Đêm tân hôn của bác sĩ Đức với Lành cử hành thật ấm cúng, đơn giản mà rất trang trọng. Bởi bác sĩ Đức không muốn vợ mình bị mặc cảm là quê mùa. Ngoài lễ cưới ở nhà thờ xong, bác sĩ Đức chỉ mời vài bạn thân đồng nghiệp đến nhà hàng Tân Hoa Viên để dự tiệc.
Ngay phút đầu gặp gỡ con dâu, bà Hội Đồng tuy khó tính mà cũng đã hài lòng về thái độ của Lành. Cô dâu ăn nói dịu dàng, lễ phép và nhất là khuôn mặt có nét khả ái lạ lùng khiến bà Hội Đồng sau một lúc nói chuyện bà đã thấy cảm mến và ưa thích Lành ngay.
Khi về đến nhà bà bảo Đức và vợ đến lạy bàn thờ gia tiên xong, cho phép dâu vào phòng riêng thay quần áo. Bà gọi Đức lại dặn dò:
– Vợ con tuổi còn trẻ khờ dại lắm, con nên nhỏ nhẹ dạy bảo, thương yêu nó nghe. Má thấy nó cũng dễ thương lắm đó.
– Vậy hả má… Con xin nghe lời má.
– Ủa… Còn ông nhạc của con đâu. Sao má không thấy.
– Dạ… Tía vợ con đang có việc nên bữa nhị hỉ con mới rước vô đây để nói chuyện với má cho vui.
– Thôi cũng được. Con vô với vợ con đi để nó chờ tội nghiệp.
Đức dìu bà Hội Đồng vô buồng riêng nằm nghỉ. Chàng săn sóc mẹ rất chu đáo, rồi mau mau trở về phòng với em Lành.
Mặc dù đã từng trải mùi xác thịt phụ nữ, vậy mà Đức vẫn cảm thấy háo hức, hứng khởi như còn trai tơ. Chàng ngạc nhiên thấy vợ vẫn ngồi ở giường. Chiếc áo dài còn mặc nguyên. Đức bước lại ngồi cạnh vợ âu yếm ôm nàng vào lòng, thủ thỉ:
– Em nhớ nhà, nhớ Tía phải không?
– Dạ.
Lành đáp nho nhỏ, sẽ lén đưa mắt liếc chồng. Cô chưa hề gần gũi đàn ông bao giờ. Đây là lần đầu tiên trong đời bước vào phòng hoa chúc. Tự nhiên Lành cảm thấy sợ seat và lo âu. Nàng thẹn thùng khi nghe chồng nói:
– Em đi tắm đi cho mát rồi thay quần áo ngủ ra đây với anh.
– Em buồn ngủ quá anh ơi.
– Thì nghe lời anh đi tắm, thay quần áo mau mau ra đây ngủ với anh.
Đợi Lành đi vào buồng tắm xong, Đức hối hả trút bỏ bộ vest, cởi tụt hết quần áo lá, nhảy thót lên giường thơm nực mùi nước hoa, kéo tấm chăn lên đắp ngang ngực. Men rượu sâm banh ngấm vào huyết quản làm chàng rạo rực, khát khao được ôm ấp thân thể Lành. Hơn nửa giờ sau, Lành mới trở ra. Bộ áo quần bà ba màu hồng may rất kéo do chính tay nàng cắt may cũng để tăng thêm đường nét cong tuyệt mỹ, hấp dẫn của người trinh nữ đương xuân thì.
Đức vẫy tay mời gọi:
– Tắt đèn rồi lên đây với anh đi em.
Lành ngơ ngác:
– Ủa… Sao tắt đèn chi vậy anh?
– Thì mình ngủ dễ hơn. Em không ngủ sao?
Lành cười ngây thơ:
– Tắm xong, em hết buồn ngủ rồi.
– Hết buồn ngủ thì nằm nói chuyện với anh. Lên đây đi em.
Lành ngoan ngoãn bước lại ngả mình xuống giường nằm bên cạnh Đức. Bấy lâu nay chàng chỉ mong đợi được có ngày hôm nay nên cơn thèm khát rạo rực trong lòng chàng đã dâng cao. Đức hấp tấp ôm cứng nàng vào lòng, chàng hôn như mưa lên hai má mát lịm rồi lướt sang môi vợ mà hôn say đắm.
Lành bỡ ngỡ ngượng ngùng dẫy dụa, nàng uốn cong hình oằn oại như một con rắn và vô tình quơ tay đụng trúng cái của quý đang nóng hổi và cứng ngắc của chàng. Lành rùng mình rút nhanh tay về thì Đức đã kịp thời nắm tay nàng giữ yên nơi đó. Chàng âu yếm nói:
– Có gì đâu mà em mắc cỡ. Vọc nó đi cưng.
Lành gục đầu vào vai chàng bẽn lẽn nói:
– Anh Đức… Anh kỳ quá hà.
Đức vuốt ve lên mông đít nàng nói:
– Mình giờ đã là vợ chồng với nhau rồi, có gì đâu em lại mắc cỡ.
Lành run run bàn tay vọc bóp lên cái đầu dương vật của Đức, tim nàng càng lúc càng đập ạnh hơn như muốn nổ tung cả lồng ngực, vì đây là lần đầu tiên trong đời nàng mới cầm được con cặc của đàn ông. Lành lo sợ lắp bắp hỏi chàng:
– Cái của anh… Dài quá… Em sao chịu nổi?
– Em Lành… Em khờ lắm… Không sao đâu em.
Nhưng rồi càng về sau, nàng càng thấy thích thú hơn khi đầu lưỡi chàng kéo rà từ cổ chạy dài xuống bờ ngực trần mà Đức đã cởi áo nàng ra từ lúc nào. Chàng liếm qua liếm lại lên hai đầu vú nhỏ đỏ ửng hồng. Đức xoa bóp lên vùng núi nhấp nhô ấm áp mịn màng khiến cho Lành không tài nào chịu đựng được nổi. Nàng trân cứng mình lên chịu đựng, cơn kích dục mỗi lúc cuồn cuộn bốc dậy như trăm ngàn ngọn lửa thiêu đốt lên khắp cơ thể nàng. Lành bỗng dưng rên khe khẽ:
– Uzm… Uzm… Anh Đức… Em hạnh phúc quá… Em sung sướng lắm anh ơi…
Đức đam mê vận dụng hết khả năng kinh nghiệm của một bác sĩ chuyên khoa phụ nữ. Chàng biết điểm nào dễ rung cảm, dễ xúc động thì chỗ đó đều được chàng đưa lưỡi ghé ngang qua. Lành chỉ là một cô gái non nớt đâu thể cưỡng lại được dòng thác nhục thể tuôn ào ạt. Nàng khép kín mắt, hé mở bờ môi tận hưởng những cảm giác vừa tê buốt điếng hồn, vừa khoái cảm điên loạn.
Đức chẳng còn giữ cái vẻ đạo mạo của một vị bác sĩ nghiêm túc lúc làm việc ở phòng mạch. Mà bây giờ trong phòng tân hôn chàng tự khoác cho mình cái mặt nạ hỉ thần hoan lạc. Thân thể Lành dịu mềm như cọng bún trong vòng tay người đàn ông lão luyện chuyện ái ân mà bây giờ đã là chồng nàng. Đức nói:
– Dang rộng hai chân ra đi em.
Lành ngây ngô như một đứa bé vâng lời chàng từ từ dang rộng đôi chân ra. Như một cánh cửa thiên đàng vừa hé mở, chàng hấp tấp mân mê ve, vuốt lên âm hộ của vợ. Bác sĩ Đức như đã có chuẩn bị trước. Ông đưa tay vào áo gối mò lấy ra cây đèn Pin hình dạng của cây viết mà ông thường hay dùng trong phòng mạch mỗi khi khám xét bệnh nhân.
Lần khám này đặc biệt hơn những lần khác. Bác sĩ Đức không cần phải mang bao tay chi cho vướng bận. Hai tay Bác sĩ Đức vạch kéo cho hai mép lồn nàng dang rộng ra, trên môi ông đã ngậm sẵn cây đèn pin đang cháy sáng tự lúc nào. Chàng ngắm nghía quan sát thật kỹ bên trong với những sớ thịt màu đỏ tươi trộn lẫn với các chất nhờn được bày tiết ra và đang co thắt lên từng hồi. Lành thẹn thùng mắc cỡ nhắm mắt nằm lặng thinh mặc cho chàng khều móc bên trong. Cứ chừng vài ba phút là thấy Lành nhỏng cao mông đít lên một lần, cộng với những tiếng rên nho nhỏ:
Uzm… Uzm… Uzm…
Lành rã rời khắp cơ thể khi chàng thè chiếc lưỡi ra mút mút lên cái hột le nhọn lểu và bóng lưỡng của nàng. Nước dâm của nàng trinh nữ đã ứa ra lênh láng đầy cả hai bên mép. Ứa ra giọt nào là chàng liếm sạch hết giọt đó. Lành thẹn thùng mắc cỡ bao nhiêu thì chàng càng bạo dạn hơn bấy nhiêu.
Lành đưa tay lên với lấy mái tóc có lốm đốm bạc rồi đè ghịt đầu chàng sát xuống mu lồn nàng. Bác sĩ Đức lúc này nào có biết đau là gì. Chàng đê mê rút kín miệng vào chỗ hai mép lồn đỏ ao của vợ mà hít hà liên tục như không biết chán.
– Ôi… Hai mép đáng yêu, đáng quý của anh.
– Uzzz… Uzzz… Mình ơi… em sung sướng quá.
Hơi thở nàng dồn dập, đứt quãng rồi tiếp tục hổn hển dồn dập. Sau hơn nửa giờ bú liếm Bác sĩ Đức như không còn kềm hãm được nữa, chàng leo lên mình Lành, bàn tay run run cầm lấy con cặc nhét vào lồn nàng. Nàng rên lên như đang bị cơn sốt rét nó hành. Người nàng lịm dần vào cõi hôn mê bất tận đến khi toàn thân nàng như rơi mau xuống khoảng không, chới với chưa biết bấu víu vào đâu thì nàng đã thấy đau nhói nơi cửa mình như bị đâm phải một cọc sắt. Nàng chợt khóc nức nở lên và gọi nấc nghẹn từng tiếng một:
– Ui da… Chết em rồi anh ơi. Em sướng quá…
Đức đang chìm đắm trong cơn mê vô tận, hai tay chàng ôm chặt lấy đôi chân thon dài của vợ mà nắc mạnh tới tấp như không biết ngừng.
– Em Lành… Anh yêu em… hứ… hứ…
– Yêu em đi Đức… Chơi mạnh nữa đi anh… Em thích lắm… Đã lắm anh Đức ơi.
– Hứ… Hứ… Em có đau không em Lành?
– Uzm… Uzm… Dạ hơi đau. Nhưng em sướng lắm anh Đức ơ! Chơi tiếp đi anh.
Đức nắc vào lồn vợ mình nghe “ành ạch, ành ạch” Lành sung sướng, bặm chặt đôi mắt nhắm để thụ hưởng. Lành tiếp tục rên rỉ:
– Ui da… Uzm… Uzm… Uzm… Sướng quá anh Đức ơi.
Cuối cùng cả hai người đều say đưa nhau đến tột đỉnh của lạc thú ái ân. Họ âu yếm nhau thật nồng nàn, thật nóng bỏng trong cái đêm động phòng hoa chúc ác nghiệt mà họ nào có hay biết.