Ngày 07 tháng 07 năm 20…
Cách đây chừng hơn vài ngày tôi và em lại hẹn hò với nhau ở một quán mà em và công ty em thường tiếp khách làm ăn nơi đó. Một quán cũng bình thường nhưng lại nằm ven kênh Nhiêu Lộc. Quán bắt đầu đông từ giờ trưa và khá ồn ào. Thú thật tôi cũng không thích mấy không gian như thế, tôi vẫn thích thiên nhiên mát mẻ ở TĐ hơn, tiếc là mỗi lần hẹn với nhau em lại ngại đường xa.
Hôm đó tại quán chúng tôi tâm sự với nhau vài câu chuyện, em lại uống được khá nhiều bia nữa, có lẽ như em muốn được cởi mở tâm sự với tôi nhiều hơn. Nào vẫn là chuyện công ty và gia đình. Không gian không thoải mái mấy nên tôi cũng không được tự do ôm ấp hôn em như ở TĐ được.
Nhưng những câu chuyện em kể lại làm cuốn hút tôi hơn và cuối cùng em đành bị tôi khuất phục ở cái khách sạn trên đường TQK mà chúng tôi vẫn thường hay vào nơi đó, dầu hơi khá gần nhà em. Những cơn làm tình không dứt của người đàn bà ở tuổi hồi xuân của em khiến tôi phải nể em.
Thế mới vậy mà chiều nay em lại nhắn tin cho tôi có rảnh không để cùng đi thưởng trăng với em. Hôm nay trăng rằm thì phải, chồng em lại đi công tác nữa. Em chỉ mong có thế sau khi thu xếp việc nhà.
Tôi hẹn em ở quán sát sông ở TĐ để có khung cảnh đẹp lãng mạn ngắm trăng lên hơn và em đồng ý ngay.
Cái háo hức khi gặp em nơi này vẫn không thuyên giảm đối với tôi và lúc nào cũng như lần đầu cả, và chỉ mong sao sau màn ăn và ngắm trăng sẽ cùng em vào nhà nghỉ “tâm sự” với em thì tuyệt vời gì bằng. Chỉ cần nghĩ đến vậy tôi mà lòng tôi cũng rạo nôn nao không kém.
Xế chiều thì em đến như đã hẹn, em xinh xắn trong chiếc áo trắng vải mộc thêu móc khóa thời trang, chiếc quần jean xanh quen thuộc. Mùi hương thơm ngát dầu tắm, mái tóc em cũng hãy còn chưa khô hẳn, em cười khi thấy tôi chọn vị trí khá đẹp:
– Anh đến lâu chưa?
Vẫn câu hỏi như bao lần gặp ở nơi này, em chào tôi rồi vội nhìn lên bàn chưa thấy món gì cả ngoài dĩa đậu phộng và hai chai bia đang dở.
– Ôi kêu món gì đi chứ? Em đói lắm rồi nè!
– Em gọi đi, anh chưa đói. Nhìn em là thấy no rồi. Chẳng thèm ăn gì nữa à!
– Xạo ghê chưa? Giỏi nịnh thôi.
– No thật đó!
Như hiểu ý đồ tôi như bao lần, nhậu ở đây rồi sẽ dắt vào trong mà làm tình thôi. Nhưng em lúc nào cũng làm bộ bất cần, làm như không có nhu cầu ham muốn như tôi. Chính cái lối dẫn dắt câu chuyện khiến lúc nào tôi muốn chơi em được thì cũng khá là hồi hộp bởi cái tính hơi ngang như này của em. Cứ lững lơ con cá vàng rất là khó chịu. Em là con người khó hiểu như vậy đó! Có mà không, không mà có!
– Mà nói trước nhé, chỉ ăn và ngắm trăng thôi đấy nhé! Anh mà dụ dắt Giang vào trong ấy nữa là em về liền ngay đấy!
– OK anh hứa.
– Mặt anh mà hứa, toàn hứa lèo không à, ghét ghê đó. Chả bao giờ giữ lời cả với em dầu chỉ một lần.
– Có chứ.
– Lần nào kể cho em xem nào, toàn dụ con người ta không hà.
Tự dưng em bỗng xuống giọng như biết rằng rốt cuộc rồi sau buổi nhậu mình cũng sẽ vào chỗ ấy thôi. Tôi không phân trần nữa và để em gọi thức ăn và khơi gợi đề tài để “bia vào thì lời ra” như em vẫn thường hay tâm sự với tôi thường khi như thế.
Em húp một ngụm bia thật đầy rồi liếm mép vui vẻ kể tôi như khoe thêm chiến tích tình trường của mình. Tôi quá hiểu cái tính này của em, rất muốn khoe khoang nhưng lập lửng ỡm ờ gây tò mò cho đối phương, đặc biệt là người khác phái như tôi.
Như tôi đã từng kể trước đây, em đã qua tay khá nhiều người đàn ông dầu đang có chồng, em vẫn thích có người dòm ngó và đặc biệt là “thèm khát” mình nữa thì càng thích thú hơn nữa. Cái tính dâm của em không sao lìa bỏ khỏi con người em hết được. Dầu bao nhiêu lần hối hận, bị ruồng bỏ rẻ rúng, nhưng chứng nào tật đấy. Nó cứ ấp ủ trong em rồi có dịp lại bung ra không kìm hãm được.
Tôi là một trong nhiều trường hợp mà em bị tôi chinh phục, có lúc em thú nhận hết với tôi điều đó. Em nghỉ chỉ nghịch đùa với anh thôi như bao kẻ khác, nhưng không ngờ em thừa nhận bị tôi khuất phục thật. Em vứt bỏ tất cả và đến với tôi không toan tính và nhiều nhất vẫn là vấn đề nhu cầu sinh lý em cao quá. Chồng em quá dở không đáp ứng cho em được. Em tìm ở tôi để bù phần thiếu hụt của chồng.
Em kể nhiều lúc có mặt chồng và đông đủ bạn nhậu của chồng tại nhà mà em dám chê chồng một cách vừa mỉa mai, vừa công khai bật đèn xanh cho bọn đàn ông có cớ để sấn tới. Số là cơ quan nghiên cứu của chồng thỉnh thoảng được chồng mời về nhà cuối tuần vui vẻ chầu bia rượu, một mặt chồng muốn lấy lòng lão viên trưởng muốn cất nhắc chồng thêm, một phần cũng muốn khoe vợ đảm đang khéo tay. Vì chồng cũng đã lỡ khoe và hứa nhiều ở cơ quan. Buổi nhậu em kể thường tổ chức ngồi dưới nền nhà kế bên bếp cho tiện, khách thường ngoài bạn bè quen còn có mấy nhân vật mà em muốn để ý kể là thằng cha lái xe cho lão viện trưởng và gã hàng xóm phía đối diện nhà với nhà em. Chính hai nhân vật này làm em thích thú lẫn thù ghét đàn ông nhất.
Do ở nhà nên tật em không bao giờ chịu mặc nịt vú cả cứ thả rông cho thoải mái dầu có khách đến cũng vậy, khách đến thì em mặc áo dày thêm tí thôi chứ vẫn thả rông để nấu nướng, vậy mà cái thằng lái xe nó đến nhiều lần nên phát hiện ra điều ấy, nên hay tìm cách vào bếp gạ phụ giúp chị này nọ, nhưng nó vẫn tranh thủ tìm cách nhìn trộm vú em. Em lúc đầu thì thấy khó chịu, nhưng sau này lười em cho qua luôn bởi thầm nghỉ với tầm tuổi hơn bốn mươi này thì còn có thằng rình xem cũng chả có gì lo mà có khi thêm vui.
Em có suy nghỉ táo bạo như thế. Nhiều lần chồng em còn ngu dại bảo nhờ xe nó đưa em đi chùa xa nữa chứ. Em là em biết hết âm mưu tán tỉnh của hắn nên cũng ra bộ ỡm ờ cho nó tìm cách thả dê em cho vui. Vì em nghỉ đã có chồng và có thêm tôi nữa lo gì thiếu thốn. Vậy mà có lần vô tình khi đem mồi dọn xuống mâm em không kịp lấy tay giữa cái áo cổ rộng, thằng lái xe đã nhìn thấy hết hai vú to trắng ngần của em, lúc đó em nhìn thấy người đó như dại đi, trong khi mọi người đang vui. Em cũng liếc xuống thấy đũng quần nó đội u lên một cục to tướng.
Nghe em kể đến đó mà tôi cũng nứng theo luôn, em hào hứng kể thêm về gã hàng xóm trước mặt nhà, rất thân với vợ chồng nhà em. Nhà gã về ở khu phố này trước nhà em khá lâu, gã nghe đâu làm công an bên kinh tế của bộ, vợ gã hơi quê mùa dân quê nhưng làm ở hải quan sân bay. Nhà to lớn bề thế ở khu này, nhưng cái bề giàu có ấy cũng không xóa hết vẻ dân quê của hai vợ chồng. Gã nhận đồng hương với gia đình em vì em ở HN, nhưng gã hơi thô kệch quê mùa chứ không thanh lịch như dân gốc HN ở em. Nên đôi khi vợ gã cũng hơi ganh tị với nét mặn mà hồi xuân của em.
Từ ngày dọn về đây chồng em thường mời gã sang nhậu khi có dịp, nhưng chỉ đôi lần qua cái nhìn vồ vập lên ngực em là em biết gã này cũng không phải tay vừa trong chuyện trai gái đẩy đưa ăn nói cũng chả kém gì em. Nhưng em rất biết ý giữ kẻ khéo léo, nhưng rồi cũng đến lúc gã giở trò tán tỉnh em.
Trong một lần em khi ngồi nhậu cùng chồng. Lúc đó do quá chén em vui buột miệng như đã từng đôi lần vui: Hàng em điện nước đầy đủ thế này mà chồng chán chồng chê có chán không thế! Em vừa nói vừa tưng tưng bá cổ chồng xem phản ứng, nhưng chồng thật vô tâm chỉ cười ruồi rồi bảo:
– Bả già rồi mà đòi nước nôi gì nữa…
Em kể cáu tiết:
– Nhớ nhé…
Rồi em cũng cười đùa theo:
– Nhớ câu này nhé bác Đạt (tên gã hàng xóm)
Gã nhìn em thèm thuồng rồi thử nháy mắt đá em xem phản ứng, lúc đó em đang quê với chồng, phần cũng đang hứng vì bia và lại nói toàn những chuyện kích thích nữa, nên em cũng vô tình nháy mắt đồng ý. Gã tưởng bở em đã ngầm đồng ý em từ đó. Nên thường tìm cách qua lại nhà em thật vô tư khi có dịp thuận lợi. Em bắt được ý đồ gả, nhưng cái tính dâm của em cũng muốn thử gã thế nào, nên mỗi khi ra sân thượng em thường ăn mặc khá lộ liễu để tưới cây hay quét sân, làm cho gã xốn mắt chơi. Ai ngờ gã biết được tìm cách lúc chồng đi công tác tìm cách qua làm giúp việc này việc khác như mọi khi chồng em cũng thường vô tư qua nhà gã khi rảnh rỗi vậy. Em bắt đầu thấy gã có biểu hiện muốn giở trò sàm sỡ.
Em kể cũng trong một lần đi chơi với tôi về vì hơi khá say, không quá say như lần thằng con đã thịt em. Lần này em còn tỉnh, nhưng khổ do cái váy quá ngắn lúc xuống xe em vướng làm đổ xe nghe khá lớn, lúc ấy gã bên kia nhà nhìn sang nghe thấy vội đỡ giúp, cũng là dịp vợ gã về bên ngoại chơi chồng em lại đi công tác tỉnh. Thằng con đi học thêm còn con bé thì học trên lầu không nghe thấy. Chính lúc ấy em rất mệt và thấy đau nơi đầu gối, nhưng may quá có gã sang đỡ em và xe dậy. Nhưng em đã bị gã lợi dụng ngay lúc ấy.
– Em có sao không?
– Không sao cảm ơn bác Đạt… ôi em hơi mệt tí aa á á…
– Em đau đâu vậy nào?
– Chỉ bị chỗ đầu gối chút thôi mà cảm ơn bác…
– Không sao có gì không đưa anh xem nào…
Gã hỏi tới rồi cúi xuống nắn lấy đầu gối em rồi dìu đỡ em lại sa lông… Bên ngoài trời lại bổng chuyển mưa lớn gió to, mưa lớn đóng khá mạnh cánh cửa sắt tối om. Gã tranh thủ bế em lên sa lông rồi đè lên người em định giở trò, em nghe phía dưới của gã cứng khá to ấn mạnh vào cái đùi đang đau của mình. Em chợt tỉnh và biết mình phải làm gì. Em lấy hết bình sinh đạp gã một cái thật mạnh, gã lăn xuống nền nhà thật mạnh chắc đau, em nhanh chân chạy về phía cầu thang bật mấy công tắc điện cùng lúc sáng choang.
Gã lồm cồm ngồi dậy bối rối:
– Cho anh xin lỗi cô Giang nhé…
– Anh cút ngay khỏi nhà tôi, tôi la lên bấy giờ đấy nhé…
Gã xấu hổ và nhìn em mặt đầy căm tức, từ đó và sau gã cũng có qua nhưng thái độ lạnh lùng khác hẳn, nhưng em cũng khéo giữ không cho chồng biết mà chỉ dám thổ lộ với tôi thôi.
Tôi tin em như bao lần em kể về em. Nhưng thú thật tôi cũng bắt đầu thấy mình biết ghen khi nghe em kể, nhưng tôi lại không có quyền như chồng em được, cái tính lẳng lơ trong người em nó đã làm em phiêu lưu và sướng bao nhiêu thì em cũng gặp không ít rắc rối sau này với gia đình.
Tôi nghe em kề say sưa mà thằng nhỏ chẳng chịu xìu xuống chút nào. Em nhìn tôi rồi nói:
– Nghe em kể như thế, anh tin và có thấy em hư không?
– Em chỉ dâm thôi…
– Mà chỉ dâm với mỗi anh thôi, chứ không có linh tinh với ai nữa đâu…
Giọng em chợt dịu dàng và đăm chiêu:
– Em có hư không?
– Không em ạ, anh tin em mà. Sao em lại hỏi anh câu này hoài vậy?
Giọng tôi cũng trầm xuống, em nghe thế liền cười chọc:
– Sao mà giọng yếu xìu thế cơ chứ, giận em thật ư?
– Không, giận được gì nào…
– Nào nhìn em thế nào, có đáng yêu không?
Em bỗng trở nên vui vẻ rồi chợt cho tay xuống đáy quần tôi mà bóp thằng nhỏ một cái.
– Chỉ nghe kể chuyện mà nó cũng cứng lên thế cơ à ôi… xấu chưa nào.
Em cười mắt lấm lét nhìn quanh quán cẩn thận hơn, nhưng may trời đã kịp tối để em xoa thằng nhỏ tôi trong tay, em miết lên miết xuống đũng quần tôi nhẹ nhàng như tỏ vẻ muốn xin lỗi tôi vì đã lỡ khoe chuyện xấu mình ra cho người yêu nghe. Tôi cũng cảm thấy hứng lấy tay xoa bờ vai em rồi thủ thỉ vào tai em:
– Hôm nay chồng đi công tác, lát em vào trong đó tâm sự cùng anh nhé…
Giọng tôi cũng nhẹ nhàng như rót vào tai em lời mời mọc hư đốn, em không trả lời tay vẫn để ở thằng nhỏ nóng cứng bên trong, em ngã đầu lên vai tôi thầm thì:
– Anh có yêu em thật không?
– Không yêu mà còn mãi quyến luyến như thế này à!
Em rúc vào ngực tôi rồi cúi xuống sâu hơn hôn lên ngực tôi, tôi đỡ em dậy tựa vào ghế rồi nói:
– Em có thấy trăng lên không?
– Đâu, chỉ em xem nào.
Em nghiên sát bên tôi nhìn về phía cuối sông, bóng trăng tròn đang lên thật đẹp. Dưới sông sóng lăn tăn gợn sóng lấp lánh, em trầm trồ:
– Ôi đẹp quá anh nhỉ, ước gì mình…
– Em lại mơ mộng như con nít nữa rồi đó…
– Em ước được ngồi đây mãi bên anh suốt đêm nay…
– Anh cũng muốn như em vậy đó.
– Hay hôm nay mình đừng vào trong ấy một lần đi anh để ngắm trăng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67