhưng ngay cả khi họ cởi truồng trước mặt và để lộ bầu vú to tròn hồng hào thì Giếng Hướng cũng có thể bước đi và không để mắt tới họ. “Giúp em! Thầy Giếng Hướng, em không muốn bị chó địt! Ở phía dưới của em nhỏ như vậy, nhất định sẽ bị chó địt rộng ra! Thầy giáo! Cứu em với!” Bàn tay nhỏ bé của Thiên Dạ nắm lấy thắt lưng của thầy giáo mà kéo xuống, trước cả khi thầy giáo kêu lên dừng lại. “Thiên Dạ… Em biết không, anh chưa từng chạm vào học sinh, sao em không đi tìm nam sinh khác?” Bị bàn tay nhỏ chạm vào rất thoải mái, nhưng Giếng Hướng vẫn cố chấp. “Liệu thầy giáo muốn xem em bị một con chó địt sao? Giúp em với, thầy Giếng Hướng! Những nam sinh đó sẽ không giúp em đâu, họ chỉ chờ xem em bị một con chó đụ…” Đôi mắt của Thiên Dạ bật khóc. Cô dùng hai tay mở quần của Giếng Hướng ra, con cặc dài và dày màu tím nhảy ra, cô nắm lấy cái đầu con cặc to tướng, sợ bị thầy đẩy ra nên ngay lập tức liếm mút một cách tuyệt vọng, nuốt trọn con cặc vào sâu trong cổ họng, và dùng tay thăm dò đi vào đáy quần, cầm hai túi tinh đang sưng tấy, xoa trong lòng bàn tay. Con cặc to bị nuốt vào trong miệng thật thoải mái, đầu lưỡi khéo léo không ngừng liếm quanh đầu cặc, cố gắng nghiên cứu lỗ nhỏ trên đầu cặc. Nhưng điều mang lại cho Giếng Hướng nhiều hơn cả là cú sốc thị giác. Giữa đôi môi hồng hào của Thiên Dạ, con cặc đỏ tím của anh ra vào, nước miếng chảy dài theo khóe miệng, cảnh tượng này khiến da đầu anh ngứa ran vì kích thích, con cặc của anh căng tròn lên, cái yết hầu của hắn cũng bắt đầu lên xuống. Nhìn thấy sự thay đổi của giáo viên, Thiên Dạ cảm thấy rằng thời gian sắp hết, và nếu tiếp tục, cô ấy sẽ đến muộn. Hình phạt cho việc đi muộn là bị trói chân ở cửa phòng tắm nam. Bất cứ ai muốn địt cô thì đều có thể địt.
Cô vội vàng vén váy lên, chủ động mở lồn ra, cầm lấy con cặc to lớn của thầy giáo để đút vào. Tuy nhiên vì chênh lệch độ cao nên cô hầu như không thể đưa cặc to vào âm hộ nhỏ bé. Cô cố kiễng chân lên, nhưng chân cô đã trở nên yếu ớt sau khi bị địt suốt dọc đường, không thể giữ được cặc lớn nên quy đầu to chỉ lướt qua lỗ nhỏ một cái đã nhảy ra bên ngoài, Thiên Dạ lo lắng đến nỗi đã cắn vào cà vạt của thầy giáo.
Anh nhắm mắt thở dài, Giếng Hướng mở mắt ra, kéo một chân Thiên Dạ lên, vòng một tay qua eo cô rồi khẽ nâng lên, lắc hông để đầu cặc trượt xuống lối vào của lồn nhỏ. Con cặc sâu nhất đang thọc vào một cách mãnh liệt không ngừng, đâm ra từ nhiều góc độ với độ mạnh khác nhau, đẩy thật sâu và thật mạnh. Vùng tam giác sáng sủa và sạch sẽ của Thiên Dạ dính chặt vào đám lông mu thô và cứng của thầy giáo, và nó bị cọ xát đỏ ửng. “Thầy ơi… ư ư… Em sắp muộn rồi… Cố lên một chút… Xuất tinh đi… a…” Thiên Dạ miễn cưỡng chống một chân xuống đất.
Thực tế thì Giếng Hướng đã đụ 3 người phụ nữ trên đường đi học và cũng đã xuất tinh ba lần, bây giờ thì hắn đang nện Thiên Dạ một cách không thương tiếc bằng con cặc to và cứng của anh ta, và khiến Thiên Dạ chìm trong một làn sóng sung sướng. “Bắt lấy tinh thật tốt… Xuất tinh vào em đây…” Giếng Hướng đâm mạnh con cặc vào tử cung, tinh dịch trắng đục đặc sệt bắn ra thành tử cung của Thiên Dạ khiến cô rùng mình. “Thật tuyệt… Ư ư ư…” Thiên Dạ lại hét lên rồi ngất đi, Giếng Hướng không còn cách nào khác đành phải ôm cô ra phía ủy ban đạo đức để kiểm tra và đưa cô trở lại lớp học.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42