Sáng ngày thứ ba, thằng Hận xuất hiện trong phòng làm việc của Thục Vy. Nó vẫn ăn mặc rất chỉnh tề, sạch sẽ như bình thường… Tới phiên nó ngạc nhiên khi nhìn thấy trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng ẩn hiện một nụ cười, ánh mắt của nàng nhìn nó có chứa một điều gì đó nó khó nhận ra được…
– Thưa mẹ… à… thưa cô Vy, con tới nhận quyết định thôi việc…
Thục Vy hất cằm:
– Ngồi xuống đó.
Giọng nàng không lạnh mà cũng không nóng, rất bình thường nhưng thằng Hận lại nhói trong ngực… Nó có cảm giác sau khi cầm tờ giấy bị đuổi việc là sẽ chẳng bao giờ được gặp nàng lại lần nào nữa… Dù sao thì thanh niên vẫn là thanh niên… Trong lòng rối rắm và không vui nhưng nó cũng đưa mắt ngắm nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang cắm cúi đọc cái gì đó trên bàn… Hình ảnh ngày đầu tiên gặp nàng hiện rõ trước mắt nó… Bây giờ nàng cũng với cái áo sơmi mỏng trắng tinh, cũng có một hột nút áo bị tuột ra hay nàng biết nó tới mà cố tình cởi đi một hột… Khe ngực sâu và thấp thoáng mảng da thịt trắng hồng mịn màng nhưng đã quen thuộc với nó… Nó chợt nuốt thầm một ngụm nước miếng… Nhưng nó biết bữa nay không thể làm cái chuyện giống như ba ngày trước được với nàng… Mọi chuyện tới đây là kết thúc rồi…
Cũng phải hơn mười phút sau, Thục Vy mới ngẩng lên, và nàng cũng bắt gặp ánh mắt đang đăm đắm trên ngực nàng. Nhưng mà lần này nàng rất bình thản. Đưa tay cầm một tập hồ sơ mỏng trên bàn lật ra, bên trong chỉ có một tờ giấy duy nhất, lấy tờ giấy đưa qua mặt bàn cho thằng Hận, nàng vẫn không thay đổi âm giọng:
– Đọc đi. Coi có gì thắc mắc không.
Nó đưa cả hai tay cầm lấy tờ giấy. Vừa đọc lướt qua mấy dòng nó chợt bật người đứng dậy. Nhìn tờ giấy rồi nhìn Thục Vy, lại nhìn tờ giấy rồi lại nhìn nàng… Mặt nó chợt lộ vẻ ngạc nhiên cùng cực. Nó như lạc mất giọng, lắp bắp:
– Cô… Mẹ… Cô… Mẹ Vy… Đây là sao… Là cái gì… Con không hiểu… Làm sao mà như vậy được… Cô Vy… Mẹ Vy…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyensex68.com/thang-han/
Tiếng cười trong trẻo quen thuộc bật lên từ cái miệng đỏ hồng của người phụ nữ:
– Cô là cô… Mẹ là mẹ… Cái gì mà vừa cô vừa mẹ… Đọc kỹ chưa mà không hiểu!
Giọng thằng Hận chợt nghẹn lại:
– Mẹ Vy… Là thiệt sao… mẹ cho con ở lại… mà còn cho làm cái việc này sao?
Trong tờ giấy có dấu son đỏ chót là một cái quyết định do giám đốc Trần Phan Thục Vy ký, nội dung là đặt kỹ sư Phạm Hoài Hận làm phó giám đốc giám sát kỹ thuật của công ty Vĩnh Hằng… Thì thằng Hận làm sao không ngạc nhiên đến muốn đứng tim. Nó cứ nghĩ đây là cái quyết định chấm dứt hợp đồng, cho nó thôi việc, hay chính xác hơn là đuổi việc… Vậy mà… Thục Vy đã nghĩ gì khi làm chuyện này…
Tiếng nói nhẹ như gió thoảng nhưng rất rành rọt để thằng Hận phải chú ý:
– Mẹ nghĩ kỹ rồi. Chuyện con đã làm suốt thời gian qua là chuyện riêng của con, bắt nguồn từ quá khứ đau buồn không may mắn của con, mẹ không để bụng… mẹ đang nhìn tới cái khả năng và trình độ của con, hy vọng con sẽ cùng mẹ tiếp tục làm cho công ty này càng ngày càng phát triển hơn… Thêm cái nữa, là mẹ nghĩ tới mối quan hệ dù rối tung và phức tạp của con với mẹ, với hai đứa con gái của mẹ…
Nói tới đây, hai má nàng chợt hồng lên, nong nóng, nhìn nó bằng đôi mắt dịu dàng đầy ắp yêu thương, nàng tiếp:
– Trước đây, mẹ đã từng có ý niệm là sẽ gả một đứa con gái của mẹ cho con để mối quan hệ kỳ cục này gắn bó hơn, nhưng rồi con đã có Thanh Huyền, mẹ tôn trọng tình yêu của con và nhỏ đó… Nhưng đã nói thì mẹ phải nói cho hết để con hiểu đầy đủ ý mẹ… Cho dù mãi mãi có thể con không là con rể của mẹ, nhưng hiểu một cách nào đó, con đã ăn nằm với hai chị em nó thì cũng có thể hiểu ngầm con là rể của mẹ rồi… Mối quan hệ của con với hai chị em nó ngày mai ra sao thì mẹ không dám đoán, tùy thuộc vô các con… tiếp tục cũng được, mà chia cắt cũng được, mẹ không có ý kiến… Nhưng ít lâu nữa, mẹ sẽ gặp mẹ ruột của con, mẹ sẽ nói chuyện với Ngọc Nhàn để chính thức nhận con làm con nuôi của mẹ, vì mẹ không có con trai… Con có chịu không…
Thằng Hận mở to hai mắt nhìn nàng có vẻ không bằng lòng:
– Làm con nuôi của mẹ… Con… con không thích…
Thục Vy ngạc nhiên, nàng không ngờ nó không đồng ý:
– Vì sao không thích làm con nuôi của mẹ… Bộ mẹ không xứng à…
Nó lắc đầu quầy quậy:
– Không phải vậy. Mẹ không những xứng đáng làm mẹ của con mà còn xứng gấp trăm gấp ngàn lần… Nhưng con không thích làm con nuôi của mẹ là vì… vì…
Nó ngập ngừng rồi đỏ mặt không dám nói tiếp, Thục Vy lờ mờ đoán ra nên nàng nheo mắt, mỉm cười hóm hỉnh:
– Vì sao… Nói cho rõ ràng…
Thằng Hận vòng qua bàn, thò tay xoay cái ghế nàng đang ngồi rồi nó quỳ xuống sát đầu gối nàng. Nó đưa hai tay ôm hai bên bờ mông căng cứng phình ra vì đang ngồi của nàng. Mắt nó nhìn nàng đắm đuối như nhìn người yêu:
– Vì… vì… nếu làm con trai của mẹ… thì làm sao… làm sao khi con muốn… làm sao con yêu… yêu mẹ Vy được…
Đôi bàn tay thon mềm thơm thơm đưa lên ấp hai bên má nó, nàng nhẹ giọng rất dịu dàng và… gợi tình:
– Ai nói với Hận là không được… yêu mẹ Vy nữa…
Ánh mắt nó sáng rực, nụ cười mỉm của nó hiện trên môi:
– Được hả mẹ… Vậy mẹ cho con… yêu mẹ liền bây giờ nghe…
Vừa nói nó vừa luồn hai bàn tay xuống dưới váy nàng vuốt lên trên làn da đùi láng mịn, tính đẩy vô cao hơn bên trong… Thục Vy giật mình chụp hai bàn tay nó giữ lại:
– Nè… đừng có quá đáng… Lấy tay ra… Sáng nay không được, mẹ phải xuống họp với trưởng các bộ phận… Sắp tới giờ rồi… Đứng lên, nhanh… Đừng làm mẹ giận…
Mặt thằng Hận xụ xuống nhưng nó cũng phải nghe lời nàng. Bất chợt, Thục Vy nắm tay nó cầm chặt trong lòng bàn tay nàng:
– Chừng nào con đi đón Thanh Huyền?
Nó giật mình vì không ngờ nàng chỉ nghe nó kể về Thanh Huyền có một lần mà vẫn để ý tới chuyện cô được chuyển từ chi nhánh ngoài kia về thành phố… Nó nhẩm tính rồi trả lời:
– Ngày cuối tháng này, mẹ Vy à… Cuối tuần lậng, nhưng con muốn đưa mẹ con ra ngoài đó một lần… Từ nhỏ tới giờ mẹ con chưa biết biển là gì… Con muốn đưa mẹ con ra đó chơi mấy bữa rồi tới ngày đón Thanh Huyền về luôn…
Thục Vy gật đầu:
– Ừ… Mẹ tính vầy… Con lấy xe của mẹ chở mẹ Nhàn đi đi… Ở nhà khi cần mẹ sẽ lấy xe của công ty, còn không thì mẹ đi taxi cũng được… Con lấy xe mẹ đi cho chủ động… Với lại…
Nàng mỉm cười, nheo mắt nhìn nó khiêu khích:
– Bây giờ con là con trai của mẹ rồi… Cái gì của mẹ là của con mà… Được chưa?
Thằng Hận gật đầu:
– Mẹ tính mà con còn dám cãi được á… Con nghe lời mẹ… Nhưng mà mẹ…
– Gì nữa…
Nó lại cúi sát xuống khuôn mặt xinh đẹp đang ngước nhìn nó, hơi thở nó nóng rực trên má nàng, nó thì thầm:
– Đôi môi xinh đẹp này cũng là của con, đúng không?
Thục Vy chưa kịp mở miệng thì môi nó đã úp chụp trên đôi môi nàng, lưỡi nó lách nhanh qua miệng nàng lượn quanh… Còn làm gì nữa trước hành động đột ngột này, nàng ngậm đầu lưỡi nó mút nhẹ một hồi… Và nàng cũng không quên đẩy lưỡi nàng qua miệng nó… Hai tay bợ hai bên má nàng, dưới cổ, nó ngậm nút lưỡi nàng ngon lành như không muốn rời ra… Cho tới khi như ngộp thở, nàng đẩy ra, nó mới chịu…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyensex68.com/thang-han/
Hai mẹ con thôi nhưng thằng Hận lấy hai phòng đối diện nhau. Phòng Ngọc Nhàn có hai giường để khi đón Thanh Huyền sẽ có giường cho cô ngủ, vì thằng Hận dự tính sẽ để cô ở thêm hai ngày cùng đi chơi với hai mẹ con nó… Nói là hai đứa chưa cưới nhau nhưng thực tế cả nó và Thanh Huyền cũng như Ngọc Nhàn đều coi nhau như người trong nhà, chỉ còn chờ sau khi cô về thành phố ổn định công việc, nàng sẽ cùng thằng Hận về thăm gia đình cô để đặt vấn đề cưới xin…
Hai mẹ con ăn cơm chiều xong xuôi thì trời cũng đã tối, thằng Hận rủ mẹ đi dạo chơi ngoài bãi biển ngay trước mặt khách sạn, chỉ cách có một con đường nhựa… Lúc đầu Ngọc Nhàn còn mang một đôi săng – đan nhưng đi một đoạn trên bãi biển thì cát ẩm cứ lọt vô chân làm bước đi rất khó chịu nên nàng cởi luôn ra và dĩ nhiên thằng Hận phải cầm cho mẹ nó…
Trong bóng tối có ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đèn đường, từ những khách sạn, nhà hàng bên kia đường hắt qua, nếu ai không biết sẽ cho hai mẹ con thằng Hận là một trong những đôi tình nhân hay vợ chồng đang nắm tay nhau dạo chơi trên bãi biển mát mẻ lộng gió… Mà thằng Hận cũng đang nắm tay mẹ nó thiệt như một đôi nhân tình… Bước chân đưa hai mẹ con tới gần một đám dừa mọc trên bãi biển, bóng tối đậm màu hơn thì Ngọc Nhàn cứ lần lượt co chân lên xoa xoa dưới lòng bàn chân, thằng Hận lạ lùng:
– Sao vậy mẹ?
Nàng suýt xoa:
– Nóng… Chân mẹ đi một hồi không quen, cát ở dưới nóng quá…
Thằng Hận bật cười, nó quay người hơi cúi trước mặt mẹ:
– Mẹ leo lên đây, con cõng mẹ…
Trong bóng tối, mặt Ngọc Nhàn đỏ lên:
– Thôi, ai làm vậy, kỳ cục…
– Mẹ nữa… con cõng mẹ mắc gì kỳ… lên lưng con đi… đứng một hồi phỏng chân bây giờ…
Không chờ Ngọc Nhàn thuận ý, thằng Hận lùi sát cúi người vòng tay ra sau cặp đùi nàng rồi xốc lên… Giật mình sợ té, nàng phải vòng tay ôm cổ con trai… Thằng Hận cười khì khì bước từng bước lần đi:
– Ui… mẹ nhẹ như bông gòn á…
Ngọc Nhàn nắm lỗ tai con trai giật nhẹ:
– Xạo đi… bốn mươi mấy gần năm chục ký mà bông gòn… Ừ, mẹ nặng không?
Thằng Hận trồ mòi nói dóc:
– Con cõng mẹ cả đời cũng được…
Ngọc Nhàn bật cười khúc khích bên tai nó:
– Xạo không chịu được… Bữa nào lấy vợ thì cõng vợ… tới đó cho mẹ ra rìa…
– Hì hì… không hề có nhe…
Hai mẹ con cười đùa rúc rích như không phải là hai mẹ con… Nằm vắt vẻo sau tấm lưng vững chãi của con trai tự nhiên nàng lên cơn hồi hộp bất định… Hai bàn tay ấm nóng của nó bám sát sau đùi nàng, thỉnh thoảng nó dừng lại xốc nàng lên cho khỏi tuột, gò mu cao cọ xát lên lưng nó bắt đầu gây cho nàng một cảm giác rờn rợn kín đáo, bên trong tự nhiên xuất hiện một luồng hơi nóng rất nhẹ, rất mỏng nhưng cũng rất rõ ràng… Trái tim nàng tự nhiên đập mạnh hơn…
Thằng Hận cảm nhận rõ nét hai bầu ngực của mẹ áp sát căng mềm âm ấm trên lưng nó. Gò mu căng phồng áp chặt trên thắt lưng nó… Đang cõng mẹ trên lưng mà cái đồ đàn ông giữa háng nó căng lên cưng cứng trong quần… Nó đang lộn xộn trong đầu không biết phải làm gì và bắt đầu từ đâu…
Tới một bãi đá nằm giữa mấy khóm dừa lao xao thằng Hận dừng lại thả Ngọc Nhàn tuột xuống đất, nó kéo nàng ngồi xuống một tảng đá nhỏ thấp ngay bên cạnh, tảng đá không biết có bàn tay con người can thiệp hay không mà bằng phẳng như một cái bàn, một người ngã lưng cũng có thể nghỉ ngơi tạm thời nằm hóng gió từ phía biển thổi nhè nhẹ… Thằng Hận cúi xuống đỡ một chân nàng để lên đùi nó. Nó bóp nhè nhẹ dưới lòng bàn chân nàng, ân cần:
– Con bóp chân cho mẹ đỡ mỏi… Chỗ bị nóng có rát không mẹ…
Ngọc Nhàn phải đưa tay níu trên vai nó để không mất thăng bằng. Một cảm giác khoan khoái từ lòng bàn chân lan nhẹ khắp người, nàng nghe con trai hỏi nhưng đang lắng đọng tận hưởng cảm giác thích thú nên chưa kịp trả lời… Bàn tay thằng con vừa bóp vừa tiến dần lên phía trên, bắp chân rồi sau đầu gối và lên tới vùng mềm căng một bên đùi nàng ở trên cao… Bất thình lình nàng đưa tay chụp bàn tay nó đang ở trên đùi nàng, thì thầm:
– Hận làm gì đó…
Nó quay qua vừa tầm môi nó sát bên vành tai nàng:
– Con xoa bóp cho mẹ mà…
– Chỗ này đâu có bị gì…
– Nhưng mà… con thích…
Vừa dứt câu, nó lè lưỡi liếm nhẹ vành tai làm nàng giật mình, da gà nổi từng cơn. Nàng lui người muốn tránh cái miệng nó nhưng một cánh tay khác đã níu bờ vai kéo nàng như ngã vô ngực nó, vừa thở luồng hơi nóng bên tai nàng, nó vừa thì thào:
– Mẹ… Hận muốn hôn mẹ…
Nó đưa bàn tay trên đùi nàng lên một bên má nàng kéo cho mặt nàng quay qua phía nó và môi nó đã ngay lập tức áp trên miệng nàng… Ngọc Nhàn vừa hé miệng tính nói gì thì đầu lưỡi nó đã luồn nhanh vô miệng nàng sục sạo bên trong. Nó lướt bàn tay xuống vuốt nhẹ trên hông nàng… Tất cả những xúc cảm từ bao nhiêu lần trước chợt ùa về trên tâm trí Ngọc Nhàn, nàng rùng mình như kiệt sức, cái gì gọi là phản ứng chống cự hình như không có tồn tại trong giác quan của nàng… Nàng biết trước sẽ có một lúc như bây giờ… Ngay từ khi nó bàn về chuyện đi đón Thanh Huyền mà nó nói muốn nàng cùng đi thì trong tâm tưởng của nàng cũng đã dự đoán sẽ xảy ra chuyện này, chỉ có điều nàng không biết cụ thể thời điểm nào mà thôi…
Ngọc Nhàn đón nhận đầu lưỡi con trai. Nàng ngậm nhẹ miếng thịt mềm ướt ấm đó nút nhẹ. Một cánh tay rụt rè rồi đưa lên vòng qua hông thằng Hận níu lại… Hơi thở nàng dồn dập trong nụ hôn đầu tiên thật sự của nàng và nó, một thằng đàn ông trẻ tuổi chớ không phải là con trai nàng nữa… Bàn tay thằng Hận chuyển ra phía sau gáy nàng cào nhẹ mấy ngón tay ở đó. Bàn tay kia vuốt nhẹ lên ngực nàng bên ngoài cái váy và cái nịt vú, nó bóp nhẹ từng cái trên bầu vú căng mềm của nàng… Sâu trong cổ họng nàng bật lên tiếng rên nhỏ “ư… ư…”
Thằng Hận lấy lưỡi về và mút nhẹ từng cái trên hai làn môi mềm của mẹ nó như chờ đợi… Chỉ mấy giây sau, đầu lưỡi Ngọc Nhàn lấp ló giữa hai làn môi ngay lập tức bị nó mút vô miệng mình và cầm giữ trong đó… Nó nếm mút đầu lưỡi nàng từng cái nhẹ nhưng cũng đủ gây cho nàng cảm giác kích thích tận trong xương tủy, bụng nàng thót lên một cái… Nàng có cảm giác dưới bụng nàng nóng giật từng cơn và sự ẩm ướt đã bắt đầu lan thấm trong âm đạo nàng…
Cái váy dài của nàng có hàng nút cài trước ngực đã bắt đầu bị mấy ngón tay thằng Hận lần cởi mấy hột phía trên, vừa đủ khoảng rộng cho nó lùa bàn tay vô trong, lướt mấy ngón tay trên làn da mịn màng trơn láng của nàng. Nó lách mấy ngón tay dưới mép nịt vú rồi lật lên trên… Hai bầu vú căng lộ ra dưới lòng bàn tay nó mơn man nắn vuốt một hồi… Khi nụ hôn nồng giữa hai mẹ con vừa dứt, môi thằng Hận lướt qua tai nàng, thì thầm:
– Mẹ… Hận yêu mẹ lắm…
Đôi môi đó lướt chầm chậm xuống má, xuống cằm nàng rồi áp lên một đầu vú liếm trên núm vú đã săng cứng, không hiểu do cơn gió từ ngoài biển thổi vô hay do sự kích thích của thằng con trai… Ngọc Nhàn từ từ ngã người nằm xuống trên mặt phẳng của tảng đá nhỏ, hai chân nàng để dười nền cát. Thằng Hận thay phiên bú mút hai đầu vú mẹ nó như ngày xưa, lúc nó còn là đứa trẻ hài nhi… Nhưng bây giờ thì khác, bây giờ nó bú vú mẹ nó bởi sự kích thích dục tình trong người nó, là một thằng con trai – giống đực, và nó muốn lan cái dâm hứng này qua cho mẹ nó, một người phụ nữ – giống cái… Liếm quanh từng đầu núm vú, ngậm vô miệng nút nhẹ… Bàn tay nựng nịu bầu vú còn lại rồi lại đổi phiên…
Thân thể Ngọc Nhàn cứ phát run nhè nhẹ từng cơn theo khoái cảm tăng dần trong người nàng… Nhưng cho dù có thích thú sung sướng cách gì, nàng vẫn còn một chút mắc cỡ với con trai chưa giải tỏa được nên cứ nằm lặng thinh mà không dám lên tiếng rên rỉ, cho dù cảm xúc dâng rất đầy và nàng muốn nó đừng có quên vùng âm hộ đang nóng rực từng cơn… Cầu được ước thấy, môi miệng nó vẫn thay phiên ngậm bú trên hai núm vú nàng, nhưng có một bàn tay đã vuốt nhẹ trên hai đùi nàng, lướt sâu xuống dưới kéo từ từ gấu váy của nàng lật ngược lên… Gấu váy cuốn lên tới đâu thì bàn tay ấm nóng của nó lướt nhẹ trên làn da láng mịn đùi nàng tới đó, lần ngược lên, nó xoa nhẹ như gió thổi lên da thịt phía bên trong đùi nàng… Nhột nhạt nhưng khoan khoái, hai đùi nàng tự động hé mở cho bàn tay nó dễ dàng đi ngược lên xa hơn… Nó úp bàn tay lên vòm mu cao bên ngoài quần lót của nàng vừa xoa vừa đè xuống để cảm nhận cái nham nhám của đám lông mu cộm lên dưới làn vải mỏng như tơ của cái quần lót mẹ nó đang mặc…
Thằng Hận luồn mấy ngón tay xuống dưới mép quần lót, trực tiếp xoa lên đám lông mu dày êm của mẹ và nó run run trong bụng… Không phải là lần đầu tiên nó đụng tới cái nơi bí hiểm này của mẹ nó, nhưng nó biết lần này mẹ nó đã không còn phản đối nữa… Nó có cảm giác mơ mơ hồ hồ, đây không phải là người phụ nữ đã từng mang nó trong bụng chín tháng mười ngày, mà nó có cảm giác lâng lâng vui thích như đây là một người tình xinh đẹp, dễ thương và ngoan ngoãn của nó… Nó kéo cho gấu váy nằm hẳn lên bụng nàng rồi từ từ dời đôi môi khỏi hai núm vú, nó hôn lên gò mu nàng bên ngoài quần lót nhỏ… Mơn man đôi môi trên làn da bụng phập phồng, nó đè mấy ngón tay xuống giữa hai phiến thịt mềm để lọt xuống cái khe suối cạn đã tươm ướt mạch nước ngầm trơn ấm, nó đẩy mấy ngón tay vuốt dọc lên xuống theo khe suối… Ngọc Nhàn run lên… Lần này nàng bật lên tiếng kêu tha thiết:
– Ưm… Hận ơi… làm… gì… ưm…
Không trả lời nàng, nó đưa đầu một ngón tay chui vô cái lỗ thịt ướt mềm, trơn trượt cuối khe vừa nhấn vừa đẩy tới lui như một con cặc nhỏ đụ vô lồn Ngọc Nhàn. Cảm giác bất chợt làm nàng giật mình, bấu mấy ngón tay lên bàn tay đang quậy phá trên âm hộ nàng:
– Ui… Hận… Đừng… chết mẹ… ưm…
Vẫn không ngừng cử động ngón tay trong âm đạo đang co bóp vì phản ứng bị xâm nhập, thằng Hận ngước lên áp sát mặt nó trên mặt nàng, thì thào:
– Con làm gì mà mẹ chết…
Nàng hổn hển, có lẽ trong bóng tối khuôn mặt nàng đỏ bừng như say rượu:
– Con còn hỏi… Đó… ngón tay… đang làm gì dưới đó… ưm…
– Mẹ… chỗ đó của mẹ sao ướt nhiều vậy…
– Tại con… A… nữa hả… Ui… Hận ơi…
Nó vừa luồn thêm một ngón tay nữa thụt trong âm đạo nàng… Chỉ là hai ngón tay, nhưng đã nhiều ngày nàng không làm tình nên âm đạo như co lại… Bây giờ thằng Hận lại đưa cả hai ngón tay vô cũng gần bằng kích cỡ của một cây dương vật hỏi sao Ngọc Nhàn không kêu lên… Nàng kêu không phải vì đau mà vì hai ngón tay làm căng mở âm đạo, kích thích những sợi thần kinh li ti bên trong thành vách đẩy mạnh một luồng sóng khoái sướng ập trên đầu nàng… Cảm khoái vừa quen mà vừa lạ làm nàng kẹp chặt hai đùi, nhốt gần hết bàn tay thằng Hận trong đó… Nàng không muốn dừng lại những cảm xúc sung sướng tuyệt vời này… Bây giờ nếu có người tới gần nhìn ngó, có lẽ nàng cũng sẽ không quan tâm, nàng đang thả hồn, thả hết cảm nhận sảng khoái theo sự chăm sóc âu yếm đầy nhục dục của con trai đang làm trên thân thể nàng mất rồi…
Môi nó lại đụng trên môi nàng rồi để yên. Nó đang chờ nàng trao cho nó một nụ hôn, dấu hiệu của sự thuận tình… Hơi thở nó phả trên mặt nàng, vừa khích động, vừa dụ dỗ… Không cưỡng lại được, Ngọc Nhàn hé môi đưa đầu lưỡi thăm dò trên môi con trai, ngay lập tức nó mớm đầu lưỡi nàng rồi mút vô miệng nó… Nút lưỡi nàng nhẹ nhàng nhưng say mê, hai ngón tay nó cứ cựa quậy trong âm đạo nàng không chịu thôi… Tiếng rên “ư… ưm…” như tắt nghẹn từng cơn trong cổ họng nàng… Nó hôn nàng và tay nó thì đẩy nhanh, đẩy mạnh hai ngón tay sâu hết mức trong âm đạo mẹ nó, đã vậy, nó còn ngoáy đầu ngón tay quanh thành thịt xếp nếp, móc ngược rồi mân mê đầu ngón tay trên vùng nhạy cảm nhất của phụ nữ ngay dưới vòm xương mu… Ngọc Nhàn căng người vì bây giờ không phải là những con sóng cảm xúc sung sướng lăn tăn nữa mà là từng cơn sóng cao cuồn cuộn đổ ập lên thần kinh nàng… Khi nó nhả môi nàng ra thì lại bập xuống trên núm vú, nó bú nút hết núm nay rồi lại nhay nhay răng nó cạ nhẹ trên đỉnh vú, dâm thủy nàng như nước lũ ào ra, thấm ướt tay nó, rỉ giọt xuống dưới…
Ngọc Nhàn quằn quại thân mình dưới sự quấy phá, kích thích cực độ của thằng Hận, nàng muốn ngất vì sung sướng… Bất thình lình, bụng nàng quặn lên, vùng xương chậu tê rần… Đáy lồn nàng co thắt mạnh mẽ để một cơn cực khoái bất chợt nổ ra giật từng cơn nhẹ trong âm đạo, nàng khép chặt hai đùi thở hổn hển và cất tiếng rên như muốn khóc:
– A… không được rồi… Hận… Hận… con làm chết mẹ rồi… Ui… xong mất rồi… Hận ơi… ui… ui… Con làm mẹ… xong… rồi… ưm… ư…
Thằng Hận nhận được những cảm giác từ mẹ nó và nghe tiếng rên của mẹ, nó ngừng tay lại, rút ra khỏi âm đạo nàng nhưng nó vẫn úp bàn tay trên âm hộ, vẫn nắn bóp nhè nhẹ trên vùng thịt mềm nóng hổi và ướt đẫm… Nó hôn lên vành tai nàng, thì thầm:
– Con làm mẹ xong mất rồi hả… Mẹ có thích không…
Ngọc Nhàn hổn hển thở phù phù, tay nàng mò xuống bóp chặt trên bàn tay con trai chưa chịu rời khỏi vùng âm hộ nàng, giọng nàng nửa như nũng nịu, nửa như giận dỗi:
– Không thích… Con ác lắm… Tự nhiên con đè mẹ ra làm mẹ như muốn chết… Mẹ… ghét… con…
Thằng Hận cười nhỏ:
– Không thích mà cứ giữ tay con ở chỗ này hả…
Nó bóp mạnh một cái trên âm hộ làm nàng giật mình… Bất giác, nàng kéo đầu con trai xuống hôn lên má nó, thì thầm thiệt nhỏ như sợ trời đêm nghe thấy:
– Hận… mẹ… mẹ yêu Hận nhiều lắm… Hận có cười chê mẹ không?
Nó mơn man đôi môi trên mặt nàng, giọng nó thật nồng ấm:
– Mẹ vẫn chưa chịu hiểu Hận sao, mẹ… Nếu Hận cười chê mẹ thì Hận đã bỏ mẹ, Hận đi từ lâu rồi, từ hồi Hận còn học lớp chín lậng mà mẹ… Tới bây giờ, Hận biết rõ lòng mình… Hận yêu mẹ hơn tất cả mọi người… Hơn cả Hận yêu Thanh Huyền luôn đó… Ông trời bắt tội thì Hận chịu, chớ Hận lúc nào cũng yêu mẹ hết…
Ngọc Nhàn thở dài:
– Mẹ biết… Nhưng mà mẹ con mình tội lỗi quá, Hận ơi… Mẹ con lại yêu nhau như vợ chồng…
Nó an ủi mẹ:
– Mặc kệ hết đi mẹ… Đừng nghĩ tới những cái gì không vui… Cứ bình thường để sống, nghe mẹ…
Nàng cục cựa ngồi dậy, sửa soạn lại váy áo:
– Ừ… Thôi, Hận cho mẹ về đi… Mẹ thấy lạnh lạnh rồi…
Nó dìu nàng đứng dậy rồi nắm tay nàng đi thẳng lên đường nhựa… Tới lề đường, nó quỳ xuống nâng từng bàn chân nàng lên phủi thiệt sạch cát dính rồi xỏ săng – đan vô chân cho nàng…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63