Trong lúc hai chị em ăn no ấm cật, đè nhau ra mà đụ đéo, thì bên ngoài có hai người đang đội gió bấc, ngồi co ro ở một quán cà phê trên đường Tú Xương, nhìn vào nhà Toàn. Họ là người của Đại Á, được bí mật cử đi xem động tĩnh của hai chị em nhà này, xem có ai ra vào không. Nhưng có gì đặc biệt đâu! Họ chỉ thấy một căn biệt thự nhiều cây lá, ấm cúng.
Họ có biết đâu bên trong là sự dâm dục của hai chị em.
Toàn thức giấc. Tối qua nó cùng chị Phụng làm tình hai bận, lại thêm trước đó phá trinh Huyền, nên nó mệt ngủ rất ngon. Chị Phụng vẫn còn đang say giấc nồng. Trời vào đông, lâu sáng. Nó xuống tập thể dục, rồi nấu ăn cho chị Phụng. Đang nấu ăn, thì điện thoại reo. Là Huyền gọi. Gọi làm gì nhỉ – Toàn tự hỏi, rồi nó bắt máy:
– Alo, có chuyện gì ko… Huyền?
– Còn gọi người ta là Huyền nữa, đáng ghét! Sáng nay qua chở em đi học đi anhhhhhhhh. – Giọng Huyền ngọt xớt.
– Ờ thì… để anh qua. Mà ăn sáng không, để anh mang qua.
– Có nữa hả, ăn chứ, hihi.
Toàn cúp máy, lòng nặng trĩu. Thấy Huyền vui vẻ như thế, nó đành chiều cô nàng. Dù gì thì nó đã phá trinh cô, cũng phải có tí trách nhiệm. Nó lên thay đồ xuống thì cháo đã chín, nó cho vào cặp lồng mang đi, còn lại để cho chị Phụng. Dạo này chị mệt, lại thêm tối qua làm tình với nó nên dậy trễ. Nó viết mảnh giấy ghim đầu giường chị: “Em đi học, nấu cháo rồi. Chị ăn rồi nghỉ ngơi nhe, đan len ít thôi, kẻo đau lưng mờ mắt, hehe. Yêu chị nhiều”, rồi đem cặp lồng cháo đặt vào xe, qua chở Huyền đi học.
Tới đầu hẻm, nó gọi cho Huyền, cô nàng lập tức mang balo ra, bước vào xe. Hôm nay cô mặt bộ đồ nó tặng hôm qua, tô một ít son lên đôi môi, xinh đẹp hẳn ra, dù trước đây cô cũng đã xinh rồi. Toàn trố mắt nhìn Huyền. Huyền dí đầu Toàn, bảo:
– Nhìn gì, chưa thấy em diện thế này bao giờ sao.
– Đúng là chưa, hì. Em mặc thế này xinh hẳn ra! Nhìn phát yêu luôn!
– Cái mỏ chỉ giỏi nịnh thôi. Trước giờ em không xinh sao. – Huyền nhìn Toàn chất vấn.
– Đúng là con gái mà, anh nói thế cũng bắt bẻ, thua mất thôi.
Huyền nhìn Toàn cười e thẹn, rồi Toàn đạp ga, chiếc xe rời con hẻm vắng. Xe đi ngang qua cánh đồng lau, Huyền bảo Toàn dừng lại. Toàn đành chiều cô, không biết cô định làm gì. Huyền xuống xe, kéo Toàn theo. Mùa đông ở SG không lạnh, nhưng cũng có hơi thở lạnh giá. Mặt trời giờ này mới lười biếng mọc lên, rọi sáng khắp cánh đồng lau. Gió bấc bắt đầu thổi nhẹ, làm đám lau hơi rung rinh.
Huyền nhắm hờ mắt lại, đầu hơi ngẩng ra. Cô ngập ngừng nói:
– Bây giờ, anh nói yêu em đi!
Toàn trố mắt nhìn Huyền. Hình như cô nàng hơi bị lãng mạn. Nó nhìn quanh, lác đác vài người đi đường. Không khí mát mẻ thoáng đãng buổi sáng ở cánh đồng lau làm nó khoan khoái quá! Người nó rạo rực sức sống, nó cảm giác như nó có thể yêu cả nhân loại!
Hơn nữa, hôm qua nó đã phá trinh Huyền, nó cảm thấy dù không yêu nhưng ít nhiều phải có trách nhiệm với cô gái này. Nó hít một hơi, nắm lấy tay Huyền nói:
– Huyền, anh yêu em lắm.
Nghe Toàn nói, Huyền gật đầu mãn nguyện, rồi mắt cô nhắm hẳn, cô thở gấp dần. Toàn hiểu ý, liền ôm eo cô, hôn một nụ hôn. Huyền thả lỏng người, ngã vào vòng tay Toàn…
Hai người rời nhau ra, Huyền e thẹn nhìn Toàn, rồi lật đật bỏ chạy vào xe. Toàn cười, đành theo cô vào xe rồi đạp ga đi học. Dọc đường, Huyền cứ cười tủm tỉm. Toàn thấy thế, trêu cô:
– Gì mà em cười hoài một mình vậy? Hôn anh sướng quá phát điên rồi hả, hehe.
– Anh điên thì có. Hôn anh có gì là sướng, ghét!
– Ừ, đứng hôn thì không sướng, chỉ có đè ra hôn trên tràng kỷ như hôm qua mới sướng, ha ha.
– Chỉ giỏi bậy bạ thôi… – Huyền đấm Toàn.
Toàn gửi xe, rồi cùng Huyền đi vào lớp. Nó xách cặp lồng đi bên Huyền, ai cũng nhìn. Vào lớp, nó mở ra, cháo vẫn còn nóng. Nó lấy muỗng, đưa Huyền: “Em ăn nè”. Huyền nhìn nó:
– Ăn chung vậy á hả?
– Sao đâu, dính chung nước miếng ngon mà, haha.
– Èo, chỉ giỏi bậy bạ. Thôi lỡ rồi ăn chung với anh, hì.
– Cũng dơ mà nói anh, haha.
Toàn vừa nói, vừa giở ra. Hóa ra cái cặp lồng có 2 tầng mà Huyền không để ý. Hai đứa ngồi ăn trong lớp. Mùi cháo bốc ra thơm lừng. Huyền hỏi:
– Chị anh nấu ăn ngon ghê nhỉ?
– Chị nào, là anh nấu đó!
– Thật không.
– Xạo em chị, anh là người trung thực mà.
– Không tin được, giàu nứt vách như anh mà cũng biết nấu ăn.
Toàn nhăn mũi, khịt khịt nói:
– Em nhìn anh tỏ vẻ giống người giàu sao, hơn nữa giàu biết nấu ăn có gì là sai.
Huyền biết mình lỡ miệng, nói:
– Đó là em nói vậy thôi, chưa gì đã giận em rồi, mới yêu mà vậy đó.
Toàn cười, xoa đầu nàng rồi hai người cùng ăn tiếp. Sự thân mật của Toàn và Huyền thu hút sự chú ý của cả lớp. Họ đúng là trai tài, gái sắc. Ai cũng thấy Toàn hợp với Huyền hơn là tên Nam vớ vẩn kia. Mà hình như Nam nghỉ học môn này luôn thì phải.
Tan học, Toàn chở Huyền về, bàn bạc một tí với ông Bách, rồi lại về nhà. Chiều nay nó có hẹn với Đại Phát, để tiếp nhận số cổ phần 9,9% mà nó mua.
Trong lúc ấy, giám đốc nhân sự của Đại Á hớt hải chạy vào phòng Chủ tịch, đặt lên một tập tài liệu. Lập tức, Chủ tịch Đại Á triệu tập ban lãnh đạo tới phòng họp, dù lúc ấy đã là 12 giờ trưa.
Những người dự được phát một tập tài liệu, trên đấy có hai cái tên: Thế Toàn và Nhã Phụng.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensex68.com/
Toàn từ nhà ông Bách về, ăn cơm trưa với chị Phụng. Hơn cả tuần nay nó mới ăn cơm chung với chị. Quả thật bữa cơm quan trọng lắm, giúp con người ta gần nhau hơn. Mới một tuần không ăn chung mà Toàn đã phản bội chị Phụng, đụ một cái lồn non bên ngoài. Xong nó đi ngủ, chiều nó cùng chị Phụng lái xe tới Đại Phát để hoàn thành việc mua bán cổ phần.
Xe dừng lại ở một cao ốc tại Q. 1, Hai chị em bước xuống xe. Lần này thì cả ban giám đốc cùng trưởng phòng kế hoạch ra đón Toàn. Cũng đúng, đây là vụ môi giới lớn nhất từ trước tới giờ của công ty họ. Thủ tục diễn ra rất nhanh chóng. Vậy là giờ, Toàn và Phụng đã cùng sở hữu 9,9% cổ phần của Đại Á, chính thức trở thành nhóm cổ đông lớn thứ 2 của ngân hàng này.
Toàn và Phụng đi ăn với Đại Phát như thường lệ. Đây là thông lệ của giới kinh doanh rồi, không né được. Nó đang cụng ly thì bắt gặp một ánh mắt kì lạ nhìn mình, là Trang – cháu họ và cũng là thư ký của giám đốc. Toàn ấn tượng bởi sự thông minh, nhanh nhạy và hiểu ý cấp trên của cô, ngoài ra còn vì ngực của cô. Phải, ngực của Trang to quá, tròn trịa căng đầy, như muốn phá lớp áo sơ mi mà nhảy ra. Nó không khỏi nhìn ngực cô một cái, rồi quay đi, tiếp tục trò chuyện với Giám đốc.
Nhưng cái nhìn ấy đã lọt vào mắt của hai người phụ nữ trong bàn tiệc: Phụng và Trang. Trang thấy anh chàng Toàn nhìn mình như thế thì ngượng ngùng pha lẫn thích thú. Ngượng vì anh ta nhìn mình thô lỗ như thế, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống bộ ngực của mình. Thích thú vì cuối cùng anh ta cũng bị thu hút, cứ tưởng anh ta là gay không thèm gái chứ. Trang mơ màng suy nghĩ, mặt mũi dần đỏ bừng lên. Nhưng đang uống rượu nên không ai để ý cả.
Còn Phụng, thấy người tình của mình nhìn ngực một cô gái khác, nàng có cảm nghĩ gì? Ghen tức? Không, đàn ông mà, nhìn ngực phụ nữ là bình thường, không nhìn mới là lạ. Chỉ là nàng thấy hơi khó chịu trong người. Nàng còn có rất nhiều điều muốn chất vấn em trai. Ngổn ngang tâm sự trong lòng, nên nàng im lặng cả buổi tiệc.
Tiệc tan, Toàn chở Phụng về, dọc đường nàng trầm ngâm không nói, Toàn tưởng nàng mệt do uống rượu. Về tới nhà, Phụng đi thẳng vào phòng khách, Toàn cất xe vào gara rồi vào nhà, vừa vào thì đã thấy chị Phụng đang ngồi ở bộ sofa phòng khách, nét mặt cau có. Toàn định lại chọc cười chị thì Phụng đã gọi:
– Toàn lại đây chị hỏi nè. – Giọng nàng có vẻ u oán.
Toàn có linh cảm không lành. Nó lại gần.
– Sáng nay em xách cặp lồng đi học hả? Đó giờ em ăn ở nhà mà, hôm nay ăn sáng với ai ở trường sao?
– Dạ, em ăn với bạn thôi mà – Toàn thừa nhận.
– Bạn, bạn nào?
– Bạn bình thường thôi, chị ghen bóng ghen gió hả. – Toàn nháy mắt, cố trêu chị.
Nhưng Phụng đang giận, nàng không cười. Nàng lại nói:
– Em đừng chối, tối qua chị thấy vết thương ở lưng em, em bị sao vậy? Chơi gái ở ngoài bị bạn trai nó chém phải không?
– Chị nghĩ em vậy sao.
– Chứ vì sao bị thương? Tối qua chị thấy mùi lạ trên người em, còn tưởng bệnh nên mũi mình không thính. Nhưng sáng nay lục áo em, rõ ràng còn mùi con gái.
Toàn điếng người. Tối qua về nó lật đật mang cháo vào cho chị, chưa kịp tẩu tán chứng cứ ngoại tình gì cả.
– Còn quần lót nữa, dính đầy tinh trùng của em, còn có dính một ít máu nữa! Máu trinh là cái chắc! Em còn chối không! – Phụng nước mắt đã lưng tròng, chỉ chực òa khóc.
Toàn im lặng. Mới lần đầu ra ngoài ăn chả mà đã bị phát hiện rồi, thiệt xui quá. Chắc nó không có số đào hoa rồi. Nó suy nghĩ, bao nhiêu lời định bao biện, nhưng nói không đành lòng nói dối chị Phụng như vậy.
– Sao im lặng vậy, không bao biện gì sao? – Phụng giọng run run, nàng chỉ mong mình nói sai.
– Em không nỡ dối chị. Em… đúng là có quan hệ với người ngoài. – Toàn ngượng ngùng nói.
Phụng òa khóc, ngã xuống sofa. Nàng ôm mặt khóc, vì em trai – người tình đã phản bội mình. Nàng đau đớn.
Toàn im lặng, lại bên cạnh Phụng, ôm nàng vào lòng. Phụng không còn sức để gạt Toàn ra nữa, nàng cứ khóc thôi. Rồi nước mắt cũng cạn, nàng mở mắt, căm phẫn nhìn Toàn.
– Em không chối, nhưng cho em cơ hội giải thích đi. – Toàn ôm phụng.
– Em nói đi, cố mà xạo đi!
– Em không xạo, em xạo thì đã không nhận rồi! Em dám làm, dám chịu. – Toàn cương quyết.
– Ừ, vậy em nói đi, không được dối chị đâu. – Phụng nấc lên.
Thế là Toàn kể việc đi với Huyền như thế nào, bị Nam chém ra sao, rồi trong lúc Huyền lau vết thương thì nó đã đè Huyền ra mà đụ nát cái lồn trinh của cô ra sao. Nó chốt:
– Em sai, cũng chỉ vì mới bén mùi tình dục với chị nên thèm lắm, mà dạo này chị bệnh, em không nỡ đè chị ra mà…
– Hay nhỉ, đổ lỗi cho chị nữa cơ! Thế chị không thèm sao, chị thèm, chị có tìm ai không. – Phụng ấm ức.
– Em là con trai, hưng phấn đến nhanh quá làm em không kịp kìm chế, chứ em có yêu Huyền đâu.
Thấy Phụng im lặng, Toàn tỉ tê tiếp:
– Em đọc, thấy phụ nữ có kinh thì không nên quan hệ tình dục. Nên mấy lần định đè chị ra, nhưng sợ không tốt cho chị…
– Biết nghĩ cho người ta ghê ha, biết nghĩ vậy mà còn đi… đè con khác – Phụng nói mát, nàng vẫn giận lắm.
– Hứng lên, em chơi đại thôi. Xong mới thấy hối hận, nên mua cháo về chăm chị ngay. Lật đật chăm chị, nên không phi tang được chứng cứ, để chị biết…
– Chứ không là phi tang, chị không bao giờ biết. Lúc đó em thỏa thuê đè cô Huyền ra mà chơi ha. Người ta là gái trinh mà, còn chị…
Huyền nói tới đây, không khỏi tủi thân ôm mặt khóc tiếp. Toàn lại ôm nàng, dỗ dành:
– Không có đâu, chị vẫn là nhất. Cái lồn chị còn hơn vạn cái lồn trinh khác. Hơn nữa em thương chị lỡ trao trinh tiết cho tên khốn đó, em sẽ cố bù lại cho chị, cho chị là người con gái hạnh phúc nhất…
– Chỉ được cái nịnh là giỏi. – Phụng đấm vào người Toàn.
– Thật mà, không tin em chứng minh nè!
Nói rồi nó vác Phụng lên lầu, mặc cho nàng giãy dụa, đấm lưng nó. Nó đặt nàng xuống giường, rồi lập tức nhả lên đè nàng ra…
Phụng giãy dụa, chống cự! Nhưng rồi nàng đạp yếu dần đi, rồi từ từ rên rỉ, banh lồn ra cho Toàn chơi. Nàng còn hứng lên, cưỡi ngựa cho Toàn, cái lồn bót của nàng dập cho con cặc Toàn tơi bời hoa lá…
Hai chị em cùng lên đỉnh, rồi ôm nhau mơn trớn. Phụng rúc đầu vào ngực của em trai, nói:
– Đã không muốn còn ép người ta làm tình.
– Không muốn mà còn banh lồn ra cho chồng chơi, còn cưỡi ngựa dập con cu của chồng nữa.
– Cái của em và của Huyền, ai làm chồng hứng hơn?
Trời ơi, đúng là phụ nữ mà, đến chết còn muốn so sánh. Toàn vân vê đầu ti nàng, đáp:
– Đương nhiên là của vợ rồi, của vợ là nhất! Hơn nữa khi làm với vợ, chồng kích thích hơn nhiều.
– Vì sao?
– Vì mình là… chị em ruột!
Câu nói của Toàn làm Phụng chạnh lòng. Phải, vì tuy hai người đã vượt qua lễ giáo, nhưng cuối cùng làm sao có thể thành vợ chồng chính thức đây. Có thể nàng độc thân trọn đời để ở bên em trai, sinh con cho nó, nhưng cuối cùng pháp luật cũng không công nhận họ… Nàng hỏi:
– Chồng nói chồng đối tốt với Huyền chỉ vì nghĩa vụ?
– Phải, dù gì anh cũng phá trinh cô ấy…
– Anh phải đối tốt với Huyền, cô ấy là một người con gái tốt, lại đáng thương.
Toàn bất ngờ, chị nó… chấp nhận Huyền sao?
– Vợ chấp nhận cho chồng vậy sao?
– Dù gì chồng cũng cần một cô vợ chính thức, em đâu có làm vợ của anh được… – Phụng man mát nói.
– Dù chồng cưới một trăm cô vợ, thì em cũng là vợ cả, là người vợ anh thương yêu nhất!
Toàn lại đè Phụng ra, banh lồn nàng đút vào… Tiếng rên rỉ không ngừng phát ra. Đúng là vợ chồng có chuyện thì đem lên giường giải quyết!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42