Sự xuất hiện của Nhung và Phúc làm xáo trộn hoàn toàn lối sống trong gia đình ông Giang. Bận rộn coi ngày, mời họ hàng bạn bè, thuê cỗ thuê bàn trang điểm rồi trang phục, sửa sang nhà cửa dọn phòng mới, mua giường mua chiếu, chuẩn bị đám cưới, rước dâu tận trong Đồng Nai xong, ai nấy mệt bở hơi tai, nhưng rồi đâu cũng vào đấy.
Nhung vừa ra trường đã xin được chân kế toán ở công ty người bạn ông Long, còn Phúc học điện lạnh ở trung tâm hướng nghiệp, vừa có lương vừa được dạy nghề. Bà Hằng tự nhiên tìm thấy niềm yêu đời ở gốm sứ Nhật Bản, thỉnh thoảng đi nhập hàng bên Campuchia, trong nhà lại có thêm 1 đống đồ gốm, khách mua cũng nhiều. Thằng Hiếu tuy chuột sa chĩnh gạo, nhưng vẫn chăm chỉ trông cửa hàng với cái laptop. Cả nhà có của ăn của để, ai cũng hân hoan ra mặt trêu chọc thằng Lộc nhanh kiếm cô vợ đi cho bằng anh bằng em. Tất cả dường như sáng sủa hơn, cuộc sống tốt đẹp hơn chỉ 3 tháng sau khi Phúc về nhà.
Có điều, ở đời có câu “Ăn no rửng mỡ”, ông bà ta nói đố có sai. Khi vật chất thừa mức, các nhu cầu căn bản được giải quyết, thì người ta sẽ nghĩ tới hưởng thụ. Mỗi buổi sáng sớm ngồi ở võng làm cốc cà phê trong bếp trước khi đi làm, ông Giang thấy tâm trạng mình bị quấy rầy quá mức khi hai cái bưởi chập chờn nhảy tung tăng, tưng qua nảy lại theo mỗi bước xuống cầu thang trong bộ đồ công sở để chuẩn bị bữa sáng của Nhung.
Tận hưởng no nê hết cả mắt, tuy khó chịu vì không được thanh tịnh nhưng lại dễ chịu ở đâu đó trong lòng, ông Giang phân vân không biết có nên dạy dỗ chỉ bảo cô con dâu ngoan ngoãn ngây thơ quá mức về cái bầu ngực trắng xinh khủng bố, tuy ăn mặc kín mít mà độ kích thích nó còn dữ dội hơn nhiều mấy cô hoa hậu mặc bikini trên TV.
Dù sao thì cơ hội được công khai ngắm nghía như vầy cũng không có nhiều, chỉ khi nào bà Hằng đi chợ đầu mối từ sớm ông mới dám công khai nhìn ngắm, tha hồ tận hưởng, máu nóng dồn lên thằng em khiến ông thấy mình như trẻ bớt 10 tuổi.
Hai cô con dâu làm ông hết sức hài lòng. Một người là con một, gia đình giàu có, tính nết tuy chẳng đảm đang cái gì cũng không phụng hiếu được cha mẹ chồng nhưng bù lại khả năng ăn mặc hút hồn người khác với nét đẹp dâm đãng ngầm biểu lộ qua từng cử chỉ và ánh mắt thì thật không có đối thủ. Một người thì ngoan ngoãn hết mực, vâng dạ lễ phép, hiếu thảo với cha mẹ chồng, làm việc khó gì cũng không từ, đặc biệt là cặp vú thì luôn khiến ông tưởng tượng ra cảnh những đứa cháu của ông sẽ không bao giờ đói khát, chắc là vậy, vì ông đã phải nhiều lần quệt dãi khi liếc mắt thấy “con bò sữa” căng phồng của nàng.
Mải nghĩ ngợi, thấy đã đến giờ mở cửa hàng, ông Giang đứng dậy, sửa lại quần cho bớt lộ thằng em đang dựng lều, bước về phòng để thay đồ, đúng lúc Nhung vừa tạm biệt Phúc đi làm xong, nàng đang đi xuống bếp để dắt xe đi làm. Gặp mặt nhau ở lối đi vào bếp nhỏ hẹp, ông Giang nghiêng qua tránh, Nhung cũng đứng yên tránh để ông đi qua.
Thằng em giật giật trong quần, ông Giang đứng khựng lại tiếc rẻ nuốt nước bọt cái ực nhìn chằm chằm vào đôi vú khổng lồ của Nhung. Bắt gặp ánh mắt tham lam đói khát của ông, Nhung ngại ngùng hết sức, nàng quay người đi che ngực, cái lối đi quá hẹp chỉ đủ 1 người, ông Giang vô thức theo phản xạ nghiêng người qua né cái cùi chỏ của nàng.
Chống tay trái vào tường, xoạt, đứa chó nào hôm qua để rớt dầu hay mỡ gì đó ở chỗ ông Giang đứng, cái dép lào không đủ bám trụ, chân phải trượt một cái như cầu thủ xoạc bóng, ông đẩy thẳng bàn chân vào gót chân Nhung, quá bất ngờ, nàng bị ông đẩy ngã ngửa ra sau đè thẳng lên người ông.
Một tiếng “ối” rõ to vang lên, ông Giang vội đẩy Nhung ra, nhăn nhó ôm cu, nước mắt ứa ra. Hơn 50kg cơ thể Nhung vừa đè hết vào thằng nhỏ đang cương cứng, đau chết mất, không lẽ gãy thằng em rồi, ông Giang hốt hoảng.
“Ôi ba ơi, con xin lỗi, ba có sao không?” Nhung lo lắng hỏi.
“Lỗi của ba mà… ôi sao ba đau quá con ơi, không lẽ gãy xương rồi, ôi ôi ôi.” Ông Giang nhăn nhó ôm chặt lấy hạ bộ.
Thấy hai tay ông Giang run run, Nhung hoảng hồn, chắc là đau lắm, nàng vội vã chạy đi lấy băng gạc, bông vải, oxy già, dầu gió trong hộp cứu thương rồi quay lại ngay.
“Ba, ba thả tay ra, để con coi vết thương chỗ nào.” Nhung gấp gáp nói, nàng đang sợ hãi việc bố bị gãy xương, nàng chưa nghĩ tới vấn đề xấu hổ là vết thương ở chỗ nhạy cảm.
Gỡ tay ông Giang ra, nàng kéo luôn cả quần đùi lẫn quần lót của ông xuống, một con cu đen trủi bật ra, dù đang mềm nhưng nó lại to bằng hàng của Phúc khi cứng hết cỡ, Nhung hơi ngạc nhiên nhưng bỏ qua vấn đề đó, nàng nhìn chăm chú xem có vết thương nào. Không thấy được vết máu nào, nàng đưa tay cầm luôn con cu lên lật qua lật lại để quan sát hai hòn dái xem có bị dập không. Cảm giác dai dai mềm mại như được cầm cái vòi voi truyền đến bàn tay, mùi hương đàn ông quyến rũ xộc vào mũi, đầu cu nhễu chút xíu nước trắng trong suốt, dính dính lành lạnh vào đầu ngón tay khiến Nhung rùng mình, bướm nàng giật một cái, dâm thủy túa ra dưới 2 lớp quần.
Quá bất ngờ với hành động đặc biệt của con dâu, ông Giang quên luôn cả cơn đau, và thấy bó tay toàn tập với nàng. Vô tư ngây thơ thì cũng có mức độ thôi, đây là bố chồng nàng, một người đàn ông trưởng thành mà nàng cũng tự nhiên tới mức cầm ciu ciu kiểm tra thì… bó dái. Cũng may thằng Phúc vừa đi xong, Hiếu Lộc đi học, bà Hằng đang đi chợ, còn mỗi 2 cha con ở nhà, chứ ai mà bắt gặp thì biết nói sao. Ơ mà khoan, cái kiểu bóp cổ con ciu lắc lư hỏi han này, a hự hự, đôi tay con bé sao mềm mại ấm áp lạ thường, thôi xong, ông Giang không kiềm chế nổi thằng em phản loạn, nó ngóc đầu lên kiêu hãnh phản đối sự soi xét của Nhung.
Đang chú ý nhìn kỹ xem ông Giang có bị làm sao không, Nhung chợt giật mình khi thấy cái vật mềm mềm trong tay mình cứng lên, phồng to ra trước mắt nàng, eo, cái con quái vật gì thế này, nàng xòe tay ra đo, dài hơn cả gang tay!
Nhung chợt tỉnh hồn, nàng vội đẩy con cu ra, nhìn đi chỗ khác, vội vã thoái thác: “Con hông thấy bị thương gì, chắc chỉ bị dập thôi. Ba có đau lắm không ba, để con gọi cấp cứu nha?”
“Ôi ba đau lắm con ơn, nhưng mà con đừng gọi. Nhà có hai cha con, bác sĩ y tá nó thấy rồi tung tin đồn, hai cha con mình biết đi xứ nào mà sống hả con. Thôi con sơ cứu cho ba trước đi con.”
“Thôi con xấu hổ lắm, của ba nó thẳng đơ vậy chắc không… không bị gãy đâu, ba tự sơ cứu được không?” Nhung xấu hổ che mặt nói, tuy lỗi là của ông Giang, nhưng ông cứ kêu đau làm nàng vừa lo lắng vừa khó xử.
“Ba đau lắm con ơi, tay ba chống vô tường té một cái chắc bị trật rồi, ba đau tay lắm không làm được. Con kiểm tra kỹ giùm ba đi, nó gãy thì nó tụ máu bầm trong đó, lỡ để mai nó hoại tử thì phải đi bệnh viện cưa mất con ơi huhu.” Ông Giang cười thầm trong bụng, chắc chỉ bị bầm thôi, ông cũng hết thấy đau rồi nhưng cứ giả vờ.
Nhung nhìn thật kỹ con cu, nó đen đen vằn vện, phần đầu bên trong bao lại có màu hơi hồng, soi tới soi lui cũng không thấy được máu bầm ở chỗ nào, nó giật giật nhè nhẹ, chắc là bị thương nên co giật?
Thuyết phục ông Giang mãi mà ông cứ lì ra không cho gọi cấp cứu, Nhung đành thở dài móc điện thoại ra nhắn tin xin nghỉ sáng hôm nay, rồi mở cửa sổ ra hết, bật đèn pin của điện thoại, soi qua soi lại con cu cứng ngắc chĩa ngược lên.
Soi quài mà chẳng thấy cái gì, ông Giang cứ nhăn nhó kêu đau, nàng bắt đầu thấy hơi nghi ngờ, nhưng mà điệu bộ của ông thì không có vẻ gì là giả vờ, trông rất thật. Hết cách, nàng đành phải cầm tay vào con cu lần nữa, kéo lớp da căng ra, lật ngược cái bao quy đầu để coi thử bên trong có máu bầm ở đâu không!
Bị kích thích quá độ, ông Giang giả vờ kêu la oai oái, nhưng sướng rơn trong lòng, con cu càng cương to hơn nữa, đầu khấc lồi hẳn ra, cu giật mấy cái vì quá hứng!
Vừa vân vê con thủy quái đáng sợ, Nhung vừa nhớ lại cái cảm giác khúc gậy đẩy mạnh vào khe bướm và đít khi nàng ngã ngửa vào nó, ôi sao nó to quá vậy, hình dáng dữ tợn mà còn to gấp đôi anh Phúc, tự nhiên sao thấy nhầy nhụa ở bướm, hôm qua Phúc làm quá nhanh gọn, nàng chưa được thỏa mãn nên bây giờ tự dưng nàng dâng lên một cảm giác khao khát.
Hơi thở khô khốc, Nhung đưa lưỡi liếm môi rất nhanh nhưng không qua được mắt ông Giang. Nhìn vào cặp mắt mơ màng của nàng, ông biết phải chớp ngay thời cơ có một không hai này, kẻo nó tỉnh cơn dâm thì sau này dính vợ dính con trong nhà khó mà ăn được con bò sữa, à nhầm con thỏ đáng yêu này!
“Ôi con ơiiiii, bố s… bố đau quá con ơi, hình như máu bầm nó tụ ở đầu đó, con có cách nào hút máu bầm ra không?” Ông Giang đề nghị bằng giọng rất mê hoặc, nửa van lơn, nửa dụ dỗ.
Hút máu, giống hút độc rắn, tức là dùng môi ư, ôi, nàng xấu hổ quá nhưng nàng quá đỗi tò mò. Nàng chưa bao giờ làm cái trò này, nhưng không hiểu sao cứ nhìn mấy con cu là lại muốn cho vào miệng mút thử, có điều Phúc chưa bao giờ cho nàng làm trò này vì sợ “chưa ra tới chợ đã rơi hết tiền”.
Mặt đỏ như gấc, Nhung nhẹ nhàng cúi xuống hé môi xinh cho con koo vào ngậm, lưỡi còn đánh đánh lên đầu cu thử nếm vị nướng sướng mặn mặn tiết ra từ đầu cu.
Cắn chặt răng để khỏi phát ra tiếng rên, ông Giang gồng cứng cơ cố gắng không xuất tinh ngay, không cẩn thận nàng mà biết ông giả vờ là bể mánh liền. Ông động viên nàng: “Ui a, đúng rồi đó con, ba thấy đỡ đau chút chút, con mút nhẹ nhẹ thôi, mút mạnh ba đau, uiiiiiiii, hình như máu bầm nhiều lắm, ngậm sâu hơn thử sao con.”
Nhung thì lại đang lạc vào một thế giới khác, tai nàng như ù đi, cảm giác mềm mềm sần sật trong miệng khiến nàng mê mẩn, mùi cặc xộc vào mũi khiến bướm nàng co bóp nhè nhẹ, đầu vú cửng lên, sướng quá, hèn gì các chị em mê “buscu” đến thế!
Bú một hồi mà chẳng thấy “máu bầm” đâu, Nhung càng lúc càng nghi ngờ ông Giang hơn, có lẽ ông đang giả vờ. Giúp bố chồng cũng chỉ có thể giúp tới đây là hết mức rồi, đi xa hơn nữa chắc chắn là vi phạm luân lý, nàng nghĩ thầm. Nhưng cái kiểu cứng ngắc này thì đừng hòng ông thả nàng ra để đi làm. Nghĩ nghĩ cách cứu bản thân thoát khỏi tình huống éo le này, Nhung chợt nhớ tới một cái clip nhạy cảm được con bạn gửi cho mình trên Facebook tuần trước để trêu chọc bộ ngực khổng lồ của nàng.
Nghĩ là làm, Nhung nhả con cu đen sì ra, cởi áo ngoài, lộ ra cái áo sơ mi công sở trắng tinh, nàng mở vài cúc áo, bê 2 con “hải cẩu to mụp” ra, kẹp vào cu ông Giang, bắt đầu đẩy lên đẩy xuống, ép nó vào giữa, nhìn cái đầu hồng hồng cứ thòi ra thụt vào ẩn hiện khiến những suy nghĩ bậy bạ hơn cứ nảy ra trong đầu nàng.
“Ôi con làm gì sướng vậy… ấy lộn, đỡ đau quá vậy… xóc mạnh nữa lên con, ‘máu bầm’ sắp bắn ra rồi.” Ông Giang nhắm mắt rên rỉ.
Ông Giang vẫn lì lợm nghĩ trong đầu từ toán học tới thiên văn học, tình hình Iran bắn rơi máy bay… ấy ấy… suýt bắn ra mất, cố dời mắt khỏi đôi “quái thú bồng đảo” khổng lồ đang ngậm vào, nuốt ra, mút mát, cọ quẹt lên con ciu ciu, Nhung nhìn kỹ biểu cảm của ông, nàng cười thầm, le lưỡi liếm liếm đầu cu.
“Ba ơi con nói này…”
“Ư ư đau quá, ôi đau quá, đau chết mất, đau như tiên… ơ, sao hả con.” Ông Giang vẫn cố vờ vịt.
“Thực ra ba muốn gì, con biết, nhưng mà con sẽ giúp ba phun ‘máu bầm’ màu trắng ra!” Trả lời một câu khiến ông Giang hoảng hết cả hồn, Nhung há to miệng ngậm luôn đầu cu vào, liếm láp say sưa, gục gặc đầu, mút thật chặt khiến ông rã rời toàn thân.
Cũng may mà ông đang hoảng hốt vì bị phát hiện nên tụt hết cả cảm xúc, chứ không thằng em đã xong cơm ói ngay tại trận rồi, có điều Nhung không bỏ cuộc dễ như vậy, nàng liếm sồn sột, mê mải đánh lưỡi, nhấm nuốt từng chút nước sướng ở đầu cu ực ực, lấy lưỡi đẩy ngược da quy đầu xuống, xoay vòng quanh đầu khấc sột soạt, kẹp lưỡi mút sâu hơn pực pực.
Nhung cũng không biết làm sao nàng lại nghĩ ra được nhiều trò để nghịch ngợm với con cu của ông Giang đến thế, nhưng khi cái đầu khấc to cộ đẩy vào mồm, bị nhột ở họng nên nàng nhả ra ngay, hớp một hơi để thở, khuôn mặt đỏ bừng ánh lên đầy xấu hổ, môi chu nhẹ, nàng đưa hai tay bưng mặt xoa xoa nhẹ, bớt chút cảm giác mê muội khó hiểu.
“Ba, con đã cố hết sức, mà ‘máu bầm’ vẫn không ra được. Con chịu thôi ba, con thấy ba đỡ đau nhiều rồi, thôi con đi làm đây!” Nhung tìm cớ thoái thác, đã vạch mặt nhau rồi thì không còn lý do gì ở lại, nàng không muốn phải lừa dối anh Phúc.
“Không được, ba không ra được”máu bầm”thì khó chịu, đau đớn lắm! Con phải giúp ba!” Ông Giang kiên quyết nói, ánh mắt e ấp, nụ cười thẹn thùng, cặp “hải cẩu” trắng mơn mởn tròn xinh xấu hổ núp sau hai vạt áo khiến ông như phát điên lên rồi, ông phải chiếm đoạt nàng bằng mọi giá.
Không đợi Nhung trả lời, ông Giang quàng tay ôm chầm, đẩy ngã nàng ra sàn nhà, một tay tóm hai cái cổ tay thon nhỏ đẩy lên trên cao, một tay vuốt ngược tóc mai đụng nhẹ lên vành tai, vờn móng tay lên nó vòng xuống lỗ tai khiến nàng rùng cả mình nổi gai ốc rồi đẩy năm ngón tay luồn vào tóc mơn trớn nhẹ lên da đầu đầy mân mê, ông nhìn thẳng vào mắt nàng rồi kề môi hôn xuống. Hôn được môi là day được vú, day được vú là bú được lồn, ông nghĩ thầm, với chiêu này thì đố nàng đỡ nổi.
Khi hai cái môi chỉ cách nhau một chút nữa là chạm, Nhung co hai đầu gối lên đẩy ông Giang ngã nhào về phía trước. Tự trách mình quá sơ ý không để ý đè hạ bộ lên nàng, ông Giang tự nhủ phải cứu vãn tình hình, kẻo Nhung tỉnh ra hẳn thì hỏng ăn, vừa may cái quần đùi giữa hai chân mắc kẹt ở cổ, xoạt, cái quần lót ướt đầy dâm thủy của ông bịt vào mũi miệng nàng.
Hít một hơi toàn mùi bìu dái đậm đặc, Nhung mê man lịm đi, đầu vú lại cứng lên, bướm bóp bóp ào ạt dâm thủy ướt hết cả quần, nàng ú ớ dãy dụa, ông Giang bịt luôn mũi, há miệng ra để thở thì nguyên một con cặc to cứng tọng luôn vào mồm!
Mở to mắt ra, Nhung á ứ trong mồm “ao a ám” – sao ba dám, “ả on a” – thả con ra các kiểu, ông Giang rút luôn cái dây chun buộc quần, cột đôi tay nàng lại, buộc luôn vào bản lề cánh cửa bếp, lui lại một chút rút cu ra khỏi miệng Nhung, lột cái áo ra nhét vào mồm để nàng khỏi kêu, ngồi thật chắc lên hạ bộ, đưa hai tay nhào nặn, nắn bóp, vân vê, kéo kéo, chọt đầu ti, vòng ngón tay quanh quầng vú khiến chúng nó săn lên, cù nhẹ vào nách, ông Giang càng tấn công dữ dội thì sự phản kháng dãy dụa của Nhung càng lúc càng yếu ớt đi nhiều.
Bị sờ mó, nắn bóp, thọc lét, cái lưỡi liếm vành tai cắn nhẹ, hà hơi vào cổ, liếm vào vai đến xương đòn gánh, liếm dần xuống ngực, vòng vo quanh đầu vú rồi mãi mới được ngậm mút nún nún nhè nhẹ, lại liếm xuống rốn, phớt qua một cái đi lạc tới eo làm nhột nhạt, lại tới mu rồi đùi ngoài đùi trong, bắp chân bị cắn nhẹ, từng ngón chân được mút, Nhung ưỡn người sung sướng, nổi hết cả da gà, rên rỉ ư ử trong họng, bướm lại ọc nước ra lênh láng, nằm ngay đơ ra cho ông Giang muốn làm gì thì làm.
Thấy con mồi đã sướng hết cỡ, ông Giang đánh bài chót, vạch quần lót ra mút mạnh vào môi lồn căng phồng khiến Nhung rú lên ươm ưởm, ông cạ râu vào đó, đánh lưỡi vòng vòng vào hột le, chọt chọt lưỡi vào lỗ, húp sùm sụp nước dâm. Có bao nhiêu kỹ năng liếm múp suốt mấy chục năm cuộc đời, ông đều lấy ra dùng hết, Nhung oằn oại từ kiểu sướng này tới kiểu say sưa khác, từ ngực tới lồn đều bị mút cắn ửng đỏ, bị đánh lưỡi cho tê rần ra, nhũn hết cả người!
Hết đầu vú rồi hột le bị đánh theo chiều kim đồng hồ cho tới ngược kim đồng hồ, môi bướm hết bị xoa cho tới chà sát lên nhau, nàng chịu hết nổi, một cảm giác từ xưa đến nay chưa bao giờ có dâng lên, bụng dưới của nàng cong tớn lên, một cảm giác sướng khoái mãnh liệt khiến nàng tê tái nổi da gà từng cơn, một đợt sóng lớn đánh thẳng qua người nàng, dòng điện từ hột le chạy lên tận óc, thân nàng như con thuyền trong bão, cơn giông tố lạ lùng nổi lên, đầu quật qua quật lại, ư ư ư trong họng, run rẩy trong cơn cuồng phong, đôi chân trắng nõn co giật chơi vơi trong không khí, lần đầu tiên trong đời Nhung biết đến thế nào là lên đỉnh vu sơn!
Thấy mình có vẻ hơi quá tay, con mồi đã ngắc ngứ nằm bải hoải ra hết biết, ông Giang tặc lưỡi, đã đến lúc cho con lươn đen được ăn, cầm gốc cặc lắc mấy cái là đã cứng lên lại, ông kê đầu cặc vào khe bướm Nhung, chà qua chà lại mấy cái, chuẩn bị đâm vào cho sướng khoái cái châu thân.
Đột nhiên ông Giang chợt nghe tiếng “Ư ư ư u u, hic, u u u u” truyền lại từ miệng Nhung, nhìn lên liền thấy, nàng đang khóc dấm dứt trong mồm, mũi sụt sùi bong bóng, mắt lệ tràn lã chã.
Thương tâm, ông Giang giật cái áo ra khỏi mồm Nhung, liền nghe tiếng khóc “Hu hu hu” của nàng vang lên. Ông cởi nốt dây trói ở tay, nàng liền ngồi dậy khóc lóc tu tu ngon lành.
Thầm tự nhủ quá đãi cái miệng cái tay mà hại con cu hỏng bét cả chuyện rồi, ông Giang biết nàng đã lên đỉnh xong nên bây giờ tỉnh táo trở lại rất nhiều, cũng không đành lòng hiếp dâm con dâu khi nàng đang thương tâm đến vậy, ông ôm chầm lấy nàng vỗ về.
“Ôi con… đừng khóc nữa mà, ba có làm con đau không, ba xin lỗi, ba đúng là đồ cầm thú. Suỵt suỵt, đừng khóc nữa, ba nghe thấy đau lòng lắm!” Ông cố vỗ về an ủi cô nàng mít ướt khóc nhè, thầm tự nhủ bây giờ lui một bước, sau này tìm cơ hội xơi tái con thỏ đáng yêu này cũng không muộn.
“Hu hu hu, ba đừng làm chuyện đó với con, chuyện đó đi ngược chuẩn mực đạo đức của con lắm, là loạn luân ba ơi, huhu.” Nhung vẫn cứ vừa van nài vừa khóc.
“Ba tha con đi ba, ba bạo lực lắm con không đánh lại ba nổi. Ba tha con đi rồi ba muốn gì con cũng chiều, miễn là không làm chuyện đó.” Thấy ông Giang đực mặt ra im lặng không nói gì, Nhung càng van nài nhiều hơn.
Như bắt được vàng, ông Giang mừng ra mặt: “Có thật là cái gì con cũng chiều không? Chỉ cần không làm tình… ờ… làm chuyện đó?”
“Dạ, con hứa sẽ giữ lời ba, chuyện này chỉ ba con mình biết với nhau, miễn sao con không trái đạo 1 vợ 1 chồng. Con xin ba.”
“Vậy thì được, ba thích ngắm nhìn cặp vú, à lộn, bầu ngực con, vậy nên khi nào có hai người, con nhớ chiều ba cho coi ngực nha.” Ông Giang đặt điều kiện như đứa con nít.
“Vậy con vẫn giữ được trong trắng với anh Phúc hả, thích quá, con cảm ơn ba. Hôm nay ba làm con thấy kỳ cục ghê, ghét ba!” Nhung mừng rỡ nhảy cẫng lên mà quên mất đôi vú tung tăng nhảy nhót, nàng vội ôm ngực, nũng nịu đổi thái độ. Nói gì thì người nàng vẫn còn đang rần rần sung sướng, bướm còn đang giật giật nhả nước miếng vì cơn cực khoái đầu đời đây! Tự nhiên nàng thấy tim đập thình thịch, không hiểu tại sao, nàng quay đi xấu hổ, sửa lại quần áo, đi tìm cái quần lót khác để thay, lát nữa còn đi làm.
Đi được mấy bước, Nhung quay đầu lại, nháy mắt một cái, tinh nghịch nói: “Nhớ giữ bí mật nha!”
Ông Giang thì ngơ ngẩn cả người, ông cười cười, còn rừng thì sợ gì không có củi đốt. Hai người dường như xích lại gần nhau hơn về sự thân mật trai gái, vậy thì chỉ cần cất kỹ đống củi này, ngày sau, chỉ một mồi lửa là nó cháy bừng bừng thôi!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17