Những ngày sau đó, cứ khuất tầm mắt vợ là Ông Tuấn lại thụ thai cho Ngọc.
Ngọc vừa đi học về, cởi quần áo bật vòi sen xong xuôi trong phòng tắm thì ông Tuấn đã vọt vào ôm chầm cơ thể trần truồng của con gái ở phía sau, một tay bóp vú một tay sờ lồn non của con gái.
“Bố làm gì vậy? Coi chừng mẹ phát hiện.”
“Con nhỏ tiếng chút là được.”
Thế là con cặc to khỏe lại được hội ngộ với cái lồn non, ông Tuấn ôm chặt chẽ con gái từ phía sau lưng, tay bóp vú hông thì nắc liên tục. Ngọc bật vòi sen ở mức lớn nhất để tiếng nước át đi tiếng bạch bạch phát ra khi hai trứng dái đập vào mu lồn.
Lần này ông Tuấn chưa thỏa mãn sau một cú bắn nên thời gian tắm bị kéo dài rất lâu.
Mẹ Ngọc thấy con mình ở trong phòng tắm mãi không chịu ra thì sợ con bé bị ngất nên đến trước cửa phòng lớn tiếng hỏi:
“Con có bị làm sao không Ngọc?”
Ông Tuấn không dừng lại mà còn nắc nhanh và mạnh thêm, tay gia tăng sức lực như muốn bóp nát cặp vú làm Ngọc rên lên một tiếng rồi vội nuốt vào, trả lời ngắt quãng: “Ưm… con không sao đâu ạ… A… Chỉ là hôm nay học thể dục cả người dơ dáy nên con… ưm… tắm kỹ ạ.”
Mẹ Ngọc đâu hay biết rằng cô con gái nhỏ của mình đang bị bố ruột nắc con cặc lút cán vào lồn non, tin tưởng lời con gái mà rời đi.
“Bố thật là… Lỡ mẹ phát hiện…”
Ông Tuấn không quan tâm đến lời trách móc của Ngọc, bế thốc con bé lên bồn rửa mặt tiếp tục hành sự. Ngọc còn nhỏ nên nhẹ cân, không sợ bị sập bồn.
“Bố vừa mua cho con vài cái váy và đầm mặc ở nhà, mấy ngày nay ở nhà mặc chúng và đừng mặc quần lót để bố thuận tiện thụ tinh nghe chưa? Con mau có bầu con trai thì bố mới không bỏ mẹ con.”
Ngọc đã bị đâm đến đầu óc mụ mị, đờ đẫn gật đầu.
Ông Tuấn lại xả thêm một luồng tinh dịch vào lồn Ngọc.
Ngọc không dám làm trái ý ông nên những ngày sau đó đều mặc đầm hoặc váy và không mặc quần lót bên trong. Ông Tuấn được đụ con gái mình mọi thời điểm ông cảm thấy nứng, chẳng hạn như nhân lúc Ngọc đang ngồi ăn đêm trong bếp thì vồ lấy, ông ngồi trên ghế, Ngọc ngồi trên cặc ông hứng chịu những cú thúc mạnh bạo, tay run rẩy không cầm nổi thìa.
Bất chợt, mẹ Ngọc đi vô bếp lấy nước thì trông thấy cảnh này, nhíu mày: “Hai bố con làm gì ở đây?”
Bởi vì váy của Ngọc xoè ra che đậy hết nơi giao hợp của hai người nên bề ngoài chỉ trông như con gái đang ngồi trên đùi bố.
“Làm sao? Bố con tôi yêu thương nhau tí đấy mà. Con bé mới đây mà đã lớn thế rồi.”
Nói xong, hông nhẹ nhàng đẩy lên một cái.
Đúng vậy, lớn đến mức có thể cho bố hưởng thú vui rồi.
Ngọc cố giữ bình tĩnh, nói dối không chớp mắt: “Đúng vậy. Bố làm ngũ cốc cho con ăn nè mẹ.”
Mẹ Ngọc vui vẻ nói: “Con cứ ăn tiếp. Mẹ về phòng dỗ em ngủ.”
Bà vừa khuất bóng thì ông Tuấn dạt bát ngũ cốc ra, ép Ngọc nằm sấp nửa người trên bàn, hai tay giữ chặt hông Ngọc điên cuồng nắc.
“Đúng là con gái đã lớn như này, vú đít phổng phao, lồn thì bót, hằng ngày ăn mặc hở hang đĩ thỏa, tao không nắc lồn mày tới khi có bầu thì đúng là phí. Đừng uống thuốc tránh thai. Gen mẹ mày tốt, con em gái của mày cũng lớn rồi, mày không đẻ con trai thì nó sẽ là người đẻ.”
Ông Tuấn vỗ mạnh mông Ngọc. Mỗi lần mông Ngọc bị vỗ thì cái lồn lại được một phen siết chặt khiến ông phê hết chỗ nói.
“Ưm… a… bố cứ thụ thai cho con đến khi có bầu. Đừng đụng bé Trâm… ha…”
Bé Trâm cũng là con gái ông Tuấn, năm nay mười hai tuổi đã mang vẻ phổng phao, tươi mơn mởn, lại còn nét hơn cả Ngọc. Dù Ngọc có sinh con trai thì ông cũng sẽ phá trinh Trâm dù sớm hay muộn.
Ông Tuấn cười tà ác, phóng ra luồng tinh dày đặc tràn ngập tử cung Ngọc.