Được mấy ngày chộn rộn, rồi Điền cũng lại ra đi. Dù theo những gì gã bảo với Huệ đi đợt này ngắn ngày thôi, tầm đâu đó một hay hai tuần là về.
Điền đi, để lại trong lòng Huệ một mớ ngổn ngang.
Không hiểu học ai, tự nhiên đợt này về Điền cứ lôi chị ra làm tình khắp xung quanh nhà. Khi thì ngoài nhà tắm, lúc đang chẻ củi ngoài sân, thậm chí có bữa chị vừa đi chợ về, tay còn cầm đủ thứ đồ ăn, mà gã cũng lôi chị vào mấy bụi chuối ngay trước nhà, tụt quần chị xuống mà cắm cặc vào rồi nắc. Và có vẻ như những kiểu làm tình như thế, làm Điền hứng hơn. Huệ cảm nhận rõ cặc chồng cứng hơn, anh đụ chị cũng mạnh bạo hơn và lâu hơn rất nhiều. Và lẽ dĩ nhiên, bản thân chị cũng rất sướng.
Nó như một sự khám phá mới trong đời sống tình dục mà ở một người con gái truyền thống như chị chưa bao giờ nghĩ đến. Mãi đến tận bây giờ, chị như vẫn cảm nhận cái sướng râm ran nơi cửa mình mỗi khi nghĩ đến cái đêm cực lạc ngay khạp nước… Nó là cái gì đó xen lẫn giữa sướng khoái, hồi họp, rồi lo sợ… Mỗi thứ ít nhưng hòa quyện lại làm cho cái cực khoái nó khác và sướng đến lạ lùng… Nhưng cũng chính cái đêm đó, mà giờ chị rất ngại không biết phải đối mặt với lão thọt làm sao.
– Vợ ở nhà, thỉnh thoảng có đi ra chợ nhớ ghé cho lão thọt trứng vịt, con mắm giúp tui. Đợt này tui chuyển lên đi thuyền dài cũng một phần nhờ lão ấy…
Trước khi đi, Điền còn dặn chị như thế. Xong còn bảo…
– Mà tui cũng có nhờ lão thỉnh thoảng ghé qua nhà xem vợ có cần sửa chữa gì thì giúp cho một tay. Dù gì lão cũng là đàn ông, thọt, nhưng vẫn lực hơn vợ nhiều…
– Nhà mình có cái gì mà cần sửa chữa. Rảnh quá toàn lo chuyện tào lao không…
– Bởi vậy tui nói vợ đàn bà, nó nông cạn. Tui nói lão như thế, là để coi như mình cũng có việc nhờ lão, thì khi nhận đồ từ mình, người ta mới đỡ ngại…
Nghe nói thế, Huệ cũng cứ “Ừ!” Cho chồng an tâm.
Nhưng rồi Huệ không ngờ rằng, lão thọt đến giúp chị thật. Mặc dù chị chẳng nhờ gì. Mấy ngày sau cái buổi nhậu, lão mang đến nhà chị một cái gì đó rèn bằng sắt bự chảng. Sau một hồi lui cui lắp lắp ngoài nhà tắm, Huệ tròn mắt khi thấy hóa ra đó là một cái vòi y như hình búp sen. Bên trên là nơi chứa nước, chỉ cần gạt cái cần là nước từ cái vòi chảy ra, không cần phải múc nước xối lên người. Khi chị vẫn còn đứng thẫn người ra chưa biết phải nói gì, thì lão thọt thu gom đồ đạc, bước thấp bước cao, đi về…
Rồi Huệ cũng túm mấy con khô cá lù đù đem qua coi như lời cảm ơn, vì lão nhất quyết không chịu tính tiền công cái vụ vòi búp sen ấy.
Rồi sau đó, thỉnh thoảng bó rau, khi thì con cá… dần dà chị và lão thọt có vẻ cũng tự nhiên với nhau. Kể cũng lạ, về làm dâu xứ này cả năm, cũng xởi lởi chào hỏi, làm thân với rất nhiều người, nhưng không hiểu sao riêng lão thọt, chị chưa khi nào tiếp xúc. Hay cũng có thể do e ngại về mấy vụ tin đồn kia, nên chị cũng ngại lai vảng… Càng tiếp xúc, Huệ nhận ra lão ít nói, khá lầm lì, nhưng vẫn có một cái gì đó ở lão, khiến chị an tâm. Nói là an tâm cũng không hẳn là đúng, nhưng thật sự để gọi tên cái cảm giác đó ra, chị không biết phải nói thế nào. Kiểu như trước mặt lão, chị cảm giác như lão có thể hiểu thấu được chị, cứ như thể chị nghĩ gì, muốn gì lão đều có thể nhìn ra…
Và cũng qua tiếp xúc, Huệ cảm giác hình như đêm trăng ấy, lão không thấy màn cực lạc của chị. Hay ít nhất, biểu hiện của lão làm chị yên tâm như thế. Mà kệ đi, có thấy cũng có sao. Dù gì chị cũng thấy lão một lần, lão thấy lại bất quá huề… Nghĩ thế, chị thấy vững tâm. Rồi bất giác nghĩ về dương vật của lão, chị tủm tỉm cười rồi đưa tay sờ vào hai gò má mình…
Ghe lại về, không khí buổi sáng sặc mùi muối và mùi cá biển.
– Bắt đầu vô mùa cá cơm rồi. Năm nay thiếp Sáu dạy con cách làm nước mắm với nha thím.
– Cái đó dễ ợt chứ có gì. Bây cứ đem về rửa sạch đi, tao qua tao chỉ…
Huệ vẫn thoăn thoắt lựa và phân cỡ cá. Nhưng lần này, chỉ có cố tình bỏ ra riêng tầm chục con loại nhứt. Không cần Điền phải dặn, chị cũng biết chừa ra có lão thọt.
– Vợ ra riêng thêm mớ tôm tích nha, chiều tui đem đi nhậu…
Điền dặn với xuống, khi thấy vợ đang ngồi soạn đến mớ tôm cua.
Dù đã thuộc dạng nhanh tay lẹ chân, thế nhưng khi Huệ xong hết việc, thì cũng đã hơn ba giờ chiều. Huệ đi lên nhà, định kêu Điền cầm cá qua cho lão thọt, thì thấy chồng đang dang tay dang chân nằm ngủ ngáy pho pho. Cũng không muốn đánh thức chồng, chị bỏ mấy con cá vô bọc nilon, bỏ vô thêm mấy cục nước đá, lấy cái nón lá rồi tranh thủ đi. Sẵn cá còn tươi, với tranh thủ cho lão nấu cơm chiều.
– Ông thọt ơi…
Đứng ngay trước cửa, Huệ kêu:
Quái lạ, hôm nay lão lại đi đâu mất. Ngó vào trong một lúc, chị lại kêu:
– Ông thọt ơi…
Vẫn không thấy ai, Huệ bước luôn vào trong nhà. Đi vòng qua cái lò nun, vào trong buồng, rồi đi hẳn ra cái nhà tắm ở phía sau ăn thông với buồng ngủ của lão, căn chòi vẫn im ỉm… Đứng suy nghĩ một lúc, chị quyết định treo cái bịch cá ngay cửa tủ bếp của lão, rồi quay ra đi về.
Thế nhưng, vừa đúng lúc ấy, có một người khác cũng bước vào trong căn chòi.
Là cô giáo Lan Anh.
Vừa nhác thấy Lan Anh, Huệ tự nhiên giật thót người. Thay vì bước ra, chị lại thụt người vào trong. Không hay biết sự có mặt của Huệ, sau khi đứng bên ngoài ngó vào một lúc, Lan Anh bước luôn vào trong nhà, đi thẳng vào buồng và ngồi xuống mép giường. Hôm nay, nàng không còn mặc bộ áo dài mà thay vào đó là bộ bà ba màu hồng nhạt. Dù là phụ nữ, nhưng Huệ vẫn phải công nhận Lan An thật xinh đẹp. Từ gương mặt, làn da đến cả vóc dáng. Bộ bà ba nàng mặc đã cũ, thế nhưng khoác lên người nàng sao vẫn thấy nó thướt tha đến lạ lùng. Như đã quá thân thuộc với căn chòi, nàng cứ ngồi đấy, khẽ đong đưa hai chân…
Đứng từ phía nhà tắm ngó ra, Huệ tự trách mình vì hoàn cảnh hiện tại. Lúc nãy sao chị không bước ra luôn có phải hay hơn không. Tự nhiên giờ như này, làm sao mà đi ra được. Rồi Lan Anh sẽ nghĩ gì về chị? Mà giờ đứng đây đến bao giờ? Không lẽ cứ chờ mãi… Đúng là không có cái ngu nào như cái ngu nào… Một lúc lâu trôi qua, Huệ bắt đầu sốt ruột, thì lại có tiếng bước chân vang lên từ cửa căn chòi.
Lão thọt về.
Vào đến cửa, nhìn thấy cô giáo Lan Anh, lão hơi khựng lại tí, kiểu hơi giật mình. Không phải giật mình vì sự hiện diện của Lan Anh trong nhà, mà vì giữa hai người, chưa khi nào hẹn nhau khi nào gặp. Đơn giản khi nào nàng muốn thì cứ đến. Nhưng rồi cũng chỉ một thoáng thôi, gần như ngay lập tức, lão lấy lại vẻ bình thường. Bước từng bước khập khiễng, lão ngồi xuống giường.
Như chỉ chờ có vậy, Lan Anh choàng qua, ôm lấy lão, và hôn lên môi lão.
– Này, gấp vậy em? – Đẩy nhẹ Lan Anh ra, lão thọt cười, hỏi.
– Em nhớ anh!
– Nhớ anh, hay nhớ thằng em của anh?
– Em… em nhớ… cả hai…
Câu nói cuối của cô giáo Lan Anh cứ phải ngắt quãng vì nàng bận hôn như nuốt lấy môi lão thọt. Lúc này, nàng đã đẩy cả hai ngã luôn xuống giường.
Hôn nhẹ lên hai môi, rồi nàng khẽ nút môi dưới của lão trước khi đưa lưỡi vào trong miệng lão, tìm xoắn lấy cái lưỡi mà tí nữa đây sẽ mang nàng đến đỉnh thiên thai. Lan Anh say mê mùi hương của lão một cách kỳ lạ. Nhắm mắt, nàng hôn lão thật sâu và cảm nhận rõ ràng một cơn hứng tình êm ái nhưng to lớn đang dâng lên và chuẩn bị nuốt lấy người nàng.
Đứng trong nhà tắm phía sau, Huệ bịt chặt miệng mình nhưng mắt thì vẫn mở thật to như sợ bỏ sót bất cứ hành động nào bên ngoài kia. Đã từng chứng kiến màn hành lạc của cặp đôi như người đẹp và quái vật này, nên chị cũng không còn sốc vì những gì họ đang làm và sắp làm. Thế nhưng, cái làm chị phải mở mắt thật lớn vì ngạc nhiên là cái cách cô giáo Lan Anh chủ động cuốn lấy người lão thọt. Rõ ràng đấy là cái cách người con gái chăm sóc người mình yêu…
Yêu ư? Lan Anh có yêu lão già trước mặt mình hay không? Nàng không biết. Nhưng nàng biết mình mê mẩn lão, mê mẩn cái cách lão gợi lên cơn hứng tình trong người mình. Chắc hẳn không ai tin, một người con gái thướt tha, xinh đẹp như nàng lại có lúc tưởng chừng mình lãnh cảm. Nàng không hứng thú gì chuyện tình dục, thậm chí còn kinh hãi mỗi khi nghĩ đến… cho đến khi gặp được lão thọt. Lão đã cho nàng thấy tình dục nó hấp dẫn đến mức nào… Lão làm cho một người con gái luôn tự tin mình có thể làm chủ mọi thứ thấy mình nhỏ bé đến vô cùng khi ở trước lão. Lão làm nàng biết hứng tình, biết nứng, biết đâu đó trong sâu thẳm con người nàng có một cơn dâm ngầm, nhưng mãnh liệt và bấy lâu nay nàng không lôi được nó ra, để nó âm thầm ăn dần ăn mòn lấy sức sống của nàng. Và giờ đây, khi đã được giải thoát, nó mang đến cho nàng một sức sống mới, một cuộc đời mới. Lan Anh gần sự cảm phục và kính sợ lão già mà nàng đang hôn say đắm.
Từ lúc nào, nàng đã lôi con cặc lão ra khỏi cái quần xà lỏn sờn mòn. Con cặc to lớn, quái ác nhưng cũng cực kỳ ma mị. Nhìn lão thọt bằng đôi mắt biết cười, vẫn còn đâu đó nét tinh nghịch, Lan Anh từ từ bò xuống, rồi nàng nuốt trọn con cặc đua đúa kia vào cái miệng nhỏ xinh xắn của mình.
– A… – Lão thọt thở ra khoan khoái.
Ngửa mặt nhìn lên cái nóc chòi, lão cảm nhận cái ấm nóng, trơn ướt đang bao phủ lấy con cặc mình. Tiếng xì xụp bắt đầu vang lên, chậm, rồi nhanh dần. Và khi cảm giác con cặc đã đủ ướt, lão chống tay ngồi dậy, ngắm nhìn đứa con gái xinh đẹp giữa hai chân mình một lúc, rồi đứng hẳn lên. Xuyên suốt cả quá trình đấy, mặc cho lão làm gì, Lan Anh vẫn miệt mài bú cặc cho lão…
Rút con cặc ra, đứng hẳn người lên, lão thọt đưa tay cầm con cặc vuốt vuốt mấy cái rồi nhìn Lan Anh. Không đứng lên, nàng di chuyển bằng hai đầu gối về phía lão. Hai tay chắp ra phía sau lưng, nàng lại nuốt con cặc nặng mùi kia vào miệng…
Một tay đặt sau gáy Lan Anh, một tay để dưới cằm hơi bóp miệng nàng, xong đâu đấy, lão thọt bắt đầu nhấp hông. Ban đầu là từng cái chậm rãi nhưng sâu. Lão đẩy ngập con cặc vào họng nàng, để đấy… rồi rút ra. Nghỉ tí cho nàng thở, rồi lại đẩy vào, rút ra. Rồi, khi cảm thấy đã thích hợp, lão bắt đầu đẩy nhanh dần…
Từng tiếng “Ọc… ọc…” vang lên. Lan Anh quỳ gối, chắp hai tay phía sau, miệng mở lớn. Lão thọt cứ thế đụ vào miệng nàng. Lúc này, con cặc lão đã bóng nhảy nước bọt nàng. Theo mỗi nhịp nắc, nước bọt chảy ra nhễu cả xuống đất. Không quan tâm, lão cứ tiếp tục nắc. Cái cổ họng nàng như một âm đạo khác, trơn, ướt, mặc dù không bót bằng nhưng cũng làm lão sướng đến tận óc…
Và Lan Anh cũng sướng lịm người. Cứ mỗi lần ở tư thế này, nàng thấy cơn hứng tình của mình dâng trào mãnh liệt nhất. Mỗi nhịp nắc của lão thọt vào cổ họng nàng thì bên dưới lồn nàng cũng tứa nước theo từng nhịp ấy. Và lúc này, nó đã đẫm nước.
Như hiểu được cơ thể bạn tình, lão thọt nắc chậm lại, rồi rút hẳn cặc ra. Lão kéo Lan Anh đứng lên, rồi cúi xuống nút lấy lưỡi nàng.
– Ưm…
Lan Anh rên lên sung sướng. Nàng thấy mình như một đứa trẻ ngoan được thưởng sau khi đã ra sức phục vụ người tình.
Buông nàng ra, lão đi đến cái ghế gỗ có lưng dựa và ngồi xuống. Không hiểu tình cờ sao, cái ghế hôm nay lại quay đúng về hướng nơi Huệ đang đứng nhìn.
Không để lão chờ lâu, Lan Anh cởi một phát cả quần dài và quần lót ra, rồi bước đến, quay lưng lại với lão. Đưa tay cầm con cặc vẫn đang ướt đẫm nước miếng của mình, nàng quẹt quẹt nó vào lồn, hơi nhíu người khi mấy cọng lông trên đầu khấc cọ trúng vào hột ở đầu lồn… Khi đã lựa đúng thế, nàng từ từ ngồi xuống.
– Ôi…
Dù đã đụ nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng Lan Anh cảm giác âm đạo mình vẫn chưa thể quen được với kích cỡ và hình thù của con cặc kia. Khi đã cho vào lút cán, nàng ngồi một lúc cho quen dần, rồi mới bắt đầu di chuyển hông…
– A… ôi… xuýt… ôi…
Lan Anh rên rỉ, xuýt xoa theo mỗi nhịp di chuyển người. Mặc kệ nàng tự nhấp nhỏm, lão thọt cho hay tay vào áo nàng, thưởng thức đôi cặp vú nhỏ tròn, nhưng căng mọng. Lúc này, cái xu chiên đã được nàng cởi từ lúc nào, lão thỏa sức nắn bóp đôi bồng đảo trắng ngần. Thỉnh thoảng, lão dùng ngón trỏ gãy gãy cái núm vú nhỏ xíu lúc này đã cương lên cứng ngắc của nàng. Lão không thích se đầu vú, cũng như khi bú lão chỉ liếm chứ không thích nút cái núm vú. Lão muốn giữ của, lão không thích mấy cái núm vú lồi lên quá cao.
Vịn hai tay vào đầu gối lão, Lan Anh ra sức nhấp, nhưng được một lúc, tốc độ của nàng chậm dần. Cơn sướng, cộng với cái đầu khấc có râu cứ chọt vào cổ tử cung làm nàng mất sức nhanh chóng. Nhưng nàng cũng không phải bận tâm, gần như ngay lập tức, lão thọt đẩy nàng về phía trước. Lan Anh như bò trên nền nhà. Đứng phía trên, khuỳnh đầu gối xuống, lão thọt chỉnh cặc ngay mép lồn, rồi ấn xuống. Tư thế này hơi khó với lão, vì cái đầu gối bị vướng vào khúc chân giả bên dưới, nhưng không sao, lão kiểu đụ này sẽ làm cô giáo lên đỉnh nhanh nhất. Luôn như thế, mỗi khi lâm trận, lão luôn để ý tâm ý bạn tình. Và chắc có lẽ cũng vì thế, mà bất cứ người đàn bà nào cũng phải lên đỉnh vài ba lần mỗi khi cho lão đút cặc vào.
– Sướng… em sướng quá…
Một tay bám vào eo cô giáo, một tay nắm lấy mái tóc nàng hơi kéo ra phía sau, lão thọt bắt đầu dộng cặc xuống nhanh dần. Mỗi nhịp đóng là một nhịp cộng hưởng cả sức nặng cơ thể lão, làm con cặc chạy sâu để tận cùng trong âm đạo Lan Anh. Năm phút trôi qua, lưng lão thọt bóng nhẫy mồ hôi. Lúc này bàn tay nắm tóc cô giáo không còn đơn thuần chỉ là nắm, lão xoắn tay quấn nó một vòng, kéo nàng ngửa cổ lên.
Bỗng, mắt lão thọt nhìn thấy bịch cá treo nơi cửa tủ, lão khựng lại…
Nghĩ gì đấy, rồi lão lại bắt đầu tăng tốc. Nhấp cặc ra vô lồn cô giáo thật nhanh, thật mạnh. Với tốc độ ấy, Lan Anh há miệng, cố thở. Lúc này nàng đã không còn rên được thành tiếng, chỉ còn những tiếng “Hờ… hờ…”, rồi xuýt xoa “Ôi…”, mắt nàng trợn ngược, lạc thần. Hơi thở lão cũng bắt đầu nặng dần… Rồi, lão gầm lên, rút cặc ra. Lan Anh quay nhanh người lại, ngậm cặc lão vào miệng, và nuốt từng đợt tinh trùng ấm nóng…
– A…
Ngửa cổ, thở hắt ra, rùng mình với cơn sướng, rồi lão thọt nhìn xuống. Lan Anh đang ngoan ngoãn chăm sóc con cặc của lão, như cố làm sạch nó. Kéo nàng đứng lên, lão hôn vào môi nàng.
– Nay thế thôi, em về đi. Anh có việc phải đi.
– Dạ!
Ngồi dựa lưng vào cái ghế gỗ, lão thọt nhìn cô giáo Lan Anh ngoan ngoãn mặc lại đồ, mỉm cười hài lòng. Sao khi đã mặc xong quần áo, nàng còn tinh nghịch bước đến bên lão, ngồi xuống, ngậm lấy cặc lão mà bú thêm mấy cái. Vừa xuất tinh, lại được bú, lão thấy thốn không chịu được. Lão bậc cười, vỗ vỗ và má nàng.
– Em về đây.
– Ừ.
Lan Anh đi rồi, lão thọt mặc lại đồ. Rồi bất ngờ, lão bước ra sau, nơi nhà tắm.