Cửa hàng của ông Minh nằm ngay chợ ngã bảy, sát mé nhánh sông Bún Tàu. Nhiều khi người ta tự hỏi nếu cát đá mà đem lên ghe bán được, có khi ông Minh cũng hòa vào mấy ghe buôn ở giữa dòng. Tuy cửa hàng nằm trên bờ, nhưng gạch đá đi giao cũng chủ yếu bằng ghe. Một số thì được giao bằng xe ba gác. Hai Vũ là một trong số mấy tài xế ba gác kiêm bốc vác của cửa hàng vậy.
Cửa hàng là một gian nhà tôn rất lớn, có mái trờ ra bờ sông. Thời này, có nhà tiền chế khung sắt mái tôn đã là hạng số má. Đằng này ông Minh xây cả một nhà kho tiền chế thiệt bự. Bên trong nhà kho để những đồ không chịu được mưa nắng như xi măng, sắt, sơn và cả vôi bột. Những thứ còn lại như gạch, cát… được tập kết vô một bãi rộng gấp đôi nhà kho, ngay bên cạnh. Đám thợ thầy có trên dưới hai mươi người, đa phần đều là dân nghèo, lực điền, có cả mấy tay Khmer đen nhẻm.
Hai Vũ cùng Tư Thông đang chất gạch ống lên xe ba gác. Đây là loại xe kiểu cũ, có thùng ở phía trước, chiếc 67 đẩy từ đằng sau. Vừa chất được hơn chục cục thì Tư Thông ôm bụng kêu.
– Ây, tự nhiên đau bụng dữ. Ông chất tiếp nha ông hai, tui kiếm chỗ ị cái rồi tui với ông đi giao.
– Ừ, cậu đi đi.
Hai Vũ vừa “ừ” thì Tư Thông đã dọt đi mất. Tư Thông là gã đàn ông nhỏ choắt. Người gã thấp, tướng lại ốm, mặt xương như mặt chuột. Bù lại gã cực kỳ lanh. Cái lanh ở đây là khôn lanh, việc nặng thì trốn, việc dễ thì xông xáo làm ngay. Chính thế gã rất khoái chung đội với hai Vũ. Bởi hai Vũ hiền, Tư Thông nhờ cái gì anh cũng vui vẻ làm giúp.
Tư Thông vừa chạy đi thì thằng Thạch Rin, thằng nhóc Khmer đang đứng kế bên quay qua nói với hai Vũ:
– Ây dui, ông dễ gạt quá, thằng Tư Thông nó trốn để ông chất gạch một mình đó. Ỉa đái gì nó.
Hai Vũ đưa tay quệt mồ hôi, cười:
– Kệ đi, có khi cẩu bị đau bụng thiệt. Ba cái gạch này cũng nhẹ, hổng nhọc lắm đâu.
Nghe vậy, Thạch Rin tặc lưỡi cái rồi cũng thôi.
Vừa lúc ấy, ông Minh đi từ phòng giao dịch của ông xuống kho. Ông hỏi lớn.
– Chiều nay có anh em nào rảnh tranh thủ qua nhà tôi cắt cỏ cho mấy con heo rừng ăn cái. Thằng Lin giữ nhà nay nó nghỉ.
Hai Vũ và Thạch Rin đang nhìn nhau thì từ xa đã nghe Tư Thông lên tiếng.
– Thầy cứ để đó cho em. Có mấy con heo dễ không ấy mà.
Ông Minh nhìn Tư Thông loắc choắc chạy từ dưới bờ sông lên thì cười, nói:
– Được, vậy tôi nhờ cậu Tư nha.
– Thầy yên tâm. Em khắc lo cho.
Ông Minh cười, vỗ vỗ vai Tư Thông rồi đi lên nhà trên. Tư Thông đi tới chỗ hai Vũ, nói:
– Chất xong rồi chưa, nhanh nhanh tui với ông đi giao mớ này xong thì quẹo qua nhà ông chủ Minh luôn. Có 2 thằng làm kiểu gì cũng nhanh hơn 1.
Hai Vũ gật đầu rồi tranh thủ chất gạch lên xe. Vậy chắc chiều nay anh lại phải về nhà hơi trễ hơn rồi. Chút đi ngang chợ chắc ghé vô báo Hà một tiếng để nàng đỡ phải trông.
… Bạn đang đọc truyện Chợ nổi Ngã Bảy tại nguồn: http://truyensex68.com/cho-noi-nga-bay/
Cùng lúc ấy, tại chợ nổi, đã tầm 9h trưa, khách bắt đầu thưa dần, nhóm các bà lại đậu ghe vào gần nhau mà tám chuyện. Chị Tám Tiến lại là người bắt đầu chuyện, nói:
– Cô Tư, nay chợ ế quá, Tư kể chuyện Tây hãm nghe chơi Tư.
Sau câu nói, mấy bà cười rần nhưng hình như mắt ai cũng sáng lên. Mọi người nhìn sang hướng cô Tư tỏa chờ đợi. Cô Tư tỏa nói:
– Mẹ, hết chuyện giờ này đòi nghe chuyện Tây hãm. Con Tám mấy nay mày bị chồng bỏ đói hả?
– Đói thì hổng đói. Mà nhiều khi quần tới quần lui có nhiêu đó cũng nhàm Tư. Mà tại Tư kể mấy vụ đó nghe nó đã gì đã. Bữa nào nghe chuyện Tư xong về con cũng quần thằng chồng con lên bờ xuống ruộng luôn đó Tư.
– Mẹ mày! Bây đàn bà mà ăn nói bỗ bã hệt đàn ông. Hên là có thằng Tám nó cưới, chứ không hổng biết sao luôn.
– Kệ con đi Tư, kể nghe đi Tư.
Cô Tư tỏa cười. Cô Tư nay cũng khoảng sáu mươi, tóc cô trắng nhiều hơn đen được cô búi thành một cục tròn phía sau đầu. So với Hà hay chị Tám Tiền, chị Bảy Huệ chỉ tầm hai mấy ba mươi thì cô Tư trải sự đời nhiều hơn gấp mấy lần. Lớn lên ở chính cái đất miền tây này, trải qua chiến tranh, mấy chuyện thời đó nghe cô kể lại nó sinh động như được coi phim vậy. Đặc biệt chuyện mọi người thích nghe nhất là chuyện bọn lính Tây nó càng vô khu giải phóng, chúng nó cướp của, đốt nhà, rồi bắt đàn bà ra hiếp. Chuyện ấy ắt cũng nhiều người nghe, nhưng chủ yếu chắc cũng chỉ nghe như một kiểu tội ác của đám giặc. Còn một khía cạnh khác, kỳ lạ và hấp dẫn hơn nhiều thì chắc không mấy người được nghe.
Cô Tư trở bộ, kéo cái chân trái co lên đúng thế ngồi miền tây rồi dựa vào cái cột sào phía sau lưng, bắt đầu kể:
– Bây biết rồi đó. Bọn Tây nó bự con, thằng nào thằng nấy người như con trâu cổ, lông lá đầy mình. Nó mà đè thì có đứa con gái Việt nào chống cự cho nổi.
Tám Tiến xen vào, hỏi:
– Mà nó càn vô phát là nó bắt nó hãm liền hả Tư.
– Bậy, cũng tùy. Thường thì tụi nó cũng lựa mấy đứa được được gái. Mà cái con mắt của tụi nó cũng lạ, nhiều khi cái đẹp của tụi nó không giống mình. Nhớ đợt đó, gần sát bên nhà tao có con Thu, con này có chồng rồi, mà chồng đi kháng chiến rồi chết. Lúc đó nó cũng ngoài ba mươi rồi chứ hổng trẻ trung gì. Mặt thì không có gì đẹp, được cái tướng tá phổng phao lắm. Ngực bự, đít thì như cái lồng bàn. Đợt đó tụi Mỹ càn vô, có một thằng Mỹ trắng, nhìn thấy con này mê quá vậy là nó đè ra hiếp luôn.
– Má ơi, nghe mà nổi da gà. Hàng mấy thằng đó chắc khủng lắm Tư hen.
– Tao biết sao được, tao có nhìn tận mắt đâu. Nhưng mà sau bữa đó, thằng Mỹ trắng đó còn quay lại nhiều lần lắm. Có bửa tao còn nghe con Thu nó rên hừ hừ trong nhà nó. Ban đầu thì hãm, còn mấy lần sau chắc con Thu nó cũng cho. Có bửa thằng Mỹ kia còn dẫn thêm hai thằng khác tới. Tụi nó quần con nhỏ cả ngày. Xong 2 ngày sau mới thấy con nó đi chợ được.
Nghe tới đây, mấy chị ai nấy tự nhiên sửa thế ngồi. Hẳn ai cũng có những tưởng tượng của riêng mình. Trong số đó có bảy Huệ. Chị hơi kéo hai chân lên rồi chéo sang một bên. Chị lấm lét nhìn mọi người một vòng. Cô Tư kể chuyện thời chiến tranh mà tự nhiên Huệ thấy nhột. Chị nhớ lại hôm đó.
Huệ chuyên bán đồ mắm. Ghe chị có đủ tất cả các loại mắm trên đời: Nào là mắm cá lóc, mắm cá sặc, mắm cá linh. Đặc biệt xứ này người ta chuộng nhất là mắm bồ hóc. Một loại mắm đặc biệt của người Khmer, chuyên dùng nấu bún nước lèo hoặc canh xim lo. Chính thế cứ tầm một tuần chị bảy Huệ lại đi tới nhà Quanh – Tha để lấy mắm. Thường thì chị chỉ làm việc với vợ hắn, mà hôm đó lúc chị tới thì vợ hắn đi ruộng chưa về.
Quanh – Tha đứng ngay trước cửa nói chuyện với Huệ. Tuy cách xa nhưng chị vẫn nghe được mùi rượu nồng nặc từ cơ thể hắn. Gì chứ mấy tay Khmer này tầm 5 – 6h chiều cỡ này sỉn rượu là chuyện hết sức bình thường. Nhưng có vẻ như tay Quanh – Tha này nay chỉ mới gọi là có rượu, chứ chưa say. Hắn nhìn chị rồi nói.
– Con vợ tui nó đi ruộng rồi. Chị lấy mắm hay trả tiền mắm?
– Lấy mắm. Vợ nó có dặn lại chú gì không?
Huệ hơi bực vì đã có hẹn trước mà tự nhiên con nhỏ này nay lại không có nhà.
– Không nghe nói, mắm thì hình như nó chuẩn bị ở dưới nhà dưới hết rồi. Thấy nó vô bọc bọc cân ký sẵn luôn, nhưng không biết cái nào của chị. Đâu chị xuống coi bọc nào đúng ký chị dặn thì lấy đi.
Nghe vậy, Huệ bước một bước vào trong nhưng tự nhiên chị khựng lại. Trực giác khiến chị hơi ngần ngừ. Chị đưa mắt nhìn tay Quanh – Tha. Cả hai vợ chồng hắn đều nhỏ tuổi hơn chị. Hắn trẻ nhưng do là dân lao động nên nhìn hơi dầy nắng dạng sương. Quanh – Tha ở trần, chỉ mặc cái quần đùi ở nhà. Hắn to cao, hai cánh tay cuồn cuộn cơ bắp. Huệ chỉ đứng cao hơn ngực hắn một chút. Tự nhiên chị đưa mắt nhìn xuống đũng quần hắn, rồi lắc mạnh đầu. Chắc chị tưởng tượng nhiều quá rồi.
Thấy Huệ bước vô rồi lại khựng lại, Quanh – Tha hơi nhướng mắt lên nhìn chị, như hỏi có việc gì.
Lắc đầu, Huệ hít một hơi rồi cũng bước vô nhà.
Đây là một căn nhà lá khung tre. Nhà nhỏ nhưng cũng được chia thành ba khoản không gian. Toàn bộ mái nhà và vách đều được dựng bằng lá dừa nước phơi khô. Phía trước có để một cái giường tre nhỏ cạnh một cái bàn cao. Đây như là phòng khách. Vách ngăn phòng khách với buồng có một lối đi nhỏ được che một miếng vải như màn. Huệ vén lớp màn đấy lên, đi ngang qua buồng ngủ rồi đi thẳng xuống nhà sau. Phía nhà sau, chỗ cái bếp củi có rất nhiều khạp nhỏ, đây là các khạp đựng mắm. Mùi mắm bốc lên nồng nặc.
Quanh – Tha chỉ mấy bịch mắm được cột chặt để trên sàn nước bên ngoài, nói:
– Đó, mắm vợ tui nó cột sẵn hết rồi đó. Chị coi cái nào của chị.
Bảy Huệ bước ra sau, chị khom người xuống để coi cái nào là của mình.
Đang lom khom, tự nhiên chị thấy có một bóng đen ào tới phía sau mình. Huệ giật mình định đứng lên thì cổ chị đã bị một bàn tay cực kỳ to và khỏe bóp ngay ót. Cánh tay ấy giữ cứng chị như thế, rồi một cánh tay khác, rất nhanh, nắm lấy cái quần thun của chị kéo mạnh xuống. Huệ hôm nay mặc bộ đồ bộ may bằng vải thun, tự nhiên vô tình sao lại càng tạo điều kiện thuận lợi cho cánh tay kia. Chỉ bằng một cái tuột, cả quần ngoài và quần lót của chị đã bị kéo xuống ngang gối. Huệ hoảng hốt la lên.
– Á… thằng kia, mày làm gì vậy?
Không có tiếng trả lời. Thay vào đó một ngón tay miết lấy cửa mình Huệ. Ngón tay đấy miết rất mạnh, thô bạo nhưng lại khéo léo. Đi ngang qua lỗ lồn chị rồi nó hơi ấn nhẹ vô, xong lại nhanh chóng lấy ra, nó xe xe lấy hột le chị. Kinh hãi, Huệ ý thức được những gì đang và sắp xảy ra tiếp theo với mình. Chị nói.
– Bỏ tao ra. Mày làm ẩu tao la lên đó.
Vẫn không có tiếng trả lời. Ngón tay kia sau 3 lượt miết đã xoáy lấy lỗ lồn chị chọt thẳng vào. Huệ nghiến răng. Chị nghe lồn mình thót lên một cái. Chị cố đứng thẳng người lên để phản kháng nhưng cánh tay giữ lấy đầu chị quá mạnh, nó không cho phép chị nhúc nhích. Huệ chới với, chị chỉ có thể bám vào sàn nước mà kêu.
– Quanh – Tha, đừng làm ẩu. Vợ mày về liền đó, đừng… ôi…
Những lời nói của chị bị cắt đứt bởi cảm giác nơi cửa mình. Ngón tay kia bắt đầu đẩy ra đẩy vào trong lồn chị. Dù không muốn, nhưng Huệ nghe cửa mình mình hình như bắt đầu rỉ nước. Cảm giác thốn lúc đầu bắt đầu thay bằng cái sướng râm ran. Huệ cố nói:
– Quanh – Tha, đừng mà, tha cho chị đi. Đừng… đừng… ôi…
Mặc cho Huệ kêu xin, gã đàn ông phía sau vẫn miệt mài với công việc của mình. Nhìn thấy ngón tay mình bắt đầu có nước nhờn bao phủ, gã mỉm cười. Gã rút hẳn ngón tay ra.
Ngón tay kia vừa rút ra khỏi lỗ lồn, Huệ cảm nhận được ngay. Nàng tưởng hắn bỏ ý định, nên nói:
– Tha cho chị đi, chị sẽ cho mày tiền để đi chơi gái. Nha, chị cho mày tiền mà… ÔI TRỜI ƠI…
Huệ kêu lên khi lỗ lồn chị bị nong ra bởi một vật cực to. Chị cảm thấy như lồn mình bị xé ra làm hai vậy. Huệ bấu chặt tay vào cái sàn nước bằng tre. Răng cắn chặt lại. Rõ ràng chị đã lầm. Hắn không hề buông tha chị mà là hắn rút tay ra để nhét cặc vào. Ôi, con cặc gì mà bự khủng bố. Dù đã là gái có chồng, nhưng Huệ vẫn cảm thấy lồn mình bị nông ra hết cỡ. Chị vừa kêu vừa thở.
– Ôi… đừng… rút ra đi… ôi… chị xin mày… ôi… Quanh – tha ơi… ôi…
Mặc kệ con đàn bà kia lảm nhảm, gã Khmer cứ thế đẩy cặc mình vào cái lồn cực kỳ bót kia. Từ đầu nhìn thấy cái dáng mình dây mà mông nở của con này gã đã đoán hẳn ả ta phải có một cái lồn sâu hoắm. Nhưng gã không ngờ nó lại bót đến như vậy. Chắc tại con này ốm, nên xương chậu nhỏ, thành ra lỗ lồn cũng chật chội hơn con vợ mập ù hai xịa thịt của gã nhiều. Quanh – Tha cứ hì hục đụ. Gã mặc kệ, cứ sướng cặc cái đã. Xong tính gì tính sau.
Cứ thế gã dập cặc vào lồn con đàn bà vừa đẹp vừa có tiền kia. Cái lồn lúc này bắt đầu như thích ứng với cặc gã. Nước lồn tuôn ra phủ trắng cả thân cặc. Cơ lồn cũng đã thôi không còn cố đẩy cặc gã ra. Thay vào đó, nó siết lấy cặc gã, nhưng thể có hàng trăm ngón tay mơn trớn, xoa bóp con cặc vậy.
Huệ cứ đứng đấy, cong lưng, chống tay hứng từng cú nắc. Chị cắn chặt răng nhưng không ngăn được tiếng rên. Cái cửa mình phản trắc của chị cứ tiết ra nước nhờn và sung sướng đón lấy con cặc kia. Huệ không muốn nhưng cơn sướng khiến chị rụng rời. Con cặc gì mà bự quá, cứng quá, nó nắc, nó xiên thẳng xiên xéo lồn chị như muốn moi hết ruột gan chị ra. Ôi trời đất ơi, sướng gì mà sướng thế này.
– Hừ… hừ… ôi… Quanh – Tha… ôi…
Huệ cứ lảm nhảm rên. Chị cứ đứng đó cho thằng Khmer nó đụ cả chục phút. Cánh tay bóp cổ bị đã buông ra từ khi nào mà Huệ cũng không hề hay biết. Dường như mọi cảm giác lúc này bận tập trung nơi lồn, tập trung tận hưởng cái cơn sướng.
Đang đụ phầm phập, bỗng Quanh – Tha kéo cặc ra hơi xa, khi đóng vào nó trợt khỏi lỗ lồn. Đầu cặc đâm vào xương chậu, lại đúng nhịp đẩy vào khiến nó cong lại. Quanh – Tha đau thấu trời xanh. Hắn kêu lên.
– Đụ má!
Kêu xong, hắn đưa tay nắm lấy cặc mà xoa xoa. May quá nó không gãy làm hai.
Đến lúc này, Huệ mới hay mình đã được giải phóng. Chị lập tức đứng thẳng lên và quay mặt lại đối diện với thằng đàn ông vừa hiếp mình. Đang xoa cặc, Quanh – Tha nhìn lên thì thấy Huệ bước mấy bước về phía hắn. Tự nhiên hắn đâm chột dạ. Hắn lắp bắp:
– Chị… tui… tui…
Huệ bước ba bước về phía thằng Khmer, chị nhìn thẳng vào mặt hắn như thể muốn nhìn tận mắt thằng cả gan dám cưỡng hiếp mình. Rồi, chị đưa tay chụp lấy con cặc của hắn. Quanh – Tha giật mình thót người giật lui về phía sau. Nhưng con cặc đã nằm gọn trong tay con đàn bà xinh đẹp kia. Hắn cố nói:
– Tui… tui…
– Tui cái gì? Mày gan lắm, dám hiếp cả chị!
– Tui… tại chị đẹp quá…
– Đẹp thì mày đè ra hiếp hả?
Lúc đầu khi bị nắm cặc, Quanh – Tha sợ con đàn bà này sẽ bóp lấy cặc gã hoặc bóp dái gã. Nhưng đến giờ, rõ ràng gã không hề thấy đau. Trái lại, tự nhiên có một khoái cảm nhè nhẹ truyền ngược lên. Hắn thấy vững dạ hơn, đưa mắt nhìn xuống thì nhận ra bàn tay kia đang vuốt vuốt cặc mình. Điều ấy khiến gã tự tin hơn:
– Không, chị là đẹp nhất mà tui từng thấy á. Tui… tui nứng cặc quá nên làm liều.
– Vậy là tại con cặc hư này, đúng không?
Huệ vừa hỏi, vừa nhìn con cặc đen thui trong tay mình. Quả là khủng khiếp. Nó to như cổ tay đứa nhỏ lên hai. Nó đen thui bóng lưỡng cực kỳ tương phản với bàn tay trắng trẻo của chị. Lại thêm nó đang được phủ nước nhờn của chính lồn Huệ, nên lại càng bóng lưỡng. Tự nhiên Huệ thoáng rùng mình. Chị nghe lồn mình lại chảy nước. Nó to như này, trách sao lúc đầu nó muốn xé luôn cái lồn chị ra làm hai. Nhưng rồi, nó lại khiến chị sướng kinh khủng. Cơn sướng mà chưa bao giờ chị được trải qua. Không tự chủ được, Huệ cứ vuốt vuốt con cặc ấy. Xong chị ngước lên nhìn Quanh – Tha, nói:
– Phải phạt cái con cặc hư đốn này mới được.
– Phạt… phạt gì?
Quanh – Tha ngạc nhiên hỏi, nhưng lúc này đã không còn sợ nữa nên giọng gã cũng nghe cứng cỏi hơn. Rồi, gã mở tròn mắt ngạc nhiên khi thấy con đàn bà xinh đẹp kia quay lưng lại bước mấy bước về phía cái sàn nước. Ả đưa tay đẩy mấy bọc mắm dạt sang một bên, rồi leo lên. Ả quay người về phía Quanh – Tha, đưa tay cởi luôn cái quần còn vướng ở chân ra giục xuống đất kế bên, xong mở rộng chân ra hai bên, đưa tay xoa xoa lồn. Ả ta nhìn Quanh – Tha, hơi nhướng một bên chân mày lên, nói:
– Nào, đưa con cặc đó tới đây. Cho nó chịu trách nhiệm với việc nó làm đi. Nhanh lên.
Không cần đợi nói đến lần thứ hai, Quanh – Tha đi ngay tới. Con cặc đen đúa kia vừa tới tầm tay Huệ lập tức cầm lấy. Chị vuốt vuốt nó mấy cái rồi kê ngay lỗ lồn mình. Xong chị đưa tay nắm lấy hông thằng Khmer mà kéo mạnh vào.
– Ôi… đã quá…
Con cặc vừa cắm vào lút cán thì Huệ cũng rên lên. Lần vào này là Huệ chủ động, cộng với lồn chị đã được tập dợt qua với kích thước khổng lồ kia nên chị thấy sướng vô cùng. Dường như chỉ chờ có thế, gã Khmer đưa tay ôm lấy mông chị rồi ra sức nắc như điên. Cái sàn nước này quá vừa tầm hông của gã. Nên cứ thế gã nắc. Hông gã đập vào hông con đàn bà thơm tho kia nghe bành bạch. Gã mặc kệ, cứ nắc. Gã cũng không thèm cởi áo để bóp vú, cũng không thèm nhìn xem con đàn bà kia có sướng không, gã chỉ cần biết cặc mình đang sướng, và cứ nắc cho đã cặc.
Đúng là dân Khmer khỏe như trâu, gã dập không biết mệt. Huệ thở hồng hộc. Chị thậm chí phải há miệng thật to mới kịp thở. Cái sướng nó mãnh liệt, nó dồn dập nó khiến chị như không thở nổi. Mùi mồ hôi nồng nồng, cộng với mùi rượu từ cái cơ thể to bè kia càng khiến Huệ kích thích hơn. Chị chống một tay ra phía sau để không bị bật ngửa, một tay bấu lấy cánh tay to lớn, cuồn cuộn cơ bắp của Quanh – Tha mà thở, mà rên.
– Ôi… đụ đi… đụ chị đi… má ơi… đã lồn quá… đã cái lồn quá… cặc gì mà bự quá… mày đụ chị đi… đụ quài nha… mai chị lại vác lồn qua cho mày đụ nha… mai mày đuổi vợ mày đi đâu đi… chị qua cho mày đụ…
Huệ lảm nhảm trong cơn sướng. Cái sướng nó khiến đầu óc chị mụ mị. Chồng chị dù cũng là dân lao động như cặc anh làm sao so với con cặc này. Huệ bị cơn sướng nó khiến cho không còn biết gì nữa. Sao cũng được, cứ sướng cái đã. Chị cho nó đụ thôi mà, chứ đâu có thương nó, đâu phải ngoại tình. Đúng rồi, chị chỉ cho nó đụ thôi, nên không sao. Nghĩ thế, Huệ lại rên.
– Mày thích đụ chị không… bữa sau qua ghe chị đụ chị nha… chị cho mày đụ trên ghe… đụ giữa sông… đụ đêm khuya… hay thích ra ruộng đụ… sao cũng được hết nha… mày thích đụ ở đâu chị cũng chiều nha… cứ qua móc cặc ra là chị tuột quần cho đụ nha… ôi… đã lồn quá… cặc gì đụ đã dã man… ôi…
Thằng Quanh – Tha cười thầm. Chị không phải là con đàn bà đầu tiên đổ gục trước cặc nó đâu. Nó hiếp bao nhiêu người rồi, rồi ai cũng quỳ xuống trước con cặc nó. Chính thế nên nó mới dám hiếp chị hôm nay. Được rồi, nó sẽ còn đụ chị dài dài. Lại thêm một cái lồn chùa chờ nói.
Cứ thế, đôi nam nữ cứ rên siết trong cơn hoan lạc. Một gã cao to lực lưỡng da đen bóng hì hục nắc, một con đàn bà nhỏ người, mình dây xinh đẹp hả họng mặc sức rên la. Cả hai phiêu du trong cực lạc. Một lúc thật lâu sau, Quanh – Tha rút phắt cặc ra rồi sục cặc, bắn tinh trùng lên bụng ả mối mua mắm của vợ mình. Xuất tinh xong, gã dùng cặc bôi bôi lên đống tinh trùng ấy, mắt nhìn con đàn bà kia mà cười. Huệ cũng nhìn lại gã, xong đưa tay nắm lấy cặc mà vuốt vuốt thêm mấy cái.
Ngồi thêm một lúc, chị tuột xuống, múc nước rửa chỗ tinh trùng kia. Xong chị ngồi xuống mà rửa lồn rồi mặc lại quần.
Cầm bịch mắm đứng ở cửa, chị móc tiền ra trả cho gã khmer thì cũng đúng lúc con vợ gã về tới. Chị cười chào nàng ta xong lại nhìn thằng chồng rồi quay lưng đi về. Tự nhiên trong lòng chị dâng lên một chút cảm giác hối hận. Sao mình lại dâm đãng như vậy? Nhưng thật sự là nó sướng quá. Haizz, thôi chắc một lần không sao đâu. Mình ráng sau này đừng vậy nữa…
Bảy Huệ sửa tướng ngồi trên ghe rồi lấm lét nhìn xung quanh. Mọi người lúc này vẫn đang chăm chú nghe câu chuyện của cô Tư tỏa. Huệ thở ra khe khẽ. Chuyện này chắc không ai biết được đâu. Nó giống như cuộc phiêu lưu vậy mà. Mà cũng được một tuần rồi đấy, mai chị lại qua đấy mà lấy mắm. Không biết ngày mai vợ thằng Quanh – Tha có nhà không ta… Nghĩ đến đây, tự nhiên chị thấy cửa mình mình hơi ươn ướt. Chị lại trở bộ, cố xua đi cái ngứa râm ran.
… Bạn đang đọc truyện Chợ nổi Ngã Bảy tại nguồn: http://truyensex68.com/cho-noi-nga-bay/
– Bà chủ Minh ơi, tui mang cỏ qua cho heo nè!
Hai Vũ đứng trước cổng nhà bằng sắt to bự của ông chủ Minh mà kêu lớn. Chiều nay vừa giao hàng xong Tư Thông lại có việc đột xuất gì đó nên cuối cùng chỉ có mình ên hai Vũ đi cắt cỏ. Thành ra trễ hơn dự kiến nhiều. Cắt xong thì trời cũng muốn tối.
Kêu đến lần thứ hai thì từ trong nhà có một người đàn bà cực kỳ xinh đẹp và kiêu sa bước ra. Chị tên là Liễu, là vợ của ông chủ Minh. Tuy ông Minh đã gần 50 nhưng chị Liễu thì mới 36 – 37. Nên kêu là bà Minh thì nghe có tí hơi ngược lỗ tai. Chị Liễu bước ra mở cửa cho hai Vũ, hỏi:
– Trễ vậy, tui tưởng nay không có ai cắt cỏ cho tụi nó chứ. Vậy ra ổng nhờ được chú. Chú đem vô đi.
– Dạ!
Hai Vũ ôm bó cỏ đi vô, đi ngang qua người bà chủ anh nghe thoang thoảng mùi thơm thật dễ chịu. Đúng là nhà giàu, cái gì cũng hơn người khác. Rồi tự nhiên anh nhìn thấy trên miệng bà chủ Minh có dính cái gì đó trăng trắng như nước cốt dừa. Định mở miệng nhắc, nhưng rồi ngại anh lại thôi. Hai Vũ ôm bó cỏ đi thẳng xuống vườn phía sau, chỗ chuồng heo. Đi ngang qua cái nhà xây hai lầu bự chảng của ông chủ, hai không ngăn được mình ngắm nhìn mà ngưỡng mộ.
Qua khỏi căn nhà xây thì đến một đoạn sân trống hai bên trồng toàn thiên tuế, xong đến một cái cửa rào nhỏ ngăn cách khu chăn nuôi phía sau. Ông Minh nuôi rất nhiều con, nào gà, heo rừng, thỏ, nhím… Nhưng chủ yếu là nuôi chơi rồi lâu lâu lại thịt mà đãi anh em. Do cũng đã làm cái việc cắt cỏ này nhiều lần, nên hai Vũ thông thạo vị trí. Anh bỏ bó cỏ xuống rồi đưa tay mở cửa rào nhỏ kia. Vừa lúc đó anh nhìn thấy thằng So – phen, một thằng lính khác trong đám bốc vác của cửa hàng từ nhà sau đi ra. Nhìn thấy hai Vũ nó hơi giật mình. Vừa lúc ấy bà chủ Minh cũng đi tới, chị nói:
– Chú Vũ đem cỏ xuống dưới đi. Nay tưởng không có ai qua, tui có nhờ So – phen sang để phụ ít việc nhà.
Hai Vũ gật gật rồi mở cửa rào ôm bó cỏ đi. Lúc quay lại đóng cửa, anh nhìn thấy vết trăng trắng trên miệng bà chủ đã không còn. Chắc bà lau đi rồi. Anh lại nhìn thằng So – phen, hình như nó cũng đi ra từ chỗ bà chủ đi ra lúc mở cửa cho anh. Nghĩ vậy, nhưng không hỏi gì, anh ôm cỏ đi thẳng ra phía sau…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16