Sau khi Khôi trở về nhà trong bộ quần áo thùng thình của ba Hảo, hắn ngủ một giấc dài gần suốt cả ngày. Lúc tỉnh dậy thì trời đã xế chiều, đài phát thanh bắt đầu vang vang ở ngoài ngõ. Hắn lồm cồm bò dậy, vào phòng tắm, rửa mặt, súc miệng, rồi trở xuống nhà kiếm thức ăn gì đó bỏ bụng. Đang ăn giữa buổi, hắn như chợt nhớ ra chuyện gì quan trọng, một chuyện mà đáng lẽ hắn đã nhắc tới ngay sau khi làm tình với Hảo xong. Hắn liền bốc phone gọi ngay cho bé Hảo hỏi ngay về chuyện thuốc ngừa thai mua ở đâu cho con bé uống. Lúc đó Hảo phì cười, bảo rằng nhỏ vừa mới dứt kinh nên chắc không dính thai đâu. Khôi mới yên tâm được phần nào.
Mấy ngày sau trôi qua bình lặng. Hắn vẫn là một thằng học sinh bình thường đi học mỗi ngày. Về mặt ngoài thì không ai thấy hắn có gì thay đổi, hắn vẫn niềm nở vẫn đối xử tốt đẹp với bao người. Nhưng bên trong, chỉ có hắn mới hiểu hết sự xâu xé, sự dằn vặt của tình yêu mâu thuẫn, đâu là yêu thật đâu là tình yêu ngưỡng mộ giữa chị năm và con bé Hảo.
Song sự xâu xé đó còn mãnh liệt hơn khi nói tới tình dục. Một sự đam mê dâm dục mà không lúc nào không giày vò trí óc của hắn. Cô Hương Giang, con Hồng Lam, chị năm Lan, con bé Hảo, tất cả đều lần lượt xuất hiện trong ý nghĩ đen tối của hắn, không ngừng nghĩ ở phút giây nào hết, và giờ đây gần nhất là sự mơ tưởng đến người ca sĩ hắn ngưỡng mộ, sự mơ tưởng được một lần ái ân với nàng! Một kế hoạch chu tường, một âm mưu thần bí dần dần dệt ra trong đầu hắn, lúc đầu chỉ là một chuyện nghĩ vớ vẩn, nhưng sau chuyện vớ vẩn đó thành thiệt. Hắn đã thuyết phục được chính lương tâm hắn cố thử một lần, chắc không làm hại ai hết. Và hắn quyết định tiến hành.
Vào ngày hôm đó hắn chuẩn bị hết các thứ cần thiết để thực hiện kế hoạch đen tối. Quá rành rẽ nơi chốn của nàng, hắn đi thẳng tới nhà nàng nằm trên đường CMT8, nhưng tiếc thay hôm nay nàng không có ở đó, mới hay là đêm nay nàng đang đi show. Hắn thất vọng bỏ đi, tìm vào một quán nước gần đó nhấm nháp ly đen đá để chờ đợi.
Đã hơn 10 giờ rồi mà vẫn chưa thấy nàng về, hắn nôn nao chuyện làm tình đêm nay với nàng lắm song cũng đành bỏ cuộc mong lần khác. Hắn trở về nhà. Sau đêm đó hắn đi thêm mấy chuyến nữa nhưng đều bị hụt, không lần nào nàng về đúng lúc như hắn mong đợi cả. Càng tức, hắn bèn nghĩ ra một biện pháp: Phải nắm bắt thời khóa biểu của nàng.
Và dịp may đã đến, dạo đó hắn tìm đọc trên tạp chí và biết được các show trình diễn của nàng suốt trong năm, kể cả giờ giấc và địa điểm. Khôi chọn ra một ngày và một nơi gọi là thích hợp nhất để hành động, và ngày đó đã tới…
Tám giờ, tại Queen Bee Tiếng Tơ Đồng như thường lệ, hắn vơ vét hết tiền dành dụm mua một vé vào xem nàng hát. Ngồi riêng ở một góc phòng trà để quan sát thật kỹ người mà hắn thầm yêu trộm nhớ. Nàng có khuôn mặt thật trong sáng và hiền dịu, dáng dấp của một nữ sinh thơ ngây luôn luôn mặc áo dài trắng xõa mái tóc thề đen mướt hát những bài hát tình quê ngọt ngào, êm dịu.
Hắn nhìn quanh. Không chỉ riêng mình hắn mà cả tầng lớp khác giả đều tỏ hết lòng mến mộ nàng. Nhất là khi nàng hát thì có một sự rung cảm nhẹ nhàng rót khẽ vào lòng người nghe làm cho từng thớ thịt nổi gai xúc cảm, ai nấy dường như cũng nín thở: “Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím, chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim, có người con gái xuân vời vợi, tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi.”, Bài hát đã đi sâu vào tâm khảm hắn tự bao giờ rồi, bây giờ nó ron rót như mật ngọt khắp quanh tim hắn…
Khôi ngồi đó thả hồn theo từng nốt nhạc, từng lời hát thánh thót qua đầu môi của nàng. Ôi, hắn thích cái môi này quá! Ước gì được một lần nếm lấy nó, nuốt hết những lời hát tuôn ra từ đấy… “Ngày xưa nàng vẫn yêu hoa màu tím, chiều chiều lên những đồi hoa sim, đứng nhìn sim tím hoang biền biệt, nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm…”.
Hắn uống một ngụm nước ngọt. Chú tâm lắng nghe bài kế tiếp của nàng, vẫn giọng hát dân ca trìu mến: “Ngày nào em tuổi 15… ta đi chung trên một chuyến đò… chuyến đò chiều đưa khách sang sông… Ầu ơ… ầu ơ… Có con chim Đa Đa nó đậu cành Đa, sao không lấy chồng gần… mà đi lấy chồng xa, có con chim Đa Đa hót lời nỉ non, sao em vội lấy chồng khi mới còn son, để con chim Đa Đa, ngậm ngùi đành bay xa…”
Tiếng vỗ tay vang dội của khán giả cũng không đánh thức được lòng hắn đang rung động trước một “tuyệt tác” của nàng thế kia! Hắn lịm đi trong mê lạc…
Khôi ngồi suốt buổi để nghe nàng ngân nga. Và bản kế tiếp là “Mẹ Tôi”, “Mẹ tôi tóc xanh… nhuộm bạc tháng ngà, mẹ tôi đau buồn nặng trĩu đôi vai, bao năm… nuôi đàn trẻ thơ nhỏ dại, cầu mong con mình có một ngày mai… mẹ tôi nắng mưa chẳng ngại nhọc nhằn, mẹ tôi mỉm cười nhìn bóng con ngoan… không than không phiền dù lâm hoạn nạn, lòng mong con mình xứng thành người dân…”
Hắn đã khóc và khóc thực sự trước một bản tình ca mẹ do nàng hát. Quẹt vội nước mắt lưng tròng nhưng vẫn không rời hình ảnh của nàng trên sân khấu, hắn thấy như đã yêu nàng rồi.
Đêm đó nàng hát 5 bài: Đất Phương Nam, Chị Tôi, Thương Về Miền Trung, Xin Đừng Trách Đa Đa, Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè, hắn nhớ hết cả, nên nàng có vẻ hơi mệt nhọc khi hát bài cuối cùng.
Buổi trình diễn kết thúc, hắn theo xe nàng về đến nhà. Được biết nhà nàng gồm có năm người, nàng là con gái giữa, trên nàng có một người anh và dưới nàng là người em gái cũng xinh đẹp không kém nhưng đã không chọn ngành ca hát như nàng mà chọn ngành thẩm mỹ chuyên săn sóc làn da. Cũng được biết nàng qua báo chí là một ca sĩ hiền dịu dễ thương và có phần nhút nhát, ít giao thiệp rộng rãi với ai và thường ở nhà trong những lúc rảnh rỗi hoặc chỉ đi dạy múa hát cho các em thiếu nhi vào mỗi tối thứ Bảy. Nhờ tâm tính đoan trang, tịnh lắng đó mà đã giúp cho nàng phát huy hết khả năng trong những bản tình ca đượm thắm chất màu quê hương.
Đứng trước nhà nàng, cách một mặt đường trên đường CMT8 hắn nhìn lên. Đèn phòng nàng chợt sáng. Lòng hắn rúng động nghĩ tới đêm này sẽ được kề cận tấm thân ngà ngọc, tấm thân thuộc sở hữu của một ca sĩ tài ba kiều diễm. Không còn chờ đợi được lâu hơn nữa, hắn vội tìm một chỗ vắng và thủ dâm ráo riết, chỉ thoáng chốc thôi thì hắn đã tàng hình, bộ quần áo trên mình hắn được lột ra. Hắn nhặt lên và cất dấu ở một gốc cây gần đó và chạy vội về phía nhà của nàng như sợ không còn kịp nữa.
Con đường CMT8 tấp nập thì nay đã vắng vẻ vì trời đã khuya, hắn băng qua lộ đi một mạch thẳng vào nhà nàng trước khi có người trong nhà ra đóng cửa lại. Trong nhà của nàng mọi thứ được trang hoàng thật nho nhã, toàn những loại đắt tiền: Bộ ghế sa – lông bằng da màu sữa, bộ bàn ghế làm bằng gỗ lim nấu bóng, gạch được lót bằng loại marble của Ý sáng choang, trên vách nhà là những bức tranh ốc đồng quê và vài tấm ảnh gia đình được các nhà nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp. Hắn liếc sơ qua căn phòng và bước vội lên lầu để mong gặp nàng cho sớm. Từ căn phòng tắm nàng bước ra, đầu vắt khăn lông, mình mặc một bộ đồ ngủ vải Mouslin có voan to ở lớp ngoài thật là khêu gợi, dáng đi yểu điệu bước vào phòng ngủ, hắn nhanh nhẹn và nhẹ nhàng như con sóc nhảy xọt vào trong trước khi nàng đóng và khóa cửa phòng lại. Mùi thơm của đàn bà cộng với mùi hương nước hoa “Cảm tính” của Escada bao gồm các hoa thơm ngạt ngào, loại nước hoa chế biến từ hoa hồng tháng 5, nguyệt hạ hương Ấn Độ, hướng dương, hoa đào trắng, hoa quýt, hoa lý, và mùi vani làm cho hắn thấy choáng ngợp, tưởng đâu lạc vào cõi mê hồn, hay động tiên nào đó, hắn đứng chết trân trong chốc lát để nhìn nàng đang lau chùi mái tóc thề đen mướt còn chưa khô. Nàng chải lược đều nhẹ nhàng, mỗi động tác của nàng mới uyển chuyển làm sao cứ như tiên nữ vớt mây bên bờ suối vậy!
Khôi bước tới và đứng sát sau lưng nàng, nhìn thẳng nàng ở trong gương. Khuôn mặt bầu bầu với cặp mắt to đen láy, lông mi dài cong vút làm cho nàng như trẻ và đẹp hơn nhiều dù cho nàng đang ở lứa tuổi gần 30. Nàng có nước da trắng mịn mà lúc đầu hắn ngỡ là nhờ son phấn điểm tô, nhưng không phải! Hắn bỗng thấy hạnh phúc vô cùng vì được cận kề bên vẻ đẹp thơ mộng, được ngắm nhìn nàng trong suốt xuyên qua bộ áo ngủ mỏng loại voan. Khôi đi vòng ra phía trước và từ đó… hắn lờ mờ một gò bồng đảo mềm mại vun cao sau lớp vải ấy.
Vì lo chú tâm quan sát nàng mà hắn quên cả để ý tới căn phòng: Phòng nàng thật đẹp, được trang hoàng lộng lẫy đâu đâu cũng toàn là một màu trắng muốt. Những tấm hình của nàng đoạt giải thưởng ca hát từ lúc còn bé cho tới lớn được treo khắp tường làm hắn càng thêm ngưỡng một. Hắn ước ao có được một tấm chân dung của nàng bấy lâu nay mà còn chưa có, nghĩ ngợi: Có lẽ một ngày nào đó hắn phải trộm lấy thôi…
Tiếng nhạc êm dịu của bản đàn classics lãng mạn ướt át phát ra từ máy CD gần đó chợt đánh tỉnh hắn lại. Nàng vừa bắt nhạc để ngủ hay sao… Có lẽ đó là thói quen của nàng cũng như thói quen ngủ truồng cho mát mẻ làm hắn thích thú ngạc nhiên lắm, nhưng tự hỏi sao nàng lại mở đèn sáng hơn nữa kìa. Nàng thích thế chăng, hay nàng sợ ma… Hắn tò mò, khi bỗng thấy nàng tự động trút bỏ hết áo quần làm cho tâm giao hắn chuyển động. Trời, nàng đẹp kiêu sa thế kia ư! Chẳng những hát hay mà còn quyến rũ làm sao! Thân hình nàng êm ái như lụa mềm làm cho hắn bỗng mơ tưởng một giấc ngủ êm đềm cạnh nàng suốt một mùa đông giá lạnh. Ai đó có phước ba đời thì mới làm chồng nàng được!
Lúc đó tuy ngẩn ngơ nhưng sự tò mò kích thích hắn nhiều hơn, hắn còn chưa hiểu tại sao nàng lại trút bỏ hết áo quần trong đêm khuya vắng. Hắn kiên nhẫn chờ đợi nàng làm gì, nàng đi tới một cái tủ nhỏ và lấy trong đó và một hộp, hắn vội bước nhẹ tới gần để xem xét cho kỹ. Nàng lấy từ trong hộp giấy đó ra một chai thuốc, hắn cúi xuống đọc trên hộp giấy: “La Fem? Là nghĩa gì đây”, chẳng lẽ nàng uống thuốc ngừa thai, hay thuốc bổ không chừng…
Hắn lén sát bên nàng để đọc luôn phần bên dưới: “Tác dụng La Fem giúp cho hóc môn điều hòa, âm đạo co rút dễ dàng, giúp trở lại độ giản như xưa sau nhiều lần sinh nở, giúp cho cơ vòng thắt chặt và tẩy sạch các vết dơ trong âm đạo. Mỗi ngày uống một viên, phối hợp với nhét thuốc vào âm đạo sẽ đạt kết quả tốt hơn.”
Thì ra… thì ra nàng muốn gìn giữ cơ vòng cho nhỏ hẹp, cho mai này khi lấy chồng, chồng nàng sẽ yêu nàng nhiều hơn. Ôi, sao ai mà có phước quá được nàng chọn làm người trung ý! Phải chi mình được làm chồng nàng…
Hắn còn đang nghĩ ngợi thì nàng đã uống một viên rồi. Còn đang định thắc mắc tại sao nàng phải cởi hết áo quần thì nàng lấy ra thêm một viên nữa, nàng ngồi hơi ngửa ra giường, chân dang rộng vừa đủ, qua ánh đèn soi sáng hắn thấy rõ mồn một cái… cái lồn đúng rồi cái lồn của nàng hơi hới ra phía trước, da thịt đầy đủ, lông được cắt tỉa sạch gọn không có vết lan qua hai vách đùi.
Hắn chắc rằng nàng chăm sóc tỉ mỉ nơi này lắm, như chăm sóc chính khuôn mặt khả ái của nàng. Để ý kỹ thì thấy nàng đang rắc thuốc bột từ viên thuốc bẻ nửa, lên lớp ngoài cửa mình, vết thuốc đọng trắng thành vệt bám vòng quanh đường âm đạo, nàng cho ngón tay ấn vệt thuốc đó vào trong. Khi thuốc đã vào trọn bên trong, nàng đút tay sâu vào hơn, động tác trồi thụt y hệt như nàng đang thủ dâm vậy. Tiếng nàng rên nhỏ nhẹ làm cho hắn nao nao khôn tả…
Khôi hơi thắc mắc, chả lẽ người ta dùng thuốc này như thế ư “Bộ không sợ nhiễm trùng hay sao”
Lúc đó nàng chùi vét lại âm hộ cho sạch sẽ, đứng dậy, phủi tay vào thùng rác gần đó rồi trở lên giường nằm, tắt đèn và chuẩn bị ngủ. Hắn đứng đó chần chờ thêm được nửa tiếng… mồ hôi rịn ra ướt cả lưng vì hồi hộp và kích thích, nghĩ tới bàn tay vừa rồi của nàng mơn trớn lên âm hộ cung cách thật điệu nghệ – nhưng nghĩ mãi mà chẳng có cách gì để thực hiện ý đồ làm chủ tấm thân ngà ngọc đó hết. Cuối cùng hắn đành bỏ về trong ngậm ngùi…
Đêm sau hắn lại đến nhưng lần này chuẩn bị kỹ càng hơn trước… hắn mang theo một viên thuốc “kích dục” một loại thuốc mà giới chuyên môn gọi là thuốc lắc hay giới hải ngoại gọi là ecstasy được bán lậu nhan nhản khắp các vũ trường, bia ôm, Như hôm trước hắn canh đến lúc người ca sĩ dễ mến kia lo chăm sóc nhan sắc trước khi đi ngủ, liền bỏ viên thuốc vào ly nước. Sau khi chải lại mái tóc thề đen mướt, như thường lệ nàng mở tủ để lấy ra viên thuốc La Fem để uống và một viên để nhét vào âm đạo. Nàng hoàn toàn không ngờ được là ly nước của nàng đã bị hắn đã bỏ vào viên thuốc. Xong xuôi đâu cả, nàng nằm xuống giường, tắt đèn và đi vào giấc ngủ.
5 phút, rồi 10 phút trôi qua không có chuyện gì xảy ra, thình lình nàng ngồi bật dậy, mở đèn nhìn vào gương. Dường như thuốc đã thấm, nên khuôn mặt nàng đỏ bừng. Nàng đưa tay xoa xoa lên ngực, mồ hôi đổ ra như tắm, chắc có lẽ nàng thấy nóng nực lắm! Hắn biết con mồi sắp lọt vào tròng nên lòng mừng khắp khởi, chờ đợi. Nàng quả thật thấy khó chịu trong lòng nên mặt mày nhăn nhíu, khạc nhổ vào thùng rác: Một cảm giác buồn nôn như muốn mửa.
Hắn quan sát và chờ đợi… Thình lình nàng nằm vật ra giường thở hổn hển như có người đang dùng tay bóp chặt vào cổ họng, nàng muốn kêu lên nhưng không tài nào cất tiếng được, nàng lại lăn lộn trên giường than van, “nóng quá, ôi… nóng quá”. Rồi tự tay nàng vân vê hai đầu vú. Nhũ tuyến bị kích thích chẳng bao lâu sau đã săn lên cứng ngắc. Hắn bước sát bên giường thích thú nhìn nàng uốn éo trên tấm ra trắng, cùng lúc hai tay nàng lần mò giữa bẹn vừa vét, móc, cà, quét và vừa thụt…
Khôi thấy nàng vật vựa như thế thì hơi tội cho nàng, nhất là khi nhìn vào hai mắt nàng đã long lên sòng sọc, đỏ ngầu như con trâu càn sắp húc địch thủ thì hắn càng thương hại hơn. Lương tâm hắn chợt réo gọi, “mình không thể nào làm như vầy được… con Hảo sẽ không thích đâu” Ý nghĩ đó làm cho hắn chùn bước, quay mình định bỏ đi nhưng tiếng rên rỉ dâm tình của nàng như kéo rịt hắn trở lại, “Nứng quá, ôi nóng quá! Có ai giúp tôi không?” Vì nghe vội nên không rõ là nàng gì, “nứng quá” hay là “nóng quá!” Con lợn lòng hắn sôi động trở lại.
Khôi bò lên giường xem xét. Lúc này nàng chỉ còn cựa quậy nhè nhẹ, miệng liến thoắng mấy tiếng, “nóng quá… nóng quá… trời ơi…”
Hắn đưa tay thử sờ nhẹ lên vú nàng, bất chợt nàng ơ… a… thành tiếng thích thú trong thanh quản, rồi thình lình với tay chụp lấy tay hắn dúi xuống bẹn. Hắn hồi hộp sung sướng khi lần đầu tiên chạm vào chỗ kín của người ca sĩ hắn mến mộ, hai miếng thịt khép đôi mềm mại, chùm lông đen cắt sát làm cho hắn thiệt điên tiết. Nhưng không biết nàng đang tỉnh hay mê, hắn lay nhẹ trên vai nàng, khẽ gọi “Phương Dinh, Phương Dinh…” Nàng vẫn không đáp lại tiếng gọi đó mà chỉ thốt ra mấy tiếng như cũ, hắn biết rằng nàng đã trong mê sảng, không còn biết mình là ai…
Lửa dục hắn bất thần sôi lên như nóng bỏng che lấp cả lương tâm. Tập trung tinh thần, hắn hít một hơi thật sâu để định tâm, nhìn nàng chăm chú pha lẫn sự khao khát. Thật là một diễm phúc cho hắn khi thấy một thân thể xinh như mộng, trắng nõn mượt mà đang phơi trần ra trước mắt! Hắn kích động thoáng nghĩ sự hạnh phúc mà người đàn ông nào cũng mong có được đang đến. Hắn ghè đầu cúi xuống hôn lên trán của nàng, hôn lên môi nàng, đôi môi cong cong thẳm tình hình củ ấu…
Chợt nàng kéo ghì hắn xuống, dùng tay ôm chặt lấy hắn, hai chân kẹp chặt lấy mông hắn, nẩy mình đung đưa theo bản năng dục tình của con người mà thượng đế ban cho. Hắn giờ đây nằm gọn ngay ngắn trực tiếp trên mình nàng, đè nàng xuống nệm. Cảm giác da thịt êm ái ở dưới ngực mình: Hai bầu vú tròn trĩnh như khiêu khích cương cương dưới lòng ngực hắn thiệt xúi giục hắn mau vục miệng vào đó mà say sưa…
Hai chân nàng chợt dang xa mời gọi sự giao hợp, hắn không ngại ngần gì ướm mình xuống, vòng tay hắn lòn xuống lưng nàng siết chặt. Hắn thấy sướng quá, dương vật từng khấc một đi vào trong mình nàng, giữa hai múi thịt căng mọng, như kẻ mù lòa chống gậy bước xuống đường hầm chật hẹp tăm tối. Tiếng nấc nàng như nghẹn ngào tỏ vẻ sung sướng, làm cho hắn càng kích động, vội đẩy đưa thành nhịp.
Nước nhờn nàng ứa nhiều do thuốc kích dâm đã phản ứng, thiệt tiện lợi cho hắn đẩy sâu hết đường âm đạo của nàng. Hắn nhích, hắn nhấp, hắn trườn, hắn lấn, hắn co, hắn đạp, hắn nhún, hắn giật, và hắn cù kéo… đủ mọi cách, liên hồi có, nhát gừng có, miễn sao cho cả hai cùng đạt tới mục đích cuối cùng là tuyệt đỉnh vu sơn.
Khoảnh khắc này đây hắn càng cảm nhận được thân hình nàng sao mịn màng quá, tươi xinh quá, mà hắn cũng không ngờ là hắn có được, không ngờ hắn đang giao hoang được. Nàng là một ca sĩ nổi tiếng, nàng dễ thương quá, mái tóc nàng dài quá, đen mướt quá, vú nàng mềm mại quá, âm hộ nàng ngọt quá, trơn quá, sướng quá… cái gì cũng quá sức mơ ước của hắn cả, bao ý nghĩ đó lẩn quẩn trong đầu hắn không giây phút nào cắt quảng.
Hắn chợt run lên, máu chạy rần trong cơ thể tụ lại ở hạ thể, một sự gút thắt lại ở nơi đó thật tuyệt diệu, túi tinh thình lình quặn thắt như ai dùng bàn tay bóp chặt, áp suất càng tăng như muốn bể bung. Đột nhiên hắn cong mình phóng ào một chuỗi dung dịch đặc sệt, coi như chấp nhận đầu hàng trước sự kiêu sa của nàng cũng như trước sự co thắt quá khắt khe từ cái vòng âm đạo của nàng. Cảm giác tột cùng như vòi nước bị bung mạnh do áp suất trong nòng, dịch nhờn ào ào phút chốc túa ra trong mình nàng từng cơn một đến khi khô cạn, và nằm lịm trong đó.
Hắn vùng mình ngồi nhỏm dậy khi đã dứt cơn, cảm thấy thỏa mãn vô cùng… nhưng cũng sợ hãi vô song. Nàng vẫn nằm đó, đang lim dim nghỉ mệt, tóc tai nàng dã dượi nhưng vẫn thoát lên nét thanh tú lạ thường pha chút man dại sau cơn làm tình chấn động. Hắn thấy hơi tiếc rẻ khi phải bỏ nàng lại một mình ở đây, khi tấm thân nàng vẫn còn toát lên vẻ diễm lệ, nhưng dẫu sao thì hắn cũng phải hiện thân trở lại. Nghĩ đến đó hắn vội vàng phóng nhanh xuống giường, chạy xuống lầu, mở cửa, băng ngang đường và chạy một lèo đến bên gốc cây mà hắn dấu quần áo ban nãy, mặc vào và biến nhanh về nhà trước khi mọi biến cố có thể xảy ra.