Thằng Chương hối hả chạy về nhà. Nó tính chạy luôn lên gác, giang sơn riêng của nó để hồi phục tinh thần sau khi bị Hồng Thanh dọa cho muốn té đái! Vừa mệt, vừa sợ, lại vừa mắc cỡ vì trước mặt hai đứa con gái nó đã khai toẹt cái chuyện không có cái clip quay con Hồng Thu ở truồng, lại còn khóc trước mặt tụi nó nữa chớ! Nó còn sợ con Hồng Thanh mà không giữ lời, mét với mẹ nó chuyện tối hôm nay thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra… Hai chân nó run như muốn rụng khỏi người, tim nó đập thình thịch muốn bể lồng ngực… nó thở hổn hà hổn hển… Con cu mập ú của nó teo tẻo từ hồi nào…
Về tới nhà, tính mở cửa len lén đi vô. Nó giật mình đứng ngoài cửa sổ ngó lom lom. Trong phòng khách sáng trưng ánh đèn, mẹ nó ngồi trên một chiếc ghế quay mặt ra ngoài. Bên chiếc ghế dài có ba người đang ngồi. Người ngồi ở phía trong là một người đàn ông khoảng gần năm mươi tuổi, tóc lốm đốm muối tiêu nhưng khuôn mặt nhìn rất trẻ, trắng hồng và có nét rất đẹp, có lẽ lúc trẻ ông ta rất đẹp trai. Ngồi bên ngoài là hai cô gái, nhìn có vẻ lớn hơn thằng Chương vài tuổi, nó nhìn thấy cả hai cô gái đều mặc quần ngắn… mấy cặp đùi dài trắng nõn kề bên nhau. Mẹ nó đang nói gì đó mà nhìn khuôn mặt ba người khách tươi cười rất vui…
Thằng Chương hít thở vội vàng cho hơi thở mau bình thường trở lại, nó nhìn xuống và vuốt vuốt cho áo quần thẳng thớm đàng hoàng, mà nó cũng không quên thò tay đẩy đẩy cho con cu nằm về đúng vị trí bình thường nhất trong quần… Xong xuôi nó mở cửa bước vô, nó cố tình mở cho có tiếng động để cả nhà quay lại nhìn nó…
Thấy dáng con trai, Hiểu Dung kêu lên:
– Con trai mẹ về rồi hả? Ham chơi quá nghen… Vô đây mẹ biểu.
Thằng Chương bước đến đứng bên cạnh mẹ. Hiểu Dung đưa tay chỉ từng người:
– Giới thiệu với mọi người, đây là con trai em, tên Chương, năm nay nó 15 tuổi. Còn đây là chú Dũng, bạn của mẹ dưới quê. Hai chị đây là con gái của chú Dũng. Hai chị lên đây và sẽ ở chung với mẹ con mình…
Người đàn ông tên Dũng đỡ lời:
– Chào con trai, chú là bạn của mẹ con từ hồi con nít lậng. Năm nay hai chị đây vừa vô đại học. Chú lên nói chuyện với mẹ để xin cho hai chị ở đây đi học và làm bạn với con. Con có ưng không…
Ông chỉ hai người con gái bên cạnh ông và giới thiệu, thằng Chương “dạ… dạ… ” mà mắt thì quan sát thật kỹ hai người con gái trước mặt mình. Nó giật mình khi nhìn thấy khuôn mặt hai cô giống y như nhau, từ mái tóc đều nhuộm màu nâu nâu, đôi lông mày đen nhánh như nét vẽ mực tàu, đôi mắt một mí nhưng rất to, rất sáng ẩn nét hóm hỉnh, cười cười… Đến cặp môi của họ cũng giống nhau, không dày, không mỏng, môi dưới hơi trề ra nhìn rất duyên và đều tô một màu son hồng hồng bong bóng… Ông Dùng nhìn nó cười cười:
– Nhìn hai chị thắc mắc, phải không, con trai? Hai chị là chị em sinh đôi mà…
Rồi ông chỉ hai người con gái nói tên và bày nó cách phân biệt ai là Như Yến, ai là Như Oanh. À, Như Yến là chị, còn Như Oanh là em. Như Oanh thì có một má lúm đồng tiền, Như Yến thì không…
Hiểu Dung đứng lên:
– Thôi được rồi. Còn nhiều thời gian cho mấy chị em nó làm quen với nhau… Anh với hai đứa lên đây, em chỉ phòng cho tụi nhỏ ở, với phòng khách cho anh nghỉ tạm đêm nay…
Nàng đưa ba cha con ông Dũng lên lầu. Phòng của hai chị em Yến – Oanh ngay bên cạnh phòng nàng. Còn phòng cho khách nghỉ lại đối diện phòng ngủ của nàng.
Sắp sửa cho mọi người nơi nghỉ ngơi xong, Hiểu Dung kêu thằng Chương kiểm tra cửa nẻo xong nàng quay về phòng mình tắm rửa chuẩn bị đi ngủ…
Đêm đã dần vào khuya, cả nhà vắng lặng. Hai chị em Yến – Oanh đi đường xa mệt mỏi, đặt lưng nằm xuống là ngủ ngon lành. Thằng Chương cũng mệt lả vì chuyện hồi đầu hôm nên ngủ không kịp đắp mền. Hình như cả nhà chỉ có Hiểu Dung là chưa ngủ được!
Nằm trăn trở trên chiếc giường rộng, nàng hồi tưởng đến ngày xưa, khi nàng còn là một cô gái quê thơ ngây, hiền lành học phổ thông. Hồi đó nàng và ông Dũng học chung một trường, ông Dũng học trên nàng hai lớp. Giữa năm học lớp 10 thì nàng và ông để ý đến nhau. Ông Dũng thích nàng vì không những Hiểu Dung hiền lành, dịu dàng mà nàng rất xinh đẹp. Nụ cười quyến rũ của nàng lúc nào cũng nở trên đôi môi đỏ hồng tự nhiên không cần son phấn, nước da con gái quê nhưng trắng trẻo, nõn nà. Mỗi ngày đến lớp trong bộ áo dài trắng đồng phục, thân hình nở nang của nàng làm biết bao ánh mặt chiêm ngưỡng trầm trồ, ánh mắt ông Dũng là một trong vô số ánh mắt đó. Bầu ngực vun tròn căng căng dưới lớp vải áo dài, cái eo nhỏ được làm rõ nét bởi chiếc áo bó sát trong người. Đôi mông căng tròn nổi lằn chiếc quần lót bên trong nhìn rất khiêu gợi trên từng bước đi làm nhiều thằng con trai ước ao một lần đặt tay lên vuốt thử cặp mông đó…
Tết năm đó, tình cờ khi đến chúc tết một cô giáo mà cả hai người đều học… khi về trời đã sụp tối, chiếc xe đạp mà Hiểu Dung đang đi chợt tuột sên. Lòng rất lo lắng, vì chung quanh là bóng tối, bạn bè thì đã tản mác từ lâu, nàng vừa ì ạch dắt xe mà lòng thì vừa rối bời, nhà còn xa quá… Bỗng sau lưng nàng có tiếng có tiếng xe máy nổ, ánh đèn chiếu sáng một đoạn đường vắng vẻ, Hiểu Dung giật mình run rẩy, lỡ mà…
Đang lo sợ, tiếng xe máy chợt êm lại, bên tai nàng chợt có tiếng:
– Hiểu Dung phải không? Sao về tối vậy, xe em bị sao á?
Nàng dừng lại, quay mặt nhìn người vừa lên tiếng. Trong ánh đèn xe chập choạng hắt ngược, nàng nhận ra Dũng! Tim nàng chợt đập nhanh hơn mấy nhịp, nàng rối rít:
– A… anh Dũng hả? Mừng quá! Em đi chơi với bạn, về tới đây xe bị tuột sên, em đang phải dắt bộ, không biết làm sao lại gặp được anh, em mừng ghê…
Vậy là, Dũng xuống xe, dựng chân chống lên, lúi húi cài lại sợi sên xe đạp cho Hiểu Dung… Nhìn bóng Dũng loay hoay với chiếc xe đạp, trong tim nàng chợt bùng lên niềm cảm kích như vô hạn. Vốn dĩ đã ưa thích anh chàng có nét đẹp như diễn viên, lại luôn có lòng quan tâm đến bạn bè… Không biết trời xui đất khiến ra làm sao, khi Dũng vừa sửa xong sợi sên, đứng lên lấy cái khăn dưới yên xe máy ra lau tay thì… Hiểu Dung ào tới, ôm chầm Dũng, nhón chân lên áp đôi môi mềm ấm của mình vào đôi môi Dũng… Thật bất ngờ! Dũng đứng lặng trong vài giây, rồi bản năng của một người con trai làm Dũng cũng không để nàng hôn một mình… Buông chiếc khăn đang lau tay, Dũng vòng hai tay ra ôm tấm thân mềm ấm của nàng siết chặt vô lòng mình… Hai người trẻ cứ để cho cơn lốc tình cảm cuốn đi… Đường sá vắng tanh, trời tối đen, chỉ có bầu trời đầy sao sáng nhìn thấy điều gì đang xảy ra…
Nhìn quanh, Dũng thấy bên lề đường có một bóng cây lớn liền buông Hiểu Dung ra, dắt hai chiếc xe vào để sau thân cây. Dũng quay lại dìu Hiểu Dung vào ngồi xuống sau thân cây đó… Chưa hiểu biết nhiều về tình dục, chỉ buông theo bản năng thiên bẩm, cả hai đang lúc vừa lớn, cứ để cho đôi môi, đôi tay và thân thể rạo rực bùng phát theo từng vòng tay ôm, từng nụ hôn nồng nàn trao nhau… Dũng vẫn không biết khúc dạo đầu, chỉ biết cởi áo ngoài Hiểu Dung ra, lật cái nịt vú mỏng manh lên xoa bóp trên hai bầu vú mềm căng non nớt của nàng… Hiểu Dung như mê man trong cơn lốc xoáy tình yêu và thân xác, cứ miên man cho Dũng làm gì thì làm, nàng chỉ biết hưởng ứng theo nhưng động tác của Dũng… Khi Dũng tuột hẳn một bên cái quần tây cuốn theo cả cái quần lót nhỏ ra khỏi một bên chân lúc nào nàng cũng không hay… Bàn tay của Dũng xoa vuốt, nắn bóp lúc mạnh lúc nhẹ cái lồn non múp míp chỉ làm Hiểu Dung càng thêm kích động… Cho đến khi một vật lạ tròn thô, cứng ngăn ngắc đâm vào miệng lồn, cơn đau xé thịt dưới háng làm Hiểu Dung hét lên,
– A… á… đau… đau quá… anh… làm gì… đau em…
Nước mắt nàng trào ra. Sực tỉnh, nàng vội lấy tay bụm miệng lại sợ lỡ có người đi ngang đường nghe thấy, dù đường vẫn tối om, vắng ngắt…
Dũng vẫn tiếp tục đưa đẩy con cu trong cái lồn nhỏ đó, vừa thở vừa thì thầm bên tai nàng:
– Anh xin lỗi… anh không kìm được… anh yêu em… Dung ơi…
Lúc đó, vừa sợ, vừa đau, Hiểu Dung như lịm người đi chỉ nghe tiếng được tiếng mất, phản ứng tự nhiên nàng vòng tay ôm lấy lưng Dũng riết mạnh khi Dũng đang chuyển động càng lúc càng nhanh trên bụng nàng… Chưa nhận biết được một cảm giác nào, nàng bỗng thấy, Dũng chậm lại, háng Dũng nhấp từng cái một… một luồng nước nóng vọt ra, bắn trong lồn nàng… Chẳng hiểu gì, nàng kêu lên:
– Gì vậy, sao anh… đái trong người em…
Dũng không trả lời, nằm vật ra bên cạnh nàng, thở dồn dập…
Sau buổi tối hôm đó, mọi chuyện bỗng nhiên thay đổi! Ba mẹ Hiểu Dung bị tai nạn qua đời. Nàng phải rời quê theo người bà con chuyển về thành phố sống và học hành… Dũng học xong rồi ở lại làm việc trong một cơ quan hành chánh… Mãi về sau, khi hai người đã có gia đình riêng, con cái thì mới tình cờ gặp lại nhau trong một lần Hiểu Dung đưa chồng về thăm quê. Cả nàng và ông Dũng đều nhận ra mọi chuyện đã trở thành quá khứ, gia đình của mỗi người mới là quan trọng nên họ không bàn bạc gì trước mà trở thành bạn bè tốt của nhau. Không ai nhắc lại chuyện xảy ra buổi tối ngày xưa đó nữa! Thỉnh thoảng họ vẫn liên lạc chuyện trò rất vui vẻ, thân tình… Ngày hai đứa con gái sinh đôi vô đại học, sau khi bàn với vợ, ông quyết định không cho con ở nhà trọ hay ký túc xá mà bắt hai cô phải về ở với mẹ con Hiểu Dung…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54